Lục Nghiễn Từ ở phòng lạnh bên cạnh con trai ròng rã một ngày một đêm, kể cho thằng bé nghe rất nhiều chuyện lúc nhỏ.
Thế nhưng, những chuyện này đã sớm trở nên mơ hồ bởi sự bất công của Lục Nghiễn Từ sau này.
Nếu anh ta không nhắc đến, e là con trai đã sớm quên mất rồi.
Anh ta đã chi ra khoản tiền lớn để chọn cho con trai một mảnh mộ có phong thủy rất tốt.
Vào ngày con trai được hạ táng, anh ta lại đặc biệt mời phóng viên đến để thực hiện một cuộc phỏng vấn.
Anh ta nhìn thẳng vào ống kính, kiên định nói.
“Chiếc cúp Giải thưởng Thế giới đó là thành quả con trai tôi, Lục Minh Triết, đã nỗ lực suốt ba năm, dùng cả tâm huyết mà đạt được.”
“Lúc đó tôi nhất thời bị ma xui quỷ ám, lại đi nghe lời Lục Tử Ngang làm cái trò giả dối này.”
“Tôi vô cùng xin lỗi con trai của mình!”
Ngay tối đó, tin tức này đã leo thẳng lên hot search.
Đồng thời, Lục Tử Ngang bị khui ra rất nhiều "phốt" ở trường học, từ việc bắt nạt bạn bè đến làm mưa làm gió.
Những bạn học từng bị nó bắt nạt cũng nhao nhao đứng ra làm chứng.
Nhất thời, tin tức trên mạng tràn ngập những lời chửi rủa Lục Tử Ngang "chết không yên thân", thậm chí nguyền rủa nó mau chóng c.h.ế.t đi.
Và đúng lúc này, Lục Nghiễn Từ cũng nhận ra quyết định chăm sóc mẹ con Lâm Y Y khi xưa thật sai lầm đến nhường nào.
—-
Ngay tối đó, Lâm Y Y dẫn Lục Tử Ngang đến phòng bệnh của Tống Thanh Lạc.
Cô ta khóc lóc thê lương, dáng vẻ như lê hoa đẫm mưa, đàn ông nào nhìn thấy cũng thấy đáng thương.
Trước đây nếu Lục Nghiễn Từ thấy cô ta bộ dạng này, chắc chắn đã lao đến an ủi ngay, nhưng giờ đây anh ta nhìn cô ta chỉ thấy lửa giận, không có bất kỳ cảm xúc nào khác.
Định bụng đuổi thẳng cổ cô ta ra ngoài, nhưng Lâm Y Y lại đột ngột ôm chầm lấy anh ta.
“Nghiễn Từ, sao anh đột nhiên thay đổi vậy? Sao bỗng dưng lại đi đính chính? Anh có biết con trai bị bạo lực mạng thê thảm đến mức nào không? Chúng tôi ra ngoài lúc nào cũng phải dè chừng!”
Lâm Y Y buông tay khỏi eo anh ta, rồi lại kéo lấy tay anh.
“Giờ anh phải đi giải thích cho họ biết tất cả chỉ là hiểu lầm, nếu không tương lai của con trai sẽ bị hủy hoại mất!”
Lục Nghiễn Từ nhìn cô ta, gật đầu cười khẩy mấy tiếng.
“Tương lai của nó sẽ bị hủy hoại à? Vậy cô có từng nghĩ đến tương lai của con trai tôi chưa? Tại sao lại hại thằng bé? Tại sao lại bỏ kim vào bài thi? Tại sao lại lừa dối tôi rằng nhiệt độ kho lạnh và phòng xông hơi là phù hợp?”
“Bây giờ xem ra, người tởm lợm nhất chính là cô!”
Lời đã nói đến nước này, Lâm Y Y dứt khoát không thèm giả vờ nữa, trực tiếp gào lên.
“Tôi tởm lợm à? Người tởm lợm phải là anh mới đúng chứ? Rõ ràng trong lòng có Tống Thanh Lạc, vậy mà vẫn thèm khát thân thể tôi!”
“Nếu không phải anh muốn nhốt mẹ con họ ở đó, thì dù chỉ một câu tôi cũng không thể để anh mặc kệ được, bây giờ vợ bỏ con tan tất cả là do anh tự làm tự chịu!”
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/can-ba/chuong-5.html.]
“Chát!!”
Một cái tát trời giáng giáng thẳng xuống mặt Lâm Y Y, răng cửa của cô ta bay hết.
Cô ta òa khóc nức nở, quay đầu ấm ức cầu cứu con trai, nhưng Lục Tử Ngang lại thẳng chân đá mạnh vào cô ta một cái.
“Tất cả là tại bà!”
Nói xong, nó liền chạy thẳng ra ngoài.
Còn Lâm Y Y sau giây phút kinh ngạc thì vội vã lao ra ngoài đuổi theo.
Sau đó, Lục Nghiễn Từ ngoài việc tự nhốt mình trong phòng mỗi ngày, thì chính là đến chăm sóc Tống Thanh Lạc đang hôn mê.
Mỗi ngày anh ta đều sám hối trước mặt cô, cầu xin sự tha thứ của cô.
Cứ như vậy ngày qua ngày, không ngờ thấm thoắt đã hơn một tháng trôi qua.
Tin tức trong nước truyền ra nước ngoài.
Lục lão gia biết được sự thật về cái c.h.ế.t thảm khốc của đứa cháu trai bảo bối, nhất thời tức đến mức ngất xỉu, phải nằm viện vài ngày mới hồi lại sức.
Ông không dừng lại một khắc nào, lập tức đáp máy bay riêng về nước.
Xuống máy bay, ông thẳng tiến đến bệnh viện, tìm thấy phòng bệnh rồi không nói hai lời liền thẳng tay tát Lục Nghiễn Từ mấy cái thật mạnh.
Lục Nghiễn Từ không hề có ý định phản kháng, anh ta biết mình đã sai rồi.
Đứng yên tại chỗ mặc cho lão gia đánh mắng.
“Đứa cháu ngoan ngoãn của tao bị mày hại c.h.ế.t một cách tàn nhẫn! Con dâu cũng bệnh liệt giường!”
“Mày vậy mà vì người đàn bà đó lại làm ra những chuyện táng tận lương tâm với vợ con mình đến vậy! Mày bảo tao xuống dưới kia làm sao đối diện với anh Tống đây chứ!”
“Nhà họ Lục chúng ta sao lại sinh ra một thứ nghiệt chướng như mày hả!”
Nói đến đây cả người lão gia run rẩy, cuối cùng miệng ông lẩm bẩm không ngừng từ "tội lỗi".
Nước mắt Lục Nghiễn Từ rơi lã chã, anh ta lau đi nước mắt trên mặt, nặng nề quỳ xuống nhận lỗi với ông nội.
Nhưng lão gia vì chuyện này mà hoàn toàn nguội lạnh lòng với đứa cháu này.
Ông lắc đầu.
“Nhà họ Lục không có loại súc sinh như mày!”
“Mày đã gây ra tội ác tày trời này, làm sao đối diện với tổ tiên nhà họ Lục?”
“Mày chính là vết nhơ lớn nhất của nhà họ Lục!”
Cuối cùng, Lục lão gia đã xóa tên Lục Nghiễn Từ khỏi gia phả nhà họ Lục.
Tài sản sẽ không để lại cho Lục Nghiễn Từ một xu một hào nào cả, mà để lại cho người con dâu nhà họ Lục bị tổn thương nặng nề nhất là Tống Thanh Lạc.
Đối với điều này, Lục Nghiễn Từ không hề có một lời oán trách nào.
—-