Cấm Kỵ Ngày Mưa - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-11-22 05:35:46
Lượt xem: 524
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
vội tránh ánh mắt, theo ba về nhà.
Tần Sơn thành thật xin ba , chú Bình Đầu và Diệp Căn c.h.ế.t, hứa khi chuyện xong, sẽ bồi thường 50 triệu cho mỗi .
Dù thầy phong thủy theo ông chạy, nhưng ông cách khống chế quỷ nước.
Sau đó, ông giúp Bà Cô Ba bày trận pháp trong làng.
Sau khi mở thiên nhãn, Bà Cô Ba tiễn tới miếu thờ tổ.
Bà nhắc: “Tịch Tịch, A Phong giờ chú út của con nữa, là quỷ nước g.i.ế.c con. Nhớ dán bùa !”
run rẩy gật đầu.
Bà Cô Ba , ngoài trời bắt đầu mưa to, nhiệt độ xuống thấp khiến nổi da gà.
Vừa kéo chăn lên, tiếng bước chân nhịp nặng nhịp nhẹ ngoài cửa.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Cạch!
Cửa miếu mở, bước .
nấp sát đất, qua khe, thấy giày của Thất Khôi!
Cậu gì ở đây? Điên !
Cậu hốt hoảng gọi: “Diệp Tịch, nhanh đây! Ba mày ở nhà ngất !”
Cái gì?
vội dậy, định bò , khi nhấc khăn bàn, cảm thấy , dừng .
Ba còn khỏe mạnh… ngất đột ngột thế?
Khi ngẩng đầu, Thất Khôi cúi xuống mặt , nhếch môi.
Ánh mắt còn ngây thơ mà đầy âm hiểm đáng sợ.
“Sao thế, Diệp Tịch? Không quan tâm ba mày ? Ra mau~”
Giọng trầm, mang sức quyến rũ ma quái.
“Cậu… Thất Khôi!”
Giọng của Thất Khôi lúc bình thường!
kinh hãi, lùi bàn.
Thất Khôi quỷ nước nhập!
“Nếu , sẽ đấy.”
15
“Thất Khôi” vượt qua m.á.u ch.ó đen, túm tóc , kéo ngoài.
Dù dùng bùa và nếp, cũng hề tổn thương .
Cậu tát hai cái, ngã xuống đất, miệng bốc mùi gỉ sắt.
lên chạy, cầm bài vị đập thẳng chân .
Đầu gối đau nhói, quỳ sụp xuống đất.
“Cậu… chúng … là gia đình ? Đừng hại , xin tha cho …”
lùi cầu xin.
“Ai là gia đình với mày! Ba mày ngày đó đối xử với tao như thế, mày còn dám gia đình ? Tại ? Tại ngày đó là mày c.h.ế.t? Sao các vẫn sống? Vẫn hạnh phúc? Tao căm thù các !”
“Thất Khôi” hết sức điên cuồng, chạy về phía .
Chân mềm nhũn, xung quanh bốc đám khí đen, mắt còn tròng trắng, mặt mũi dữ tợn, đ.ấ.m đá ngừng.
Cả cơ thể như vỡ từng mảnh, đau đến khó thở.
Cậu níu , hằn học : “Tao sẽ đưa mày xuống , nhanh thôi, ba mày, ông bà mày, cũng sẽ xuống cùng mày.”
vùng vẫy, kêu, nhưng phát tiếng nào.
“Dừng tay!”
Một bóng xuất hiện phía “Thất Khôi”, đẩy .
“Vẫn hồn bay phách tán, chịu đựng đấy.”
“Thất Khôi” dậy, giọng khó chịu.
ho di chuyển cơ thể, cứu là chú út!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cam-ky-ngay-mua/chuong-5.html.]
Vậy quỷ nước nhập Thất Khôi là ai?
16
“Diệp Phong , mày vẫn như xưa, luôn thích can thiệp chuyện khác.”
“Thất Khôi” chỉ , : “Quên ? Nếu ngày đó mày cứu Diệp Tịch, mày c.h.ế.t.”
Chú út chậm rãi : “Diệp Căn, tao c.h.ế.t còn đủ ? Tha cho gia đình tao .”
Thì chính là Diệp Căn, năm đó gác cho ba họ lúc gây chuyện!
Con quỷ nước luôn hại , là chú út, mà là Diệp Căn.
“C.h.ế.t một mày đủ! Cả gia đình tao c.h.ế.t trong trận lũ đó! Nếu con gái tao còn sống, con bé lẽ cũng lớn bằng Diệp Tịch, nhưng con bé c.h.ế.t ! Tất cả đều do bọn họ! Ba nó còn nuốt hết tiền đó!”
Diệp Căn càng càng kích động.
“Ba lấy tiền đó!”
Vừa dứt lời, Diệp Căn thoát khỏi Thất Khôi, bay về phía .
Gương mặt sưng phồng, trắng bệch, còn đáng sợ gấp vạn chú út.
Chú út chắn , đối chiến với Diệp Căn: “Tiểu Tịch, trốn kỹ .”
Tiểu Tịch…
Hai chữ đó gợi ký ức gần như sắp biến mất trong đầu của .
nhớ hồi nhỏ, chú út từ trường về luôn mang kẹo cho , cúi xuống, mở rộng tay, mỉm gọi : “Tiểu Tịch, đến đây nào.”
từng hỏi ba và ông bà, còn chú út , nhưng mỗi nhắc, họ hoảng hốt, nghiêm giọng cảnh báo, ông bà chỉ ba là đứa con duy nhất, lung tung.
Họ dám thừa nhận, sợ chú út trở …
Họ nghĩ, chú út hóa thành quỷ dữ, sẽ trả thù .
từng vắt kiệt sức để cứu , thể hại ?
Vậy Bà Cô Ba…
Tại bà lặp lặp nhắc dán bùa cho chú út?
Trong lúc đấu , chú út gặp bất lợi.
Diệp Căn ngay lập tức xuất hiện mặt , một tay siết cổ , nhấc lên trung, ngạo mạn.
17
Ngay khi Diệp Căn định vặn cổ , Bà Cô Ba cùng ba kịp đến.
Diệp Căn pháp chú của Bà Cô Ba đẩy , rơi xuống, chú út kịp thời che chắn cho .
Ba hoảng loạn, kéo la hét giữa trung: “Diệp Phong! Có giận thì cứ đến tìm tao! Diệp Tịch là cháu ruột mày, mày thể hại nó?”
Bà nội cũng : “Phong , là với con…”
Ông cầm nếp chạy khắp nơi rải : “Diệp Phong, coi như tao con, nhanh , nhanh !”
Chú Bình Đầu ôm Thất Khôi bất tỉnh, dám gì.
“Không … chú út…”
Không ai giải thích.
Chú út chiến đấu với Diệp Căn, né tránh pháp chú của Bà Cô Ba, thời gian để lời họ .
Trong cơn hỗn loạn, Tần Sơn lén lấy từ cặp sách một bài vị vô danh.
Ông niệm vài giây chú, ngay lập tức Diệp Căn hút bài vị, trong khi Diệp Căn đang đ.á.n.h chú út.
Tần Sơn mỉm hả hê, chạy trốn trong cơn hỗn loạn.
lao tới, ôm chặt ông , cố tình la to: “Tần Sơn, ông chỉ nuốt tiền ngày xưa, mà còn dùng Diệp Căn tiểu quỷ để thờ cúng để cầu tài, ông còn lương tâm hả?”
Tần Sơn hoảng hốt, vội đẩy .
quá muộn.
Diệp Căn trồi khỏi bài vị, nhấc bổng Tần Sơn lên, ném mạnh xuống đất.
Sau vài ném, Tần Sơn thể cử động.
Ông trong vũng máu, nhận sự thật, thều thào chỉ tay về phía : “Mày… mày… cố ý… gọi… gọi tao…”
khẽ mỉm , phát âm thanh, chỉ mím môi hình khẩu hình với Tần Sơn:
“Chú Tần… thanh thản nhé.”