Các Người Bất Công Thì Tôi Đây Bất Chấp - Chương 2. Bạn Trai Tìm Đến Nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-02 00:24:56
Lượt xem: 46

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trước khi đẩy cửa, Hứa Hân Duyệt đang . Giọng điệu chân thành, khiêm tốn mà lớn yêu thích.

“Chị rơi giọt nước mắt… còn thể giải quyết công việc, thật bình tĩnh, thể nên chuyện lớn. Không giống con, ba đột ngột mất , đầu óc loạn lên chỉ , chuyện gì cả, còn phiền mấy cô bác.”

Khen công khai chê ngấm ngầm, đây là kỹ năng xưa giờ của Hứa Hân Duyệt.

Quả nhiên cô tiếp lời: “Năm đó cha con cãi còn mang cả d.a.o , chỉ sợ con bé Hứa Thiến tính tình nóng nảy, còn ghi hận…”

cầm di động trong gió thu lành lạnh, lòng “À” lên.

nóng tính.

Cuộc cãi vã dẫn đến cha con cắt đứt tình nghĩa, lấy cả d.a.o phay trong bếp đạo cụ cãi là vì năm cuối thực tập thuê nhà, môi giới vô lương tâm lừa tiền đặt cọc, còn tiền nên mượn trong nhà mấy ngàn xoay sở.

Ba cho một xu. Còn mắng đ.á.n.h mắt cho bóng lên, tại môi giới lừa khác mà lừa .

cũng tức nghẹn, “Phải, mới đời hiểu gì cả, con lừa là đáng, mắng cũng đáng!”

Ngày hôm đó, đồ Hán phục mà Hứa Hân Duyệt mua giao đến. Tràn đầy cả ba túi. em thích những thứ nhưng ngờ mua nhiều như .

ba chằm chằm, giọng lạnh lẽo.

“Cùng là con gái trong nhà, tại Hứa Hân Duyệt thể tiêu mấy ngàn đồng mua Hán phục, con thể mấy ngàn tiền thuê nhà?”

Ba hề nghĩ ngợi, buột miệng thốt : “Mày so với em ?”

Nói lắm.

Từ nhỏ đến lớn thể so với Hứa Hân Duyệt. Bởi vì nếu so, sẽ tức c.h.ế.t.

Người hạng nhất lớp là , mua bánh kem khen thưởng thì cũng mua cho Hứa Hân Duyệt một cái.

Khi điểm thi Hứa Hân Duyệt tiến bộ thì chạm những con búp bê của em.

Cùng là cảm sốt, chỉ câu “uống nhiều nước ấm”, Hứa Hân Duyệt lập tức đưa cấp cứu khám bệnh.

mới nghiệp đại học, trong túi tiền, một xu cũng chia thành hai mà tiêu xài, ở trong căn phòng thuê dột nát, ăn mì gói nước suông mỗi ngày.

Hứa Hân Duyệt nghiệp, ở nhà ăn chơi hai năm liền, ba hầu hạ cơm bưng nước rót, chăn êm nệm êm, còn tiêu tiền để tạo quan hệ.

thường nghĩ, lẽ con ruột?

một nhà vẻ ngoài giống , là chứng minh nhất cho m.á.u mủ. Vì thế tự giễu, ông bà đúng .

Trời giao sứ mệnh cho thì tiên nên cho một cặp cha bất công. Điều là khắc cốt ghi tâm hơn cả sự đói khát về thể xác ?

đẩy cửa , xách hành lý của lên, “Muộn , con về khách sạn ngủ, sáng mai về sớm.”

Mẹ lên ngượng ngập: “Thiến Thiến, phòng con ai ở nên là con ngủ cùng giường Duyệt Duyệt . Ra ngoài khách sạn ở để khác thấy kỳ.”

Có gì mà kỳ cục. Chẳng lẽ sống trong sự đàm tiếu của bảy cô tám dì ?

đẩy vali ngoài, đầu.

Bên tai vọng tới tiếng thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/cac-nguoi-bat-cong-thi-toi-day-bat-chap/chuong-2-ban-trai-tim-den-nha.html.]

“Con bé .”

“Tính tình bướng bỉnh.”

vờ như thấy.

Mấy năm nay quê phát triển từng ngày, trung tâm thành phố một khách sạn khá, nhưng giá vẫn dễ chịu.

Sáng sớm hôm , ăn sáng ở khách sạn xong mới về nhà.

Quả nhiên trong nhà cũng mới dậy.

 

Hứa Hân Duyệt đang dọn bữa sáng từ bếp . Nó với , cùng cô bác đến phụ giúp, mỗi một chén cháo ngũ cốc. Mọi đang định động đũa thì như mới phát hiện thiếu phần .

Hứa Hân Duyệt che miệng, kêu lên: “Chị, em quên chuẩn bữa sáng cho chị.”

Bác gái lên tiếng xoa dịu: “Thiến Thiến, chén bác động đến, chia cháu một nửa.”

từ chối: “Không cần bác, cháu ăn ở khách sạn.”

Loại trò vặt chừa cơm cho thế quá quen.

Năm 12, năng lượng tiêu thụ quá nhiều, nhà ăn nước sôi, hết giờ tự học buổi tối luôn đói bụng. vài với ba là nấu cơm chiều nhiều một chút, chừa cho ít để ăn khuya.

Ngày đầu tiên, Hứa Hân Duyệt giúp việc nhà, tiện tay đem đổ hết thức ăn thừa.

Ngày hôm , cơm chiều món Hứa Hân Duyệt thích, ăn sạch.

Ngày thứ ba, chừa một chén cháo loãng thể thấy đáy.

Sau đó, thà gặm màn thầu cải muối cũng nhắc việc gia đình chừa cơm tối cho .

Người khác vấp ngã một khôn lên một chút. là ăn ít một bữa cơm, khôn lên một ít. Hiệu quả như .

Mọi còn đang ăn sáng, chuông cửa reo.

mở cửa, nhưng thấy bên ngoài thì sắc mặt đổi.

Là Trần Quân.

 

từng mượn tài khoản của mua đồ gửi về nhà, lẽ theo manh mối tìm đến. Trần Quân đầm đìa mồ hôi, thấy thì nở nụ . Trên tay xách theo túi lớn túi nhỏ, đầy ắp quà cáp.

“Thiến Thiến, cảm thấy hiện giờ em cần nên đến tìm em.”

Ai cần ?

đen mặt đẩy Trần Quân vài bước, trở tay đóng cửa. “Anh đến gì? Em cần đến.”

Trần Quân ấm ức nhưng vẫn kiên trì: “Sinh lão bệnh t.ử là chuyện lớn đời . Anh hỏi qua ba , hỏi bạn bè, ai cũng trường hợp thế cần mặt.”

nhíu mày, “Anh hỏi nhiều lợi ích gì? Đây là chuyện nhà em ? Có liên quan gì đến khác?”

Chúng đang cãi , mở cửa xem xét. Giờ thì giới thiệu.

 

Loading...