Thật buồn khi dễ tin bọn đến .
Ta sắp xếp ở nơi ở của lệ tần là Lan Hinh Điện, nửa bước cũng thể khỏi nơi .
Vì an thai, ca ca hằng ngày đều đến bắt mạch cho , nương nương bồi bổ cho mỗi ngày.
Thời gian đằng đẵng trôi trong buồn chán. Ta hằng ngày chỉ sách bầu bạn.
Thời khắc lâm bồn hôm , ca ca của túc trực ngoài cửa.
Trải qua cơn đau suốt một ngày một đêm, cuối cùng cũng thấy tiếng của hài tử.
Ta giường còn một chút sức lực, bà đỡ tay bồng hài tử tiến cửa.
Lệ tần nương nương thấy tiếng chạy tới.
“Không uổng công chúng phen , đúng thật là một hoàng tử.”
“Trắng trẻo mập mạp, thoạt khiến chú ý tới dung mạo ”
Ta giọng mừng rỡ phát từ nương nương.
Nghĩ thầm nàng sẽ đối sử với đứa trẻ .
Mà cũng thể yên tâm xuất cung.
Ta định nhắm mắt nghỉ ngơi một chút, thấy giọng lạnh lùng của ca ca:
“Mạch Môn vì khó sinh mà qua đời, nhưng nàng cố gắng hết sức hạ sinh hài tử, xin nén bi thương”
Lòng như rơi hố băng.
Ta cố gắng dậy nhưng đè xuống giường.
Ta kịp chất vấn ca ca và nương nương thì bà đỡ đổ thuốc độc miệng .
Cơn đau quặn thắt ở bụng cùng vết đau phía do sinh đẻ, cơ thể ngày càng lạnh.
Ta sai khi tin nương nương, nàng thế vị trí của nuôi dạy hoàng tử, từng bước thăng tiến trở thành hoàng hậu.
Ta thể tin , ca ca của , trong lòng chỉ duy nhất thanh mai trúc mã để sẵn sàng tay với chính của .
Nghĩ tới chuyện của kiếp , lòng đau thắt.
Lúc , e rằng lệ tần nương nương và ca ca của sớm chờ ngoài điện.
Quay đầu vị hoàng đế đang ngủ say bên cạnh, xuống , tiến về phía lồng n.g.ự.c của .
Ta dễ dàng các hãm hại, bây giờ hãy để điều tương tự với các .
Ta áp cơ thể lạnh lẽo , mở mắt liền tóm lấy cổ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-ca-cua-ta-la-thai-y/ca-ca-cua-ta-la-thai-y-2.html.]
“Ai?”
Mắt ngấn lệ, hai tay vô lực nắm lấy tay , nhẹ nhàng hét lên:
“Đau quá!”
Hắn buông , ánh mắt theo chiếc chăn tuột xuống khỏi .
Chì liếc một cái, hiểu chuyện gì xảy .
“Ngươi là ai, tại ở đây”.
Đôi mắt vẫn ngấn lệ.
“Ta là của thái y, tiến cung để hầu hạ lệ tần nương nương”.
“Ca ca bảo mang một chút dược liệu hồi cung, tới đây lạc, gặp ngươi, ngươi, ngươi,….”.
Ta đỏ mặt cúi đầu, túm lấy chăn che ngực.
Chắc hẳn, hiểu ngay cả khi gì.
Trong mắt vẫn còn sự nghi ngờ.
Vào buổi yến tiệc hôm nay, hẳn quả thực uống quá nhiều rượu.
Thuốc bổ mà uống, khi rượu kích thích, sẽ kích tới d.uc v.ọng.
Ca ca của , cố ý để cho uống thứ bỏ thuốc.
Lại để cho tình cở ở ngoài tẩm điện của hoàng đế.
Gặp hắt, tự nhiên sẽ như dê trong miệng cọp, chỉ thể ăn thịt.
tất cả những điều đối với dường như đang cố tình quyến rũ .
Ta ngẩng đầu lên, đôi mắt đổ hoe : “Ngươi là ai, tại ý đồ với như ? Chờ cho ca ca , chắc chắc ca ca sẽ g.iết ngươi.”
Trong ánh mắt của đầy hứng thú, nhạo một tiếng:
“Ca ca ngươi? Vị thái y đó? Chắc chắn gan như ”.
Hắn nâng cằm lên, ánh mắt chằm chằm : “Huống hồ, trẫm cùng như gọi là sủng hạnh, dễ dàng mà ai cũng ”
Ta giả vờ kinh ngạc, há miệng nên lời.
Sau đó cả trốn chăn.
“Ta, bao giờ thấy ngươi, cho đem xiêm y cho , mặc sẽ rời liền”.
Hắn vén chăn lên, kéo ôm lòng.
“Ngươi vửa ngủ với trẫm, giờ rời , thật to gan.”