Hoàng đế hạ chiếu chỉ, những khong sủng ái trong hoàng cung, thể nguyện ý xuất cung, tất cả đều ban thưởng, nếu ai xuất cung thể ở trong cung để dưỡng già.
Một tỷ muộn vui vẻ rời khỏi cung, còn mắc kẹt trong cung điện nữa.
Cũng tỷ cảm thấy trong thiên hạ , bất kể nam nhân nào cũng đều giống , vì ngoài phục vụ nam nhân khác, còn bằng ở trong cung lo cơm ăn áo mặc.
Một năm , dùng đủ cách để tránh thai nhưng ngờ tiếp tục thai 2.
Hoàng đế vuốt lưng và chân thành. Ta tức giận đến mức đá chân hoàng đế.
Người ôm lòng, và kể về giấc mộng mà hoàng đến gặp.
Trong mộng và nữ tử lạ cùng ân ái, khi nữ tử đó tỉnh tức giận cào mặt .
Hoàng đế theo kể cho về giấc mơ đó.
Hoàng đế lúc đó tức giận và cũng thả nữ tử đó , nữ tử do quá vội vàng để tiểu y long sàng của trẫm.
Sau đó, dù cố gắng như thế nào thì nữ tử đó cũng từ chối gặp , thậm trí nữ tử đó còn tuyên bố với sẽ bao giờ tha thứ cho những gì với nữ tử đó.
lúc đó nữ tử đó đang mang trong hài tử của hoàng đế.
Vậy mà nữ tử đó vẫn thấy hoàng đế.
Mỗi hoàng đế đến gặp nữ tử đó, nàng đều trốn trong phòng sách, thậm trí còn thèm đếm xỉa đến .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ca-ca-cua-ta-la-thai-y/ca-ca-cua-ta-la-thai-y-17-end.html.]
Vì , hoàng đế nhờ ca ca và hữu hảo của nữ tử đó chiếu cố, đợi đến khi nữ tử đó sinh con thuận lợi sẽ tìm cách chuyện với nàng .
cuối cùng nàng c.h.ế.t khi sinh con, vì nàng khó sinh mà đoản mệnh.
Hoàng đế cực kỳ bi thương, phong hài tử nàng sinh thái tử.
Suốt thời gian đó, hoàng đế chỉ ôm tiểu y mà nhớ nhung về nàng.
“Mạch Môn, nàng giấc mơ đó chính là giấc mơ gặp khi gặp nàng nàng ? Toàn bộ giấc mộng đó thật sự quá chân thực với , cảm giác như từng trải qua ở kiếp .”
Khi tỉnh dậy, thấy nàng, chỉ ôm nàng thật chặt. Dù nàng cào mặt oán hận , cũng sẽ bỏ nàng.”
Ta ôm lấy khuôn mặt hoàng đế và thấy hình ảnh phản chiếu của trong mắt .
Khó trách ở kiếp cũng như kiếp hoàng đế sự khác biệt đến , hoàng đế là , chẳng qua là do ca ca và lệ tần giở trò.
Hai bọn họ lừa gạt và hoàng đế, để khiến và hoàng đế nghĩ rằng đối phương đang oán hận chính .
Cũng trách và hoàng đế đều là quá mạnh mẽ, ai cũng chịu cúi đầu đối phương.
Chỉ đến khi cả hai mất thứ trân quý thì mới hối hận vì nhượng bộ.
“Tông Bảo, yên tâm, sẽ một mực ở bên .”
“Vậy từ nay về nàng ngủ một , nàng thể dừng giữ lấy tiểu y từ chỗ khi ngủ ?”.