C--HẾT VÌ GÁI - 6
Cập nhật lúc: 2025-12-09 09:45:26
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
13
Thời gian trôi thêm vài tuần, cuộc sống của thật sự bình yên theo cách hiếm khi đây. bắt đầu gặp gỡ vài bạn cũ, thỉnh thoảng đưa con đến chơi ở công viên gần nhà. Ai cũng trông khỏe hơn, tinh thần sáng hơn . chỉ , vì lẽ đầu tiên lâu, cảm thấy đang bước bằng đôi chân của chính .
Một buổi sáng, khi đang việc thì gõ cửa. Là đồng nghiệp cũ của Lưu Chinh. Anh cửa, vẻ mặt ái ngại do dự. “ đến để trả cho cô thứ ,” đưa một phong bì nhỏ. Anh bảo đây là đồ Lưu Chinh gửi ở công ty từ lâu nhưng kịp mang về. mở — bên trong chỉ là vài giấy tờ lặt vặt, cùng một tờ ghi chú vội bằng nét chữ quen thuộc.
“Nếu chuyện gì xảy , hãy chăm con thật .”
lặng một lúc, cảm giác khó diễn tả trào lên. Dù mối quan hệ giữa chúng nứt vỡ từ lâu, nhưng dòng chữ , hiểu Lưu Chinh từng thật sự lo sợ. Có lẽ nhận bản cuốn chuyện quá lớn, nhưng đủ dũng khí để rút . còn trách móc nữa, chỉ thấy tiếc cho cách tất cả kết thúc.
Những ngày , sắp xếp bộ đồ đạc một cuối. gom những thứ thuộc về Lưu Chinh một chiếc hộp lớn cất kho. Không để bài trừ, cũng để ôm giữ, mà chỉ là để khép một chương kéo dài quá lâu. Khi đóng nắp hộp, cảm thấy tim nhẹ rõ rệt.
Buổi tối hôm đó, bế con ban công ngắm trăng. Ánh trăng sáng nhưng hiền, trải một màu nhẹ lên ngọn cây nhà. bỗng nhận còn sợ tương lai, cũng còn quá khứ níu chân. qua mất mát, qua phẫn nộ, qua cả cảm giác bất lực từng siết cổ đến nghẹt thở.
Bây giờ, chỉ còn hai con — và một con đường mới. Một con đường mà thể bước tiếp, cần đầu, cũng cần chứng minh với bất kỳ ai.
nắm lấy bàn tay nhỏ của con, khẽ như một lời hứa với chính :
“Chúng sẽ thôi.”
14
Những ngày gần đây, nhận bớt bàng hoàng khi đến tên Lưu Chinh. Trước đây mỗi ai vô tình nhắc đến, tim thắt như kéo ngược về những tháng ngày đầy mưu mô và đau đớn. Bây giờ, cảm giác nhạt dần, vì quên, mà vì thứ trở thành một phần của quá khứ mà còn chạm nữa.
dành thời gian rảnh tham gia một lớp học online về thiết kế — điều từng thích nhưng bỏ dở vì bận lo gia đình. Có lúc học trông con, cảm thấy giống hệt những phụ nữ bình thường mà từng ghen tỵ: tự lập, chăm chỉ, và sống cho bản . Dần dần, nhận vài dự án nhỏ, thu nhập lớn nhưng đủ để thấy đang tiến lên từng chút một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/c-het-vi-gai/6.html.]
Một buổi chiều, khi đang đón con từ nhà trẻ, cô giáo con gần đây vui vẻ hơn hẳn, còn giật khó ngủ như . xong mà mắt cay cay. Có những tổn thương ở trẻ nhỏ, lớn để ý nhưng chúng cảm nhận rõ ràng. ôm con lòng, thầm cảm ơn vì sự đổi đến sớm hơn nghĩ.
Thỉnh thoảng, vẫn gặp vài quen cũ. Có dè dặt hỏi chuyện, tỏ thương hại. chỉ , giải thích gì thêm. Những gì xảy trong cuộc hôn nhân , ngoài cách nào hiểu hết. Điều duy nhất quan tâm lúc là cuộc sống hiện tại của con — bình lặng nhưng đầy hy vọng.
Buổi tối, dọn bàn việc. Một tập giấy rơi , là những đơn ly hôn mà từng nhưng bao giờ gửi. chúng, còn thấy đau nữa. gấp chúng , bỏ ngăn kéo cũ và khóa . Quá khứ ở đó, còn tương lai thì ngay mắt — rõ ràng và nhẹ nhàng như ánh đèn vàng bên cạnh nôi của con.
xuống mép giường, con ngủ say, khẽ thì thầm:
“Ngày mai sẽ là một ngày .”
15
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Một thời gian , cuộc sống của bắt đầu guồng đều đặn hơn. nhận thêm vài dự án mới, bận rộn hơn nhưng thấy vui vì từng bước nhỏ cũng khiến tự tin hơn. Những ngày giữa công việc và nhà trẻ, dần cảm nhận rõ sự định mà từng ao ước. Không còn những đêm dài chờ đợi ai đó trở về, còn nỗi bất an vô hình bủa vây mỗi khi tiếng chuông điện thoại.
Thỉnh thoảng, vẫn gặp những ánh mắt tò mò khi chuyện của . Một vài hỏi han bằng giọng thương cảm, vài khác thì bàn tán lưng. khác với đây, còn ảnh hưởng bởi những lời nữa. chỉ mỉm nhẹ và tiếp tục công việc của . Những gì xảy là chuyện giữa và sự lựa chọn của chính ; ngoài gì cũng đổi điều đó.
Một ngày nọ, khi đang đón con thì cảnh sát Chu gọi đến. Cô vụ án tất thủ tục và hồ sơ sắp lưu . Trước khi cúp máy, cô khẽ dặn: “Cô nợ ai điều gì nữa. Hãy sống thật .”
Lời khiến im một lúc lâu. Có lẽ vì đây là đầu tiên cảm nhận một dấu chấm hết thật sự — vì tòa tuyên, vì gây bi kịch trừng phạt, mà vì trong lòng cuối cùng cũng còn vướng bận.
Buổi tối hôm đó, pha một tách , mở cửa sổ và để gió lùa phòng. Con ngủ yên giường, còn thành phố rực sáng những tòa nhà cao tầng. Có điều gì đó quen lạ: nhận dậy tất cả, còn run rẩy, còn đầu kiểm chứng điều gì nữa. Những tháng ngày nặng nề lùi dần về phía như một cơn mưa lớn cuối mùa.
khẽ chạm lên tách ấm và thì thầm với chính rằng cuộc đời của , từ giờ trở , sẽ còn để bất kỳ ai quyết định nữa. Những gì mất, thể cứu vãn. những gì còn — sẽ gìn giữ bằng tất cả sự mạnh mẽ của .
16
Thời gian trôi thêm vài tháng, bắt đầu quen với nhịp sống của một đơn . Mỗi sáng thức dậy, chuẩn bữa sáng kiểm tra email công việc, tất tả đưa con đến nhà trẻ. Dù lúc mệt đến mức chỉ xuống vài phút, vẫn cảm thấy đang sống theo cách đúng đắn nhất. Từng ngày một, học cách tự lo thứ mà cần dựa bất kỳ ai.
Một buổi chiều, khi đón con về, cô giáo bảo con ngày càng hòa đồng và mạnh dạn hơn. Nghe câu đó, thấy lòng nhẹ bẫng như trút một gánh nặng. Có lẽ khi bình , con cũng cảm nhận sự an mà mang . ôm con thật chặt, chợt thấy quãng đường hai con qua dài đến mức chính cũng hiểu vượt qua bằng cách nào.