Bước chân người đến muộn - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-20 03:25:19
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hoa hướng dương chỉ nở khi nắng

Em chỉ hạnh phúc khi nơi đó

Thái độ của đối với cũng trở nên khác hẳn. Anh thường xuyên chọc , dù bận đến mấy đêm về cũng dành một chút thời gian kể chuyện cho .

Cứ bên cạnh khuôn mặt non nớt đang quyển sách. Bất giác lòng cảm thấy ngọt ngào. Lúc khi ba cãi vã trong lòng mệt mỏi khôn cùng nhưng bản chẳng dựa ai. Nhiều khi ước một trai để dựa tâm sự cho về chuyên mà đang vướng mắc lắng vài câu an ủi. đó chỉ là điều ước mà chẳng bao giờ trở thành sự thật, bởi vì là con đầu tiên trong gia đình từ đó liền bao giờ một trai một chị gái nào nữa.

Có nhiều điều thật thể đoán . Ngày bố tai nạn, cứ nghĩ cuộc sống còn ý nghĩa gì nữa ai ngờ rằng trong cuộc sống xuất hiện một bố khác và một trai như thế .

Anh kiên nhẫn để cho vui vẻ. Bởi bản tính của cọc cằn thích tiếp xúc với lạ, điều đấy nên nhiều chuyện cho . Song vài thứ cũng thể che giấu mãi , ví dụ như gia đình xuất hiện một thành viên mới thể ở nhà mãi . Có trong một bữa cơm gia đình, bố nuôi bàn về chuyện học:

"Mẫn Mẫn cũng mười tuổi , nếu cứ ở nhà mãi sẽ theo kịp bạn bè "

Mẹ nuôi thêm một câu đồng thời đặt dĩa thịt bò bàn ăn:" , Mẫn Mẫn cũng nên học. Con sống ở nhà chúng cũng nên đổi từ họ Tô sang họ Thành cho tiện đường giải thích với , Mẫn Mẫn con thấy ?"

Mẹ nuôi dịu dàng tôn trọng ý kiến của đứa con nít như . Thẫn thờ gắp một miếng thức ăn bỏ miệng suy nghĩ một chút.

Lúc , là Tô Mẫn Mẫn, mang theo họ của bố bây giờ đổi thành Thành Mẫn Mẫn cũng vẻ kỳ lạ, mà bởi vì bản bao giờ nghĩ là sẽ đổi họ nên nếu bây giờ đổi thì thật sự .

sống cùng bố nuôi, cũng thể lấy một cái họ khác để sống trong gia đình . Anh một bên đang cúi đầu trầm ngâm như nên cũng một chút ý kiến:

"Hay là giấy khai sinh vẫn để là họ Tô, còn khi nhập học nào hỏi thì cứ gọi là Thành Mẫn Mẫn, như ?"

Mắt sáng lên , đúng là thông minh, chuyện gì thể khó . Bố nuôi cũng gật đầu đồng tình và quyết định theo lời . Bỗng dưng nghĩ đến chuyện học lòng man mác buồn. Đêm về, xụ mặt xuống đùi của :

"Anh ơi, lẽ đêm nay là đêm cuối em gặp đấy. Mai em học "

Khuôn mặt thoáng qua vẻ ngạc nhiên phì , đưa tay vuốt tóc .

"Không đêm về sẽ qua chỗ em kể chuyện cho em . Với với em học cùng trường, chuyện gì cứ với , sẽ xử lí hết cho"

"Hả? Không học cấp ba ư, thể học chung trường với em ?"

"Ở đây trường cấp hai và cấp ba là một, em còn học với ba năm nữa "

Khi như trong lòng hứng thú học. Không là học để gặp là học để thêm bạn bè mới. Chỉ rằng sống ở đây, quen đầu tiên là , đầu tiên cũng là , nên khi tin học cùng trường, cũng khá mong chờ với cuộc sống .

Trước đây luôn sống trong mệt mỏi, còn bây giờ sống trong niềm hạnh phúc chờ mong. Có thể là ích kỷ nhưng bản mong rằng cuộc sống của cũng sẽ như bây giờ.

Có lẽ là học sinh khá nổi trong trường về độ điển trai và thành tích học tập nên nhiều chú ý. Bình thường vẫn học một con lẽo đeo theo , tay nắm c.h.ặ.t t.a.y của ngơ ngác thứ.

"Thiên Ân, bạn gái của mày . Nhìn cũng đấy"

Một nam sinh thoải mái đến vỗ vai . Anh đáp :" Em gái tao đấy"

"Ủa, mày em gái từ khi nào? Sao bây giờ mới thấy"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buoc-chan-nguoi-den-muon/chuong-2.html.]

Ánh mắt tò mò cứ chằm chằm. chỉ núp lưng của lẳng lặng hai chuyện. Khi là bạn gái như hóa đá và phản bác . là em gái của thể là bạn gái , mà yêu thương nhiều như chắc cũng bạn gái . với sống mãi mãi cùng như . Không cần tình yêu chen .

"Em gái bảo bối của tao để chúng mày thấy "

Anh đáp thoải mái, thái độ của đối với khác khi đối với và bố . Với bố , sẽ ngoan ngoãn lời, với dịu dàng như nước, còn với bạn bè thoải mái, lâu lâu còn những hành động thô bạo như vỗ vai đ.ấ.m lưng... vẫn để ý ánh mắt của , dù tính cách đổi như thế nào thì ánh mắt vẫn dịu dàng.

"Em gái, đây giới thiệu xem"

Cậu nghiêng đầu , lên tiến phản bác đột nhiên :" Ai là em gái của mày hả? Của tao thôi"

"Nó là em gái của mày, mày là bạn tao, theo như công thức toán học thì nó cũng là em gái của tao đấy"

"Đừng hòng nhé. Em thôi, mặc kệ "

Anh thầm mắng một câu dắt tay . Có lẽ vì đây là đầy tiên từ chối nên sững . dắt , nhưng vẫn đầu , ánh mắt tò mò biểu cảm của hỏi :" Anh ơi, em cũng là em gái của hả?"

"Nói bậy bạ gì đó, em chỉ là em gái của thôi, chỉ riêng thôi, rõ "

Giọng của vài phần nặng nề, tay vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y như bảo rằng là của riêng chứ là của ai khác. Lúc mới an tâm, vui vẻ đưa bàn tay nhỏ nhắn của nắm c.h.ặ.t t.a.y qua bao nhiêu ánh mắt tò mò của . Trên môi vẫn là nụ tươi, như luôn cảm thấy tự hào.

Trước từng học, nhưng bởi vì mắc bệnh trầm cảm nên ít giao tiếp với khác, với chuyện cãi của bố lọt đến tai của các bạn trong lớp bạn bè xa lánh . Còn bây giờ, vì trai, bố nuôi cũng sống hạnh phúc, lâu lâu nhớ đến nên bất chợt nở nụ nên nhiều đến quen với . Quả thật, dù quen với nhiều cho lắm nhưng bạn tất nhiên trong lòng luôn cảm thấy vui vẻ.

Giờ tan học của giống , nhưng hiểu tiếng trống đánh thấy cửa lớp vẫy tay với . Hầu như ngày nào cũng nhiều trong lớp cảm thấy ghen tị và ngưỡng mộ, cũng chỉ bất đắc dĩ "Đó là chuyện trai nên ".

vô tâm như thế nhưng trong lòng , ở trong tiết học luôn cố gắng nỗ lực để thầy cô cho về , nhờ mới đến tận lớp đón . Bằng , chỉ thể hẹn cổng trường mà cùng về. Nhiều khi mấy bạn bệnh "cuồng em gái". Theo , đó bệnh, mà chỉ là một tình yêu thương mãnh liệt hơn những bình thường mà thôi.

Có lẽ cũng , dù ngoài mặt thể hiện nhưng bản quý trai lắm. Mỗi ngày cảm thấy cuộc sống thật nhàm chán. Vì với .

Nhiều lúc bận học gặp , liền lấy lí do là bài tập hiểu qua nhờ hộ. Anh thông minh, bài nào cũng giải hết, lâu lâu gõ đầu bảo ngốc. Cũng vì mắng là ngốc nhiều quá nên bực tìm bài toán trong sách lớp 12 đưa giải.

Lúc đấy nghi ngờ hỏi là thật toán nâng cao của . chớp mắt trả lời thành thật là , :

"Anh bài thì đừng bảo em ngốc nữa nhé"

Anh bài toán, nheo mắt một lát gật đầu đồng ý. Cuối cùng mất ăn mất ngủ vì bài toán , thấy mà thương. Đành cúi đầu thật với :

"Đây là toán lớp mười hai đấy, đừng nữa"

xong cứ nghĩ sẽ mắng một một trận ai ngờ khẽ trả lời dịu dàng.

"Anh chuyện lâu "

"Sao vẫn ?" ngạc nhiên đến nỗi mở to hai tròng mắt mà thể gì.

"Tại để em buồn, với là em thử sức mà"

Bây giờ cảm động mà nên lời. nào ý định thử sức , chỉ là bản tính trẻ con bộc phát trả thù mắng là đồ ngốc mà thôi. Anh luôn bụng như , dù sai nhưng vẫn mắng một lời mà còn xem đó là một loại ân huệ. Nhiều lúc hỏi dung túng quá nhiều ? vẫn câu trả lời là "" .

Loading...