BỨC TRANH CỦA SỰ THIÊN VỊ - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:43:45
Lượt xem: 505

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 4

 

Ba mới giấu tiền sính lễ của chị Cả, mà giờ tiền thật nực .

 

Mấy lời , chẳng tin nổi dù chỉ một chữ, nhưng cũng chẳng buồn tranh cãi.

 

giật lấy điện thoại, dứt khoát:

 

“Con nhất định thể học đại học chính quy. Nhà thuộc diện khó khăn, sinh viên nghèo thể xin vay vốn học tập. Học phí con cần nhà trả, tốn bao nhiêu .”

 

Cũng may mấy ngày nay cặm cụi trong tiệm net, tra đủ thứ thông tin, nếu khi cũng chẳng về khoản vay .

 

Mẹ lạnh giọng đáp:

 

“Vay thì cũng trả, với ba trả đấy.”

 

cũng lạnh lùng kém:

 

“Con tự trả. Tiền sinh hoạt con sẽ tự kiếm, nợ con tự gánh. Từ giờ, chuyện đăng ký nguyện vọng của con, ba đừng xen nữa.”

 

Những lời lúc đó chỉ khiến cứng họng, mà ngay cả chị Hai cũng c.h.ế.t lặng.

 

rút khỏi cuộc tranh cãi, để mũi nhọn đều hướng về phía chị .

 

Chị Hai ầm lên, chị học sư phạm, nhưng với điểm của chị, ngoài trường sư phạm thì chỉ thể cao đẳng.

 

Mà học cao đẳng thì vay vốn sinh viên, học phí cao ngất ngưởng.

 

Mẹ liền buông lời dứt khoát:

 

“Không cho đồng nào! Muốn học thì tự lo lấy!”

 

bên cạnh, tiếng lẫn tiếng cãi cho nhức đầu, đành :

 

“Nếu chị học sư phạm, thì thi . Ở quê học tốn tiền.”

 

Chị Hai vẫn lắc đầu, chịu.

 

Cũng thôi, học ở trường cấp ba hồi đó, nề nếp và quản lý nghiêm khắc chẳng khác gì nhà tù, một , tự chui cũi nữa?

 

Cuối cùng, kết cục là: như mong ước, đỗ một trường đại học trọng điểm 985 ở thành phố lớn.

 

Còn chị Hai thì thỏa hiệp, chọn con đường học sư phạm miễn học phí.

 

như lời từng , ba cho một xu.

 

Hôm lên đường, chỉ chị Cả đưa bến xe, mua vé và lén nhét tay một ngàn tệ.

 

Khoảnh khắc , hiểu rõ rằng đời , chỉ chị Cả mới thật sự là của .

 

Lên đại học, tiền vay sinh viên giúp trang trải học phí, công việc thêm trong căn-tin đủ để ba bữa ăn mỗi ngày.

 

Những buổi cuối tuần, còn dạy kèm, kiếm tiền mua thêm quần áo mỗi mùa đều thể sắm hai bộ để đổi, thậm chí còn tiết kiệm ít tiền.

 

Ngày học, tối thêm cuộc sống của bận rộn đến mức thời gian nghỉ ngơi.

 

hiếm khi liên lạc với nhà, chỉ chuyện với chị Cả.

 

Thậm chí, gọi cho chị Cả còn nhiều hơn gọi về cho ba .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-tranh-cua-su-thien-vi/chuong-4.html.]

 

Chị Cả kể rằng chị Hai cùng cũng hòa với ba , dù thì chuyện ăn học, sinh hoạt của chị vẫn trông họ.

 

Trường của chị Hai ở một thành phố nhỏ cấp bốn, chẳng cơ hội kiếm tiền, chị cũng chịu thêm, chỉ ngửa tay xin tiền từ nhà gửi lên.

 

gì, nhưng trong lòng giấu nổi khinh bỉ.

 

Tháng Tư năm nay, thi đậu cao học, nhận viện nghiên cứu, nơi đó mỗi tháng cấp cho bốn nghìn tệ tiền công nghiên cứu, đó là tiền mà sống dựa để sống.

 

Khi chị Hai chuyện học cao học, ngày nào chị cũng than vãn rằng sinh viên sư phạm thi nghiên cứu sinh, như thể oán hận cả thế giới vì bản như .

 

Đến kỳ nghỉ lễ mùng Một tháng Năm, khi về quê thì chị Hai ngừng châm chọc mặt :

 

“Viện nghiên cứu gì chứ, bao giờ, coi chừng là chỗ lừa đảo đấy.”

“Học nhiều đến ngu , kiếm tiền sớm về báo hiếu mới là giỏi.”

 

“Con gái học cao quá gì, đầy tiến sĩ nữ còn ế chồng đấy, đừng để cuối cùng chẳng ai thèm.”

 

“Ba năm kinh nghiệm còn quý hơn ba năm học cao học.”

 

Mỗi chị , chỉ trợn mắt, dậy bỏ .

 

khinh thường đến mức phí lời tranh cãi thêm nữa.

 

Có mấy , thật sự nhịn nổi, định cãi tay đôi với chị Hai, nhưng nào cũng chị Cả hòa giải.

 

Chị Cả :

 

“Thôi, em cãi gì. Tính nó cao ngạo, mà mấy năm nay sống với ba cũng chẳng dễ dàng gì. Dù em cũng chỉ về nhà mấy ngày dịp Tết, nhịn chút cho yên cửa yên nhà .”

 

Thế nhưng, trong nhóm WeChat, chị Hai vẫn tiếp tục c.h.ử.i bới cay độc, và như thường lệ, chị Cả dàn hòa.

 

Lần , thật sự chịu nổi nữa.

 

dứt khoát giải tán nhóm chat, để mặc cho chị Hai tự đòi tiền.

 

nhúng tay cái mớ rối rắm đó thêm phút nào.

 

vốn chọn học ở viện nghiên cứu là vì mức trợ cấp nghiên cứu cao, nên từ khi dự tuyển, theo nhóm thí nghiệm việc.

 

Mỗi tuần họp hai , sáng tám giờ , tối chín giờ tan, cuối tuần còn thường xuyên tăng ca thí nghiệm.

 

Công việc vốn dày đặc, chẳng tốn thêm thời gian cho mấy chuyện rối ren của gia đình, nên thẳng tay chặn thông báo nhóm WeChat.

 

Không ngờ, chỉ im lặng hai ngày, thì chị Hai đập đầu chảy máu.

 

Chị Cả gọi điện cho , giọng cuống quýt:

 

“Em mau về , nhà loạn cả lên , chị giữ nổi nữa.”

 

May là là sinh viên nhận nhóm nghiên cứu nên thầy hướng dẫn quá khắt khe nên lúc xin nghỉ mấy hôm cũng khá dễ dàng.

 

Cũng đúng dịp, cũng định nhân cơ hội để một việc quan trọng.

 

Để tiết kiệm, đặt chuyến bay rạng sáng ba giờ, bay bốn tiếng, mệt rã rời, đầu óc cuồng.

 

Chị Cả tận sân bay đón, thấy liền một tràng dứt:

 

“Em Hai nóng tính quá, nó xông thẳng về nhà chất vấn ba . Ba nhất quyết nhận, chẳng hiểu xông đ.á.n.h . Mẹ ngã, đầu đập bàn , rách một vết to, giờ đang viện. Chị thật sự bó tay …”

 

 

Loading...