BỨC TRANH CỦA SỰ THIÊN VỊ - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:43:44
Lượt xem: 503

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 3

 

mấy giây thoát khỏi đoạn ghi âm.

 

chị vẫn hả giận gửi thêm mấy đoạn, mỗi đoạn dài đúng một phút.

 

Một phút là giới hạn của ghi âm, nhưng giới hạn của chị Hai.

 

cãi, cũng tự tức, nên chẳng buồn mở lên nữa.

 

Thấy tình hình sắp bùng nổ, chị cả vội vàng hòa giải:

 

“Hai đứa thôi , đừng cãi nữa. Để chị gọi về hỏi thử xem , đừng lung tung thêm.”

 

Mâu thuẫn giữa và chị Hai là bắt đầu từ hồi cấp hai.

 

Chị Hai hơn hai tuổi, nhưng ở quê trẻ con thường học muộn, hơn nữa chị học hành , lưu ban một năm.

 

Kết quả là hai chị em học cùng khối, cùng lớp.

 

Thời đó, chúng lên huyện học cấp hai.

 

Trường ở nông thôn dạy yếu, nên cả lẫn chị Hai lúc đầu đều cuối lớp.

 

chỉ hơn chị ở chỗ… mặt dày.

 

Gần như tiết học nào xong cũng bám lấy thầy cô hỏi bài, thì hỏi đến khi hiểu mới thôi.

 

Ngày nào cũng học tới nửa đêm, dần dần theo kịp chương trình, điểm cũng bắt đầu tăng lên.

 

Còn chị Hai thì bận… yêu đương.

 

Thành tích của khiến nở mày nở mặt, còn chị Hai học kém thì bà mất thể diện.

 

Không từ khi nào, thái độ của đổi hẳn, bà bắt đầu quan tâm nhiều hơn, đồng thời ghét chị Hai mặt.

 

Bà thường mắng chị Hai:

 

“Mày hơn em mày hai tuổi, ăn cơm nhiều hơn nó hai năm bằng nó, cho mày ăn đúng là ăn phí của trời mà! Biết tao cho mày chăn heo còn ích hơn, thà nuôi con heo còn lớn, chứ nuôi mày thì quá vô dụng!”

 

Từ đó, quan hệ giữa và chị Hai bắt đầu trở nên gượng gạo, lạnh nhạt.

 

Lên cấp ba, thi lớp chọn của trường trọng điểm, còn chị Hai thì chỉ đỗ lớp thường.

 

Khi , chúng còn hiểu cách giữa trọng điểm và bình thường nó xa đến thế nào.

 

Lớp chọn ăn cơm một lượt.

 

Ngày lễ lớp thường nghỉ, lớp chọn vẫn học bù.

 

Khi chuyên gia về trường dự đoán đề thi đại học, học sinh lớp chọn hội trường ba trăm giảng, đặt câu hỏi trực tiếp, còn học sinh lớp thường thì tư cách bước cửa.

 

Thỉnh thoảng đứa bất bình, trưởng khoa chỉ đáp một câu lạnh tanh:

 

“Cho các em cũng vô ích, vì hiểu .”

 

Bộ đề luyện thi của trường nổi tiếng “Hằng Trung” phát mỗi tuần một bộ cho lớp chọn, còn lớp thường, ngay cả trông thấy đề cũng là chuyện xa xỉ.

 

Khoảng cách cứ thế kéo giãn… từng chút, từng chút một.

 

Đến đêm 25 tháng Bảy, hôm công bố điểm thi đại học, cả nhà đều thức trắng.

 

gõ mã thí sinh và chứng minh nhân dân.

 

Trang điểm hiện 648 điểm!

 

Chị cả vui sướng hét lên:

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/buc-tranh-cua-su-thien-vi/chuong-3.html.]

“Trời ơi, cao thế ! Em út giỏi quá !”

 

Năm đó, điểm chuẩn đại học của tỉnh Sơn Hà chỉ 520 điểm.

 

Với điểm , thể chọn bất kỳ ngành hot nào của trường 985, thậm chí còn đủ điểm mơ đến Phục Đán Chiết Giang nếu chọn ngành ít thi.

 

lúc cả nhà đang mừng rỡ, chị Hai “rầm” một tiếng ném mạnh điện thoại xuống bàn, chạy thẳng phòng.

 

Mẹ nhặt lên xem thấy 428 điểm.

 

Vừa đủ qua điểm chuẩn đại học hạng hai.

 

Chị Hai vì tâm trạng tồi tệ, suốt ngày chỉ .

 

Cứ mỗi chị , nổi cáu mắng, còn ba thì bên hút t.h.u.ố.c lời nào.

 

Cậu em trai “tiểu ác ma” trong nhà còn châm thêm dầu lửa cầm cái máy tính dí sát mặt chị Hai, hét ầm lên:

 

“Xóa hết! 648 trừ 428 bằng 220! Xóa hết! 648 trừ 428 bằng 220!”

 

Chị Hai xong càng dữ hơn.

 

thấy quá đáng, liền giật lấy cái máy tính trong tay nó, chị Hai cũng mắng thằng em cút .

 

Thằng nhóc lập tức lăn đất ăn vạ, miệng bô bô những lời bẩn thỉu:

 

“Mẹ! Hai con nhỏ vô dụng đẻ đang bắt nạt con nè!”

 

“Cút hết , đây là nhà của , ba , nhà là của , mấy cút hết !”

 

Mẹ sang mắng ngược :

 

“Con chọc nó gì? Xem con giỏi giang kìa, mau trả đồ cho em mau!”

 

Cả nhà rối tung rối mù.

 

Người , hàng xóm thì từng tốp kéo đến hỏi điểm thi, hỏi xong tán dóc, mỗi là cả mấy tiếng đồng hồ.

 

nhắc mấy :

 

“Con đăng ký nguyện vọng, để con yên tĩnh chút .”

 

Mẹ chẳng hề để tâm, trái còn như sợ cả làng con thi điểm cao, hận thể dắt khoe khắp nơi.

 

Bà mắng:

 

“Con bé , chẳng hiểu chuyện gì hết! Người đến chúc mừng con mà, chào hỏi thì bất lịch sự lắm đấy!”

 

phiền đến mức đầu óc nổ tung.

 

Cuối cùng, chị cả đưa và chị Hai thị trấn, đến một tiệm net để tra thông tin ngành học.

 

Mấy ngày liền, lì trong tiệm, chăm chú tìm hiểu từng ngành từng trường.

 

Tên các ngành qua đều oai phong lẫm liệt, nhưng kỹ chẳng hiểu gì mấy.

 

chỉ tra từng cái một, tự phân loại, so sánh, đ.á.n.h giá đại khái.

 

là ông trời thích đùa cợt con chọn ngành, chọn trường vốn là việc quyết định lớn cả đời, thế mà đặt nó tay một đứa mới mười tám tuổi, chẳng hiểu đời là gì.

 

Vừa trưởng thành, gì, tự chọn con đường cho nửa đời còn !

 

Giữa lúc đang căng đầu tra cứu, gọi điện đến.

 

“Mẹ bác Trương hàng xóm , sinh viên sư phạm miễn học phí. Nhà đủ tiền cho cả con và con Hai cùng học đại học , hai đứa báo sư phạm . Còn để dành cho thằng út, hai năm nữa nó thi, lúc đó nhà lo cho ba đứa học đại học đấy.”

 

Chị Hai c.h.ế.t lặng.

 

 

Loading...