BỐ MẸ NÓI NHÀ NỢ CHỒNG CHẤT, LẠI LÉN MUA NHÀ CƯỚI CHO EM TRAI - 3

Cập nhật lúc: 2025-11-09 16:51:51
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

gật đầu, cố tình tỏ bất lực:

“Được , con sẽ xem. thèm đến con còn nữa.”

 

Cúp máy, khẩy, mắt ánh lên tia lạnh như dao.

 

Tối hôm , cố tình về nhà buổi xem mắt, mặt đỏ tủi, còn thở hổn hển như sắp đến nơi.

 

Vừa bước cửa, ném mạnh túi xách xuống sofa, gằn giọng:

“Mẹ! Mẹ giới thiệu cho con cái thể loại gì hả?!”

 

nghiến răng, giọng run lên vì giận:

“Anh đúng là quản lý thật, nhưng khinh thấy rõ! Vừa con công việc bấp bênh, còn mổ, mặt liền sầm sì, thẳng là thích cưới gánh nặng, bảo nhà họ cưới ‘đối tác cùng tiến’, chứ cưới về từ thiện!”

 

Sắc mặt lập tức đổi màu, bố cũng chau mày:

“Hắn thế thật ? Đồ mất dạy!”

 

Mẹ bực lắm nhưng vẫn cố giữ thể diện:

“Thì chắc điều kiện, nên… tí kiêu căng cũng thôi.”

 

“Kiêu cái đầu chứ kiêu! Chê con mặt luôn!” – bật , lau mấy giọt nước mắt “diễn viên ưu tú”.

 

“Trên đường về, con tức tủi, thì gặp quen cũ. Giờ giàu , lái xe sang, thấy con liền hỏi chuyện…”

 

dừng một nhịp, đủ để thấy ánh mắt họ sáng rực tò mò.

 

“Rồi nữa?” – nuốt nước bọt, hỏi dồn.

 

“Nghe xong, nổi giận. Bảo thật đây vẫn quý con, giờ tiền , thấy con chịu thiệt. Còn …”

 

“Còn gì nữa hả?” – bố nhịn nổi, nghiêng về phía .

 

hạ giọng, như tiết lộ bí mật quốc gia:

“Anh bảo, nếu cưới con, sính lễ bao nhiêu nhà đưa cũng . Anh hứa sẽ trả gấp ba cho con đem về của riêng.”

 

“Gấp ba á?!” – hét toáng, mắt trợn như sắp rớt ngoài.

 

“Có thật đấy? Trên đời chuyện ? Hắn là ai? Sao giờ con nhắc tới?”

 

nhún vai, điềm nhiên đáp:

“Bạn cũ thôi . Sau trúng , phát tài. Con cũng ngờ vẫn nhớ đến con.”

 

khẽ vén tóc, mỉm nhàn nhạt:

“Nếu tin thì hỏi. Gần đây huyện trúng độc đắc mười triệu còn gì, chính là đó.”

 

Hai lập tức , ánh mắt tham nghi.

 

Ngày hôm , xách túi chạy “điều tra thực địa”.

 

Chiều về, mặt bà đỏ bừng, bước cửa nắm c.h.ặ.t t.a.y , giọng run run:

“Tìm ! Thật luôn! Nhà lão Trương bảo đúng, đúng là trúng mười triệu, tiền lĩnh đủ cả ! Nam Nam ơi, con đúng là phúc tinh của ! Trời ơi, uổng công sinh con!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-me-noi-nha-no-chong-chat-lai-len-mua-nha-cuoi-cho-em-trai/3.html.]

chỉ nhàn nhạt , rút tay :

“Anh chiều nay sẽ qua nhà mắt.”

 

Bố lập tức quýnh quáng chạy chợ. Khi thấy bàn ăn chật ních tôm hùm, bào ngư, suýt bật — Hóa họ chẳng nghèo, chỉ keo với thôi.

 

Chiều đó, “ yêu trúng ” mà thuê xuất hiện đúng hẹn — vest chỉnh tề, phong thái sang trọng, quà cáp chất đống, miệng ngọt hơn mía lùi.

 

Bố đến rụng cả quai hàm, mắt sáng rực như bắt mỏ vàng.

 

Đang lúc họ lâng lâng, cánh cửa đột nhiên bật mở.

 

Em trai phăm phăm bước , tay còn xách vali, mở miệng gào ầm:

“Bố ! Tiểu Lệ bảo sửa nhà theo phong cách Bắc Âu! Con xem bảng giá, hết năm trăm ngàn! Nếu sửa, cô chịu cưới ! Hai lo cho con đấy nhé!”

 

Nụ mặt bố lập tức đông cứng như tượng sáp.

 

khẽ liếc qua, khóe môi nhếch nhẹ, nghiêng đầu, giọng ngạc nhiên đau lòng:

 

“Mua nhà á? Tiểu Hạo, em gì thế? Bố mua nhà cho em từ bao giờ? Sao bao giờ chị một lời nào ?”

 

sang hai kẻ đang c.h.ế.t lặng , ánh mắt chan chứa tổn thương:

 

“Bố … Chẳng nhà vẫn nợ chồng chất ? Sao tiền mua nhà cưới cho em? Hay là… bấy lâu nay, tất cả những gì bố với con… đều là lừa dối hết?”

 

Mẹ hốt hoảng lao tới, túm chặt lấy tay , nhưng chỉ khẽ nghiêng .

 

Bà quýnh quáng, giọng bỗng cao vút:

 

“Không như con nghĩ ! Cái… cái tiền mua nhà đó là vay tạm của họ hàng xa thôi! Cưới xin gấp quá, bên nhà gái cứ giục như cháy nhà! Mẹ sợ con nghĩ lung tung ảnh hưởng công việc, nên mới !”

 

Bố cũng vội chen hùa theo:

 

“Tiểu Hạo là em ruột của con, con điều kiện, giúp đỡ nó một chút cũng là chuyện đương nhiên mà.”

 

Nghe thì tưởng an ủi, nhưng hai cứ len lén liếc ánh mắt về phía đàn ông cạnh .

 

“Bạn trai đại gia” thuê đúng lúc nhíu mày, giọng lạnh lẽo đầy khinh miệt:

 

“Cháu Nam Nam , gia đình khó khăn nên cô nai lưng lụng, tiết kiệm từng đồng gửi về. Thì , mấy bác vẫn còn tiền rảnh tay lo nhà cưới cho con trai ?”

 

Một câu thôi, mà mặt bố đỏ lựng như gan heo.

 

Bố hấp tấp liếc sang hiệu: “Mau đỡ lời !”

 

lập tức hiểu ý, hóa thành “đứa con gái ngoan hiểu chuyện”, nhẹ kéo tay áo , giọng dịu :

 

“Anh , đừng thế… Bố em chắc cũng nỗi khổ riêng thôi mà.”

 

Rồi đưa tay lau những giọt nước mắt “giả trân”, giọng run rẩy:

 

mà… bố, … Nếu nhà vẫn còn xoay tiền mua nhà cho Tiểu Hạo, thì thể… thể giúp con ít tiền mổ ? Con hứa sẽ trả .”

 

Loading...