BỐ CHỈ THƯƠNG CÔ BÉ MẤT CHA, TÔI VÀ MẸ TÌM NGƯỜI BỐ KHÁC - 6
Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:55:58
Lượt xem: 1,292
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cổ phiếu công ty của bố rớt giá thê thảm.
mấy chuyện đó từ cuộc chuyện giữa bố và khi bố chặn ở cổng trường.
Bố thể tin nổi: "Triệu Lệ, cô điên ? Cô gì cho cô chứ? Cô thật sự ly hôn với ? Cô còn trẻ nữa, rời khỏi , còn ai cần cô?"
Lúc đó, một bà già lao tới, vỗ tay, giậm chân mắng : "Cô là đồ đàn bà độc ác! Không sinh con trai cho con , còn đòi chia tiền! Làm cổ phiếu công ty con rớt giá, cô đúng là thứ đàn bà rẻ tiền! Con mù mới cưới cô!"
Tiểu Linh và dì Hứa bên cạnh, mặt mày đầy vẻ hả hê.
Bố nắm c.h.ặ.t t.a.y , mắt đỏ ngầu: "Cô theo về! Muốn ly hôn , đừng mơ! Triệu Lệ, cô loạn đủ ? Giữa chúng mâu thuẫn gì to tát ? Cô chuyện rối tung lên thế ?"
Bà già : "Con , ly hôn với nó ! Đồ đàn bà sinh con trai, chỉ tiêu tiền của con, gì chứ.
chia tiền , cửa . Vẫn là Hứa Khiết , chăm sóc , rửa chân, mát xa, một lòng một với con. Cưới cô , sớm sinh cho một cháu đích tôn."
Mẹ lạnh lùng bố và bà già, khinh: "Muốn tay trắng, mơ ! cho các , ly hôn, nhưng nhất định chia một nửa tài sản!"
Bố thất vọng tột độ: "Không ngờ cô là loại như !"
Bà già định đ.á.n.h , nắm tay bà , tát một phát khiến bà ngã lăn đất.
Bố vội vàng đỡ bà: "Triệu Lệ, cô điên ! Sao cô dám đ.á.n.h ?"
Mẹ tát bố một cái nữa: " chỉ đ.á.n.h bà , mà còn đ.á.n.h cả !"
Bà già lao định đ.á.n.h với , chú Cố liền chắn , với bà và bố: "Dì , Trường An, bình tĩnh một chút. Tình cảm rạn nứt, chi bằng ly hôn dứt khoát. Anh cũng dễ sinh con trai, cưới Hứa Khiết, chăm sóc con cô . Kéo dài như , chẳng lợi cho ai cả."
Bố thể tin nổi: "Cố Gia Ngôn, còn là bạn ? Người thà phá mười ngôi chùa còn hơn phá một cuộc hôn nhân, hiểu ?"
Chú Cố đáp: "Trường An, . Anh xem Lệ Lệ bây giờ thấy là nổi điên, cô dịu dàng thế cơ mà. Nếu cứu vãn, thì cứ ly hôn . Đợi đến khi cô nguôi giận, sống xa mà thấy , lúc đó tái hôn cũng muộn."
Bố vẻ mặt lạnh lùng như băng của , bắt đầu hoảng loạn, giọng run run: "Em , với Hứa Khiết chẳng gì cả. Anh chỉ chọc giận em mới đưa họ về nhà thôi. Anh sẽ bảo họ dọn ngay, em về nhà với , sống như xưa ?"
"Mình ly hôn xong tiếp."
"Ly hôn xong… em với ?"
Mẹ vẫn lạnh nhạt: "Xem biểu hiện của ."
Bố cầu cứu sang chú Cố: "Gia Ngôn, khuyên cô giúp với. Cô già , ngoài cũng xin việc, rời khỏi thì gì chứ?"
Chú Cố kéo bố sang một bên chuyện riêng.
Mẹ dẫn và Cố Thành rời khỏi đó.
Buổi họp phụ đến nhanh.
Chú Cố đóng giả bố của .
bố cũng đến.
Bố mặc kệ Tiểu Linh đang , đến mặt : "Tuần Tuần, bố đến họp phụ cho con đây. Cô giáo với bố , bố hiểu lầm con, bố xin . Con tha thứ cho bố ?"
gật đầu, hồn nhiên: "Con bao giờ giận bố cả. Con hiểu mà, bố là , kiếm tiền, nuôi gia đình, còn chăm sóc vợ con của chú Vương nữa. Chú Vương mất , Tiểu Linh cũng tội nghiệp, nên con trách bạn vu khống con, cũng trách dì Hứa là phá vỡ gia đình . Bố cứ chăm sóc dì Hứa và Tiểu Linh , con và thể tự lo cho . Bố đừng vất vả quá, con sẽ xót lắm."
Bố như nghẹn lời, nên câu.
Mắt bố đỏ hoe, như sắp .
sợ lắm… sợ cũng giống bố, diễn giỏi như thế…
Bố dự họp phụ cho Tiểu Linh mà còn giải thích với các bạn trong lớp: "Chú là bố Tiểu Linh, chú là bố của Tuần Tuần."
Có bạn hỏi: "Nếu chú là bố Tuần Tuần, thì chú là ai?"
chống nạnh, dõng dạc đáp: "Vì Tiểu Linh định mượn bố để giả bố cô , mà bố thích giúp , cũng , nên tự thuê cho một ông bố! Hứ!"
Bố mà trông còn khó coi hơn .
Chú Cố cũng thấy ngượng, giải thích: " cũng thích giúp ."
Cố Thành vui, giới thiệu với : "Đây cũng là bố của tớ!"
Cậu gọi lớn với và chú Cố: "Bố ơi! Mẹ ơi!"
Cả lớp như đóng băng trong giây lát.
Chú Cố khẽ "ừ", cũng "ừ", còn thêm: "Con trai ngoan."
Cố Thành rút ngay 200 đồng : "Hai lắm, thưởng nè."
Nói xong, Cố Thành đắc ý : "Thấy , chỉ cần tiền, cả đống bố ! Lần họp phụ thuê luôn 10 bố 10 đến!"
Cả lớp "ồ" lên một tiếng, trầm trồ, bố mà suy nghĩ m.ô.n.g lung...
Buổi họp phụ , và Cố Thành đều lật ngược tình thế, chỉ bố , mà cô giáo còn mắng mấy đứa bậy.
Tiểu Linh cũng mắng vì dối khắp nơi.
Cô bé bỏ , còn sẽ chuyển trường, để chúng hối hận!
Chú Cố vẫn luôn khuyên bố ly hôn.
Chú bố thể ly hôn bắt đầu với .
Chỉ cần ly hôn, sẽ nhận bố thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-chi-thuong-co-be-mat-cha-toi-va-me-tim-nguoi-bo-khac/6.html.]
Cuối cùng, bố thật sự ly hôn với .
Mẹ nhận nhiều tiền.
Bố bỏ tiền mua cổ phần công ty chia, nên càng nhiều tiền hơn.
Mẹ lập một quỹ cho , còn công chứng di chúc, nếu xảy chuyện, là thừa kế duy nhất. Nếu chuyện, bộ tài sản sẽ quyên góp cho các trường tiểu học vùng sâu vùng xa.
Mẹ ủy quyền cho một tổ chức quản lý tài sản ở nước ngoài quản lý.
Nếu chuyện, tổ chức đó sẽ thực hiện bộ nội dung di chúc.
Căn biệt thự đây chúng sống cũng chia cho .
Mẹ dẫn theo một đội dọn dẹp, cùng chúng về đó.
Hứa Khiết và bà già vẫn đang ở đó.
Bố lấy lòng : “Vợ , em bỏ khỏi danh sách chặn ? Mình cùng đưa Tuần Tuần công viên nhé.”
Mẹ lệnh cho đội dọn dẹp vứt hết đồ trong phòng bà già , cả đồ của dì Hứa và Tiểu Linh cũng đuổi hết ngoài.
Thấy thèm để ý đến bố, liền giúp đỡ: “Bố , bố giúp chứ? Bố giúp chú Vương chăm sóc dì Hứa và Tiểu Linh chứ.
Dì Hứa và Tiểu Linh tội nghiệp lắm , giờ còn đuổi , mà bố công viên với con ? Con thật ngờ bố lòng như ! Sao con bố tệ như bố chứ?”
bà già, như bừng tỉnh: “Chẳng lẽ là bà nội dạy bố t.ử tế ? Nuông chiều bố quá ? Bố sửa đổi đó. Giúp đỡ khác là truyền thống , con phát huy, chú Cố cũng sẽ phát huy. Chú hứa dẫn con và Cố Thành chơi .”
Bố xuống, nghiêm túc với : “Tuần Tuần, đây là của bố. Bố nên dành thời gian chăm sóc Tiểu Linh mà quên con. Con thể tha thứ cho bố ?”
“Con bao giờ giận bố.”
Bố giống như một con gà trống thua trận.
Nhân viên vệ sinh vứt hết đồ của bà già ngoài, bên quản lý khu nhà cũng đến đuổi .
Bà già đập tay đập chân, giận dữ…
Sau một màn hỗn loạn, sống trong ngôi nhà cũ của .
Cố Thành nhất quyết đòi ở chung với .
Chú Cố để phiền và , chú cũng chuyển đến để chăm sóc Cố Thành.
thấy là .
Chú Cố chơi với chúng , còn chăm sóc cả .
Mẹ cũng đến việc ở công ty của chú Cố.
Mẹ luật sư, blogger mạng xã hội.
Mẹ phụ nữ tiền và sự nghiệp.
Không thì những chiếc túi xinh của chỉ dùng để đón tan học, phí phạm quá.
Bố ngày nào cũng đến trường tìm , tặng quà.
đều vui vẻ nhận lấy.
Bố cho Tiểu Linh và dì Hứa tiền, chăm sóc họ nữa.
Bố bố sai , mong và về nhà.
chẳng hiểu bố thế, bởi vì và sớm về , chỉ là bố đuổi ngoài thôi.
Bố còn tặng hoa cho .
Cứ theo đuổi xin mãi.
Rất nhanh đó, và chú Cố ở bên .
Mẹ trở nên như một cô gái nhỏ.
Khuôn mặt luôn rạng rỡ nụ .
Bố chuyện và chú Cố ở bên thì tức đến phát điên.
Ông túm cổ áo chú Cố, định đánh.
Chú Cố giữ tay ông , dịu dàng : “Trường An, bình tĩnh chút. đang giúp chăm sóc Tuần Tuần và Lệ Lệ thôi. Cô với , nếu bắt nạt thì ? cũng là thích giúp đỡ khác mà.”
Bố tức đến suýt ngất.
Ông sa sút đến mức thể sa sút hơn.
chuyện đó chẳng liên quan gì đến và nữa.
và đều bận.
Mẹ sự nghiệp mới.
thì học hành, chơi với Cố Thành mỗi ngày cũng chẳng hết trò.
Không còn bố "giúp là vui", nhưng một chú giúp và thấy vui – hài lòng.
(Kết thúc – tung hoa)