BỐ CHỈ THƯƠNG CÔ BÉ MẤT CHA, TÔI VÀ MẸ TÌM NGƯỜI BỐ KHÁC - 3

Cập nhật lúc: 2025-12-10 14:54:44
Lượt xem: 507

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

hét lên, đá chân bố: “Mẹ ơi ơi ơi! Bố đ.á.n.h con! Bố hung dữ với con hu hu hu hu!!! Cứu con!”

 

Ánh mắt bố tràn đầy giận dữ và thất vọng, ông quát lớn: “Thẩm Viên, hôm nay bố nhất định dạy con cách !”

 

Sau đó, ông tát m.ô.n.g từng cái một, bao giờ đ.á.n.h dữ như .

 

Mẹ chạy đến cứu .

 

Bố hét mặt : “Em xem em dạy con cái thể thống gì! Cả ngày chỉ bắt nạt bạn, dối, chuyện gì hồn!”

 

Mẹ cũng hét : “Con gái từng dối! Thẩm Trường An, thà tin ngoài, cho Tuần Tuần một cơ hội giải thích, bố kiểu gì hả?!”

 

Bố tức giận : “Em còn mặt mũi trách ? Nếu em chiều chuộng nó quá đáng, vô pháp vô thiên thế ? Trước đây còn ở đây, con bé đến kính trọng lớn cũng , giờ bà sống một !”

 

Trước bà nội từng sống cùng chúng .

 

bà nội cực kỳ ghét .

 

Ngày nào bà cũng c.h.ử.i là đồ phá của, c.h.ử.i sinh con trai cho bố.

 

Lúc bố ở nhà, bà cho hai con ăn thịt.

 

Mẹ kể với bố về cách bà đối xử với con , bố chỉ rằng cực khổ nuôi bố lớn, kêu thông cảm.

 

Mẹ tức giận, nhưng cũng thể vì chuyện đó mà ly hôn với bố.

 

Thế nên mỗi đón từ mẫu giáo, đều đưa ăn ngoài, chơi khắp nơi.

 

, nhà khách, bố cũng ở nhà.

 

Con của khách thích con vịt hề của .

 

Con vịt đó là bạn của , chuyện và kể chuyện cho .

 

Bà nội nhất quyết đòi đem con vịt đó cho khác.

 

Bố sẽ mua cho con mới, bảo rằng bà nội gì thì cứ để bà , vì bà sống quá khổ ...

 

tức giận.

 

Hôm đó việc ngoài.

 

.

 

Bố tiếp khách.

 

Bà nội cấu véo , tức tối : “Cái đồ phá của, mày tư cách gì chơi đồ chơi chứ! Nuôi mày chỉ tổ phí cơm!”

 

hận bà nội lắm.

 

đầu bỏ chạy khỏi nhà.

 

quyết định bỏ nhà bụi, bao giờ về nữa.

 

Chắc hôm đó họ tìm suốt.

 

trốn trong lớp học ở trường mẫu giáo.

 

leo cửa sổ chui .

 

cảm thấy nhà chẳng gì vui vẻ cả.

 

Bà nội là yêu quái già.

 

Bố là mắt.

 

Còn với như mấy cây rau cải ngoài đồng.

 

về nữa.

 

ngủ lớp học đến tận sáng hôm .

 

Cô giáo phát hiện , mới gọi điện báo .

 

Mẹ ôm nức nở.

 

Mẹ tát bố một cái, nếu bà nội dọn thì sẽ ly hôn.

 

Bà nội dọn .

 

cũng gọi bà là bà nội nữa, mà gọi là yêu quái già.

 

Bố cho rằng giáo dục.

 

“tổn thương” của ông.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bo-chi-thuong-co-be-mat-cha-toi-va-me-tim-nguoi-bo-khac/3.html.]

 

Trong lòng bố, quan trọng nhất chính là bà nội.

 

Bố vẫn đ.á.n.h .

 

cảm giác chỉ vì lời Tiểu Linh mà ông đánh, mà còn vì khiến bà nội rời khỏi nhà.

 

đột nhiên nữa.

 

chợt nghĩ một điều.

 

Có lẽ bố yêu .

 

ngơ ngác bố.

 

Lúc đó tát bố một cái thật mạnh.

 

Bố khựng , thể tin nổi.

 

Mẹ ôm bỏ .

 

Bố tức giận gào lên: “Cô sớm muộn gì cũng chiều hư nó thôi!”

 

Trong cửa hàng KFC.

 

l.i.ế.m kem.

 

Mẹ thì đờ .

 

nghĩ thông suốt .

 

Bà nội yêu .

 

ngoan ngoãn, ăn thịt, để bà c.h.ử.i mắng, dán hoa bé ngoan, quan tâm bà … thì bà vẫn thích .

Mẹ , nếu ai đó thật lòng thích , cần gì, họ vẫn sẽ yêu .

 

Còn nếu thích, dù đủ thứ, họ vẫn sẽ yêu, còn cho rằng giá trị, lòng tự trọng.

 

Như , cho dù lời, lén ăn vặt, bày đồ chơi lung tung, bẩn quần áo, tắm b.ắ.n nước ướt vẫn yêu , vẫn tự hào thông minh lanh lợi.

 

, từ bỏ việc mong bà nội yêu .

 

bố yêu , thì cũng cần mong chờ ông nữa.

 

yêu bằng cả trái tim.

 

Mẹ giống như một hiệp sĩ mặc giáp sắt, luôn bảo vệ !

 

Mẹ đang ngẩn , bỗng rơi nước mắt.

 

Nỗi buồn của tiếng động, nhanh.

 

Mẹ lau nước mắt, mắt vẫn còn đỏ.

 

nhanh chóng lấy tinh thần, hỏi : “Cưng , ăn xong ?”

 

gật đầu.

 

Mẹ đưa đến lớp học ngôn ngữ.

 

Chúng bước con phố lạnh lẽo của Bắc Kinh.

 

nắm tay , cúi đầu .

 

ngẩng đầu .

 

Mẹ nhéo má : “Bé ngoan nhà thật đáng yêu.”

 

Tiểu Linh trong lớp rằng đàn ông hôm nọ chính là bố cô bé.

 

Cô còn khoe bố công ty lớn, mua cho cô nhiều đồ chơi.

 

và Cố Thành Tiểu Linh dối mà phẫn nộ.

 

Cô bé mang nhiều đồ chơi và kẹo đến lớp.

 

Nhiều bạn nhỏ vây quanh cô .

và Cố Thành khoanh tay một bên, khinh thường cảnh đó.

 

Cố Thành hỏi: “Người đó thật sự là bố nó ? Nếu bố nó yêu nó thật, nuôi nó thành như ?”

 

: “Đó là bố tớ! ông cũng yêu tớ!”

 

Cố Thành : “Bố tớ cũng yêu tớ.”

 

Loading...