15.
Ngày hôm , để Đoàn Đoàn ở nhà và ngoài .
Vừa mở cửa, Mạnh Thời Thanh với đôi mắt đầy tơ máu.
Anh ngoài cửa suốt đêm.
Mạnh Thời Thanh đưa cho một phần bữa sáng: "Sữa đậu nành, tiểu long bao và hoành thánh."
Toàn là những món thích ăn.
nhận.
Anh : "Bố gặp em."
lướt qua , ném một câu " gặp" nhanh chóng xuống lầu.
Mạnh Thời Thanh đuổi theo.
"Mạnh Sơ!"
"Năm đó bố cố ý..."
cắt lời : "Đó bố , Mạnh Thời Thanh, đừng phiền nữa."
Anh mấp máy môi, cuối cùng nên lời, lẳng lặng theo suốt quãng đường.
bước tiệm spa, mặc xong đồng phục.
Tiêu Tiêu đưa cho một phần bữa sáng: "Anh trai ngoài nhờ tớ đưa cho ."
tiện tay ném nó lên bàn việc.
Hơi nóng của bữa sáng tan từ lâu.
Bận rộn cả buổi sáng, vuốt ve ít ch.ó mèo, tuy lúc cắt tỉa lông cho chúng mệt, nhưng khiến vui.
Mạnh Thời Thanh vẫn bên ngoài .
Tiêu Tiêu trêu : "Cậu quen ?"
ngẩng đầu lên: "Không quen."
"Lạ thật, thế mà còn mang bữa sáng cho ."
mà , liếc camera giám sát ở nhà.
Đoàn Đoàn đang ngủ ngon lành giường, khóe miệng bất giác cong lên, khẽ ngân nga một giai điệu.
Tiêu Tiêu bắt đầu lân la bắt chuyện.
cô , thỉnh thoảng ừ hữ cho .
"Giản Sơ, tớ bao giờ kể về gia đình cả. Cậu một đến đây việc ?"
gật đầu: "Cũng thể là ."
"Nếu đại học tham quan thì quá, cuối tuần rảnh rỗi thể cùng tớ , thật tớ cũng ghen tị với họ lắm."
Tiêu Tiêu dứt lời.
ngẩng đầu thẳng cô : "Đại học nào?"
"Đại học Hải Thành."
Năm đó, thi đỗ ngôi trường .
16.
Dạ Miêu
Cổ họng nghẹn : "Được, tớ với ."
Bên ngoài cửa sổ kính, Mạnh Thời Thanh vẫn yên tại chỗ, bóng dáng trông thật cô đơn.
Tiêu Tiêu là nóng vội, ngay lập tức hẹn trưa mai sẽ đến Đại học Hải Thành.
"Tiện thể thử luôn bữa trưa ở đó."
nhớ chuyện bảo lưu kết quả học tập đây, trong một khoảnh khắc, trở trường học.
Sau khi tan , bóng dáng Mạnh Thời Thanh xuất hiện trong tầm mắt .
Và cả Mạnh Hạ đang theo .
Cô mặc một chiếc váy nhỏ sặc sỡ, vẻ mặt bối rối hổ.
thờ ơ lướt mắt qua họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-trao-doi-than-phan-toi-song-sot-sau-con-mua/chuong-6.html.]
Mạnh Hạ gọi : "Chị, em xin ."
Giọng cô lớn, chút nghẹn ngào.
"Năm đó em nóng giận nên mới giấu máy trợ thính của chị, chị đ.á.n.h em ?"
dừng bước, đối diện với ánh mắt cầu khẩn của cô .
bước lên phía , tát mạnh cô một cái.
Dường như vẫn hả giận, hề báo mà tát Mạnh Thời Thanh một cái.
Mặt đ.á.n.h lệch , nhưng hề một chút tức giận.
"Mạnh Sơ." Anh mấp máy môi.
hít một thật sâu: "Sau đừng đến tìm nữa, và các quan hệ gì cả."
Mạnh Hạ nắm lấy tay : "Chị, đồ của chị em trả hết , còn mua đồ mới cho chị nữa, chị thể về nhà ?"
từ từ gỡ tay cô : " cần."
tiết kiệm tiền, thể tự mua cho , cũng thể mua cho Đoàn Đoàn.
Đoàn Đoàn thấy đồ chơi mới chắc chắn sẽ vui.
17.
Gió đêm nay thật dễ chịu.
Về đến nhà, Đoàn Đoàn nhào chân .
Giây tiếp theo, tiếng gõ cửa vang lên cùng với tiếng gọi của Mạnh Hạ: "Chị! Em mua ổ và đồ chơi cho mèo con !"
"Chị, em xin chị hãy gặp em một ."
"Chị, em xin , em xin , em xin , em..."
Cô lóc vẫn như ngày xưa, giọng to.
trách cô , nhưng thể đổ hết cho cô .
Dù thì năm đó cô cũng hề .
hít một thật sâu chiếc bụng tròn của Đoàn Đoàn: "Đi nào, ăn cơm thôi!"
Bên ngoài còn động tĩnh gì nữa.
Ngày hôm , từ sớm.
Tiêu Tiêu : "Tớ tranh thủ tìm hiểu cả đêm qua , trưa nay chắc chắn sẽ ăn một bữa thịnh soạn!"
Trong lòng dâng lên niềm mong đợi.
Khi mới nhập học, tâm trạng để tham quan trường lớp.
Mười một giờ đúng.
Tiêu Tiêu kéo tay , với ông chủ: "Chúng cháu đây ạ."
Xe chạy đường, tâm trạng ngày càng trở nên khó tả.
Tiêu Tiêu trêu : "Trông vẻ căng thẳng."
"Vậy ?"
Cô chỉ tay ngoài cửa sổ: "Nhìn kìa, chúng đến nơi !"
Sau bao nhiêu năm, một nữa trở về Đại học Hải Thành.
Trường học dường như tu sửa, cổng là một hàng cây xanh tươi , một nhóm sinh viên đùa vui vẻ.
Khóe miệng bất giác cong lên.
Chỉ hai tiếng ngắn ngủi, nhưng khiến cảm thấy thư thái và vui vẻ, một trải nghiệm từng .
Tiêu Tiêu nhét que kẹo hồ lô miệng : "Lần đến nhé!"
vội vàng gật đầu: "Được!"
Sau khi việc, Tiêu Tiêu vẻ đăm chiêu: "Vài ngày nữa chúng , tiện thể ăn một bữa hải sản thịnh soạn!"
"Được!"
sấy lông xong cho một chú mèo trắng, nhấc cánh tay mỏi nhừ lên, chờ đến giờ tan .