Tối nay, Lưu gia tổ chức một bữa tiệc mật, lấy danh nghĩa “chào mừng Tịch Dao trở về”.
, đó chẳng qua là một màn kịch xã giao.
Sảnh lớn rực rỡ ánh đèn. Tiếng , tiếng ly chạm vang dội. Những họ hàng từ xa gần đều mặt, ánh mắt ai cũng hiếu kỳ khi – cô gái trở về từ “thế giới bên ngoài”.
Triệu Nguyệt Hà, ruột , khoác chiếc váy lộng lẫy, nụ ngọt ngào nở môi. khi ánh mắt bà lướt qua , sự lạnh lẽo hiện rõ rệt.
Còn cha , Lưu Vân Thạc, thì bận rộn tiếp khách, chỉ thỉnh thoảng sang gật đầu, coi như tròn bổn phận cha.
Người nổi bật nhất tối nay, dĩ nhiên – mà là Lưu Nhã Lan.
Cô diện bộ váy trắng muốt, ánh mắt sáng long lanh, nụ dịu dàng, bước đến cũng kéo theo tiếng khen ngợi.
“Con gái lớn của Lưu gia thật dịu dàng, khí chất.”
“Không hổ là niềm tự hào của gia tộc.”
ở một góc, nhấp một ngụm rượu vang, khẽ nhạt. Diễn cũng khéo thật.
Khi buổi tiệc đạt đến cao trào, một vị khách nêu ý kiến:
“Nghe Tịch Dao cũng là tiểu thư của Lưu gia, để hai tiểu thư cùng lên chào khách nhỉ?”
Cả sảnh im bặt trong giây lát. thấy Nhã Lan khẽ cứng , nhưng lập tức lấy vẻ tự tin, bước lên sân khấu .
“Cảm ơn yêu thương Lưu gia. là Lưu Nhã Lan.” – giọng cô ngọt như mật. – “Và đây là chị gái của , Tịch Dao.”
Ánh mắt dồn về phía . Có tò mò, đánh giá, thậm chí khinh thường.
đặt ly rượu xuống, bước lên. Bước chân nhanh, chậm, nhưng từng bước đều vang dội trong sảnh.
mỉm nhạt:
Nhi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-mat-gioi-tai-phiet/chuong-15.html.]
“Xin chào. là Lưu Tịch Dao. Có lẽ… mới thật sự là ‘con gái lớn’ mà đang nhắc tới.”
Một làn sóng xôn xao tràn khắp sảnh.
Triệu Nguyệt Hà lập tức che lấp khí khó xử, kéo tay Nhã Lan :
“Con bé Tịch Dao mới trở về, quen với cách ứng xử. Mong bỏ qua.”
Lời như bảo vệ , nhưng thực chất ám chỉ thô lỗ, điều.
chỉ im lặng, thẳng mắt bà , nụ vẫn giữ nguyên.
Không , các cứ tiếp tục diễn . sẽ vạch trần từng lớp mặt nạ của các , chỉ là vấn đề thời gian.
Khi buổi tiệc gần tàn, Nhã Lan tình cờ bước đến cạnh , giọng thì thầm nhưng đầy mỉa mai:
“Chị, chị diễn cũng giỏi đấy. yêu mến… mãi mãi là .”
khẽ nghiêng đầu, đáp bằng giọng nhẹ như gió:
“Đừng tự tin quá sớm. Trò chơi chỉ bắt đầu thôi, Nhã Lan.”
Nét môi cô khựng trong thoáng chốc.
Đêm đó, khi rời khỏi buổi tiệc, nhận một tin nhắn ẩn danh.
Chỉ một dòng:
“Cẩn thận. Trong Lưu gia… cũng mắt của Quạ.”
siết chặt điện thoại, tim đập mạnh.
Nếu tin nhắn là thật, thì chỉ bên ngoài – ngay trong chính gia đình , Hắc Quạ cũng cài .
Vậy thì, kẻ thù của … chỉ là Nhã Lan cha thiên vị, mà còn bóng đen tử thần ẩn ngay giữa những m.á.u mủ.