Bí Kíp Làm Trà Xanh - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-21 08:34:53
Lượt xem: 31
đứa nào đó bóc phốt lên confession, còn cả ảnh ọt, đào mỏ, xanh.
Mở bình luận , một màu đồng điệu:
“Cuối cùng cũng bộ mặt thật của nó!”
“ thấy con , tiếc là chó săn của nữ thần nhiều quá, em bảo vệ đồng đội !”
Chỉ lác đác vài tên simp lỏ lên tiếng bênh vực :
“Nữ thần ơi, để em yêu chị đàng hoàng ? Để em ở bên chị cả đời ? Mấy kệ ạ.”
“Bị một cảm xúc xáo trộn phiền, nhưng cũng ngọt. Thấy tin tức về nữ thần, dù em cũng vui.”
Y như rằng, mấy bình luận nhanh chóng dập tơi tả, bao nhiêu xúm chửi cho tỉnh .
Trong ảnh cảnh bước xuống từ Lamborghini, ảnh leo lên McLaren, cả cảnh nhận túi Hermès.
Thậm chí còn cả đoạn chat kiểu “thả thính” với mấy thằng ch.ó săn nữa, riêng tư thế mà thằng nào moi ? Cơ mà công nhận, thật, cái góc chụp hại thế mà vẫn đến nghẹt thở, chẹp chẹp~
hí hửng thoát điện thoại , đúng lúc thấy tin nhắn pop-up từ WeChat:
183, 01, McLaren: “Chia tay .”
Đây là bạn trai duy nhất công nhận, mà tuyệt tình đến thế ?
Trong lòng dâng lên một nỗi chua xót khó tả, tay cầm ví kìm siết chặt. Khi ngẩng đầu lên, thấy mấy đứa con gái ngang qua, ba đứa một nhóm, hai đứa một đôi, liếc thì thầm to nhỏ, mới giật nhận : Đám simp lỏ của sập nhà , toang .
Mấy tên khác thì thôi, chứ McLaren là chân ái, !
thẳng lưng xuống ký túc xá nam, gọi điện cho McLaren, liên tục dập máy ba , đến thứ tư mới , giọng trầm thấp, khó chịu vang lên: “Có gì mau.”
“Xuống đây, đang ở ký túc xá .”
“Cút.”
Cái chữ như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng tim , còn khó chịu hơn cả những ánh mắt ghê tởm, dính nhớp, trêu đùa của đám con trai qua cửa ký túc xá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bi-kip-lam-tra-xanh/1.html.]
hít một : “Chia tay thì cũng gặp mặt chứ, sẽ đợi mãi đấy.”
Trong điện thoại vang lên tiếng đồ vật ném, một tiếng “đ*t m*” đầy giận dữ kết thúc cuộc gọi, đó chỉ còn tiếng rè rè của dòng điện.
Không đợi quá lâu, McLaren xuống , vai rộng chân dài eo nhỏ, da trắng mặt , đôi mắt dài liếc xéo, tay đút túi quần, trông lạnh lùng ngầu, dĩ nhiên, còn tức giận.
“Phải bắt mặt đá cô ?” Anh mặt , giọng lạnh băng.
Từng chút một sự tủi trào lên, định túm lấy tay áo , nhưng hất .
“Em chia tay, em thật lòng với mà.”
Thả thính khác chỉ là thói quen của , xanh cũng chỉ là bản chất của , nhưng thích là thật lòng.
Ánh đèn đường trắng bệch chiếu rọi gần như trong suốt, ánh mắt sâu thẳm lướt qua một vòng, khẩy một tiếng, đôi môi mỏng khẽ mở, từng chữ từng chữ một: “183, 01, McLaren?”
kìm khẽ mở đôi môi đỏ mọng: “Không , Hứa Trạch Uyên, em giải thích…”
Lúc em thả thính , em còn thích mà, em chỉ… chỉ là quên đổi tên ghi chú thôi.
Hứa Trạch Uyên nhướng mày, đặt ngón trỏ lên đôi môi mỏng của dấu hiệu im lặng: “Cút nhanh , đừng phiền nữa.”
Nói xong liền bỏ , để cho một bóng lưng vô tình lạnh lùng, nhưng gầy gò quyến rũ đến lạ.
“Ối giời ơi, đại hoa khôi Khương, tuy McLaren, nhưng Volkswagen , cô xem cô thế , ba nghìn tệ một đêm với thế nào?”
Một thằng ngu mặt đầy rỗ, trêu chọc định nắm tay , khiến đám con trai xung quanh ồ lên và đám con gái khinh bỉ.
tự nhận là một ích kỷ, quan tâm đến ý kiến của khác, nhưng khoảnh khắc chợt nhận , danh tiếng và các mối quan hệ xã hội quan trọng đến nhường nào.
Sự tệ bạc của Hứa Trạch Uyên khiến khó chịu, còn sự khinh bỉ của ngoài thì trở thành giọt nước tràn ly, những nụ giả tạo thường ngày mặt biến mất còn dấu vết.
chống cái lạnh bao trùm cơ thể, từ trong ví rút một tập tiền, ném thẳng mặt : “Cút! Mày xứng ?”
Tuy bây giờ đều thích thanh toán online, nhưng vẫn thói quen để nhiều tiền trong ví, một mặt là thích cảm giác cầm tiền; một mặt là tiền mặt mang cho một cảm giác an khó tả.
Ném xong bỏ , nhưng quả thật còn tự tin như lúc đến nữa.