Ngay lúc  đang âm thầm hoài niệm những món ăn đó,  lưng truyền đến giọng  lạnh lùng của Huyền Phượng.
 
「Hai vị thảnh thơi quá nhỉ.」
 
Huyền Phượng,  ở Âm Ty nhưng  là một Thượng tiên, cũng là sư phụ dạy học mà Đế quân tìm cho .
 
Năm  lên bảy, Đế quân  cuối cùng xách  từ  giường của  xuống.
 
Giọng  cực kỳ lạnh lùng:
 
「Bắt đầu từ hôm nay, ngươi  ngủ một , cho dù ngươi  gào  như ma kêu sói tru thế nào cũng vô dụng.」
 
  bò  cửa phòng  mà  lóc gào thét,  đây  thường sẽ thở dài  mở cửa.
 
Lần  thì mặc cho   đến khản cả cổ,  cũng  mềm lòng.
 
Chỉ tặng cho  một câu nam nữ thụ thụ bất .
 
 hỏi Đế quân: 「Nam là gì? Nữ là gì? Thụ thụ bất  là  ạ?」
 
Đế quân chê  mù chữ, nhưng bản     đủ kiên nhẫn để dạy .
 
Hôm đó Huyền Phượng   đến tìm  chơi cờ, uống một chén  do  rót.
 
Thế là  Đế quân gài luôn, từ đó trở thành sư phụ của .
 
    gương mặt đen như nhọ nồi của sư phụ, lúc  mới nhớ , buổi học sáng nay  quên  học .
 
Đế quân ở  lưng, lén giật giật tay áo , khẽ :
 
「Sư phụ ngươi giận .」
 
Im ,   là .
 
 
Vì nhiều  trốn học, cuối cùng sư phụ quyết định,    nghiêm trị.
 
Lòng bàn tay   đánh ba thước, còn  phạt chép Tĩnh Tâm Chú một trăm .
 
 xắn tay áo,  chép  chửi thầm Đế quân.
 
Bởi vì Tĩnh Tâm Chú là do Phong Đô Đại Đế những năm đầu hứng lên, tùy ý bịa .
 
Chàng bịa  thì tùy ý,  đời  học thuộc đến hộc máu, còn  thì chép đến co giật cả tay.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ben-duong-hoang-tuyen/phan-5.html.]
 cố tình  chữ chậm một chút, đợi đến giờ Ngọ, dù   chép xong, Đế quân cũng sẽ đến dẫn  .
 
Bởi vì  còn   ngâm hàn đàm, tắm thác nước.
 
Quả nhiên.
 
Đế quân đúng giờ đến đón .
 
Lúc   cùng Đế quân, Tĩnh Tâm Chú mới chép  ba .
 
Sư phụ bảo  tối nay  chép bù, buổi học sáng mai mang đến.
 
  xong vô cùng sầu não, ngước mắt liếc  Đế quân,  hiệu  cứu .
 
「Theo  thấy thì chép bấy nhiêu thôi, chép nhiều vô ích.」 Đế quân .
 
Sư phụ  hiểu, hỏi: 「Tại ?」
 
「Bởi vì buổi tối nó  thể ngủ quá muộn, sẽ  cao lên .」
 
Đế quân  xong, kéo   mất.
 
Sư phụ tức đến giậm chân, chỉ  bóng lưng của chúng  mà mắng.
 
「Phần Ảnh! Nó cao sắp bằng ngài , còn cao cái gì nữa?」
 
「Ta thấy chính là ngài đang cưng chiều nó,   như ngài che chở cả ngày, nó  học cả đời cũng chẳng nên cơm cháo gì!」
 
Đế quân   giật , vội dùng tay ướm thử lên đỉnh đầu .
 
May quá may quá, mới đến n.g.ự.c  thôi.
 
 sờ sờ mũi.
 
 thật,  theo sư phụ học nhiều năm như , học gì cũng chỉ  nửa vời,  gì cũng chỉ là da lông bên ngoài.
 
E rằng cả đời  cũng   nên chuyện học hành gì .
 
 may là Đế quân  quan tâm,  luôn :
 
「Không ,  chữ là  .」
 
Đi theo Đế quân,   khó  áp lực học tập.
 
 
Thật  lúc đầu,  khá oán hận hành vi ném   hàn đàm của Đế quân.