Sau khi uống thuốc cả ngày, bắt đầu buồn nôn, nôn mửa, mệt mỏi và chóng mặt.
thể ngủ, cũng sức lực. Dì Từ thỉnh thoảng mua cháo nóng cho , buộc nuốt vài thìa, nhưng cháo mềm như gai, thể nào nuốt nổi. Vừa nuốt xuống họng, nôn ngay.
Cứ thế kéo dài đến tối, bụng bắt đầu co thắt đau đớn, đau đến mức nước mắt tuôn trào.
Dì Từ định pha một túi nước nóng để giúp giảm bớt đau đớn, nhưng y tá ngăn , sợ xuất huyết nhiều.
mồ hôi nhễ nhại, yếu ớt co ro giường, liên tục co thắt, đau đớn như con rắn đang điên cuồng quấy trong ruột, như sức mạnh khủng khiếp đang kéo và vặn xoắn bụng . Không còn cách nào khác, đành tiêm thuốc giảm đau.
Mặc dù còn đau nhiều, nhưng thuốc giảm đau cũng kích thích co thắt tử cung. Trong vài phút thì đau nữa, nhưng chỉ đó, cơn đau ập đến.
Cho đến gần sáng, dì Từ dìu nhà vệ sinh.
Túi thai cuối cùng cũng rơi , kèm theo đó là những cục m.á.u lớn.
chỉ cảm thấy trái tim trống rỗng đến cùng cực, đồng thời lúc đó, từ phòng bên cạnh vang lên tiếng chào đời của một em bé.
loạng choạng suýt ngã, dì Từ ôm chặt lấy . Mũi cay xè, thể kìm nén nữa, gục đầu lên vai dì mà nức nở.
Con nếu gì bất trắc, lẽ cũng thể đến với thế giới , chứ biến thành một mớ thịt nát như thế .
mơ màng ngủ , khi tỉnh dậy, dì Từ hâm nóng cháo.
Trong điện thoại tin nhắn của Phủ Tịch, vẫn như khi, hỏi ăn , bụng khó chịu .
Có vẻ vẫn rằng đứa bé mất.
cũng bảo dì Từ đừng với , sợ nếu thấy bây giờ, sẽ kiềm chế mà cùng kết thúc tất cả.
Cả mệt mỏi đến cực độ, đến mức còn sức để mắng nữa.
tắt máy.
Ở bệnh viện ba ngày, cùng dì Từ trở về nhà.
Buổi trưa, dì Từ mua thức ăn để nấu cháo gà cho .
ghế sofa, ánh mắt lướt qua chỗ mà đẩy ngã, bụng va cạnh tủ.
Trên thảm vẫn còn dấu vết m.á.u sẫm màu, chỉ cảm thấy như đang lạc một giấc mơ.
đó đờ đẫn, mất hồn.
Cho đến khi cửa chính đột ngột mở , một luồng gió lạnh như thổi tận xương, khiến rùng .
Quay thì thấy Phủ Tịch ở cửa, mắt đỏ hoe, từng bước tiến gần .
dậy, lạnh lùng .
"Mạch Mạch, mới ... ..." Anh luống cuống giải thích.
nặng nề tát một cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bay-ve-phia-nui-cua-co-ay/chuong-6.html.]
Anh né tránh: "Xin , ... thật sự ngờ thành thế ."
"Hừ! Không ngờ? Không ngờ vẫn cởi quần lên giường với Trần Nhược?"
"Anh..."
"Anh cô là ai ? Phủ Tịch?
"Ồ! , khi lên kế hoạch với , chẳng và cô quan hệ gì ? Các coi là gì? Một kẻ ngốc còn thuốc chữa?"
"Mạch Mạch, , như em nghĩ. Anh chỉ cảm thấy với cô , chỉ dùng chút sức lực để bù đắp cho cô ."
"Vậy là bù đắp giường? Bù đắp đến mức hạ ở bên một như , để dùng m.á.u thịt của sinh con cho các ? Để tôn vinh tình cảm cao quý của các ?"
Anh kinh ngạc : "Đứa bé?"
"Còn giả vờ ? Còn diễn đủ vở kịch ? Hay là cần tiếp tục nền cho câu chuyện tình yêu đẫm nước mắt của các ? Phủ Tịch, là đồ súc sinh ? Đứa con mà mang nặng đẻ đau suốt mười tháng, đứa con mà hy sinh nửa mạng sống để sinh , ngay từ đầu xem nó như tài sản của và Trần Nhược đúng ?
"Nếu , tại đặt cho con một cái tên khó và giả tạo như ? Vì bức tranh của Trần Nhược triển lãm ở Paris ?"
9
Ban đầu thực sự đồng ý với cái tên đó, nhưng bịa một câu chuyện để thuyết phục .
Anh rằng lúa mạch cánh đồng là biểu tượng của sự sống mãnh liệt, và hy vọng và con sẽ là những ủng hộ mạnh mẽ nhất của .
Thật là một lời dối đầy sơ hở.
Vậy mà tin tưởng điều đó.
Ngu ngốc đến mức nghĩ rằng tìm hạnh phúc thực sự.
"Mạch Mạch! Mạch..." Anh nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ khi .
chỉ cảm thấy buồn nôn, tiếp tục sự thật mà phát hiện khi lục lọi các cuộc trò chuyện của Trần Nhược ngày hôm đó.
"Bức tranh 'Giấc mơ cánh đồng', Trần Nhược thể sinh con, cô rằng cô coi bức tranh đó như con của , vì đặt cho con một cái tên như ? Anh dùng con để bù đắp cho sự ân hận của đối với cô ?"
"Dựa cái gì? Dựa cái gì mà quyền đối xử với như ? Anh nghĩ là gì? Anh còn là con ?" gào thét điên cuồng chất vấn .
"Trần Mạch, , , cho một cơ hội, hãy giải thích." Anh hoảng hốt nắm lấy tay .
sức giãy giụa và hét lên: "Đừng chạm ! bảo đừng chạm ! Anh thấy ?"