Chương 3
 
Giờ nghĩ  mới thấy, những    về thăm  trong năm nay,  nào cũng giữa chừng tìm lý do rút sớm,  đổ cho công việc mệt mỏi.
 
Ừ, bây giờ nghĩ kỹ thì đúng là mệt thật, vì mỗi  đều  chơi hiệp 1 hiệp 2 mà.
 
Không nghĩ thêm nữa, việc cần  bây giờ là bắt quả tang tại chỗ!
 
Xông  thẳng thì  ,   thẻ phòng, thang máy cũng   .
 
Cũng may  em họ nhanh trí:
 
“Chị ơi, tòa nào chả  cầu thang thoát hiểm,  leo bằng đó!”
 
 bảo bạn  ở  sảnh đ.á.n.h lạc hướng, còn  và  em phóng thẳng  lối cầu thang bộ.
 
May là phòng của tên khốn chỉ ở tầng 5, nên  mấy chốc chúng   leo lên đến nơi.
 
  định đạp cửa xông , thì  em kéo :
 
“Chị ơi, loại cửa  chắc lắm, chị đạp cũng chẳng vỡ . Từ từ nghĩ cách khác .”
 
 cố kìm cơn giận, dán tai lên cửa   xem bên trong hai kẻ đó đang  gì, hơn hết là   tiểu tam đó là ai.
 
Đáng tiếc, chỉ   những tiếng động đứt quãng, còn chẳng giống đang  chuyện.
 
Ngay khi  đang nôn nóng chờ, điện thoại bỗng vang lên một tiếng tinh!.
 
Tai  Bluetooth tự động kết nối!
 
 vội mở điện thoại, đeo chiếc tai còn  lên tai.
 
Tai  của   chức năng thu âm, nên  âm thanh trong phòng truyền thẳng  tai .
 
 khi giọng  vang lên,  c.h.ế.t lặng.
 
Nếu cô  chỉ  chuyện,  thể   nhận  ngay, nhưng cái giọng nũng nịu  thì quá đặc trưng!
 
Sao  là cô ?!
 
 sững  vài giây…  nghĩ , ngoài cô  , còn ai  đây  nữa?
 
Tiếng   khiến  tức ói máu, mất mấy phút  mới lắng xuống.
 
Có lẽ bên trong  xong việc.
 
Hóa  sáng nay   đẩy  , nghỉ cả ngày chính là để tích sức, chắc là  diễn cho tiểu tam thấy  m.á.u lửa như nào.
 
Giọng đàn ông vang lên, mềm mượt:
 
“Bảo bối,    đến là để gặp em.”
 
Giọng phụ nữ đáp , nghi ngờ:
 
“Em  tin. Anh  dối. Vậy  hôm qua  còn gặp  ?”
 
 đường đường là bạn gái chính thức của  bỗng  gọi là ‘ ’ ?
 
Cái con đàn bà    hổ  thật là coi chuyện  tiểu tam như bản sắc nghề nghiệp!
 
Đàn ông  bảo:
 
“Anh   còn yêu cô  nữa,  yêu mỗi  em. Chỉ là cô  lằng nhằng mãi,   nỡ  chia tay.”
 
“Ừ, cô  tính khí tệ thế, để em dỗ cô    hãy về với em nhé.”
 
Nghe hai   chuyện  “hiệp” như  mà  thấy buồn nôn.
 
Ngoại tình thì ngoại tình, đằng  còn đóng phim “ yêu si tình”  thôi   nôn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bat-gian/chuong-3.html.]
 bật : “Thế hôm qua  với cô    ?”
 
Hắn đáp: “Không,   . Từ nay chỉ  em một  thôi.”
 
Tiểu tam  thế  vẻ hài lòng,  nũng nịu tiếp, hình như  hiệp hai nhưng  vẻ   kịp hồi phục,  thể tiếp tục đành viện cớ:
 
“Bảo bối, nghỉ chút , còn nhiều thời gian mà.”
 
Cắn răng,  tức giận c.h.ử.i to: “Đồ tiểu tam!”
 
Cậu em họ thấy  đeo tai , nét mặt tối sầm hẳn là    chuyện tởm lợm nên mới .
 
“Chị, đừng nổi nóng,  tạm thời đừng  ầm lên với họ.”
 
 còn đang nghĩ kế   bắt họ mở cửa thì bạn    chạy vội từ  lên.
 
Nhìn thấy chúng  vẫn  ở cửa, cô  giật  hét to:
 
“Sao còn  đó thế? Đạp cửa  chứ!”
 
Nói xong, cô  vung chân đạp thẳng  cửa.
 
Bên trong rối rít một hồi,   thấy tiểu tam hỏi  :
 
“Chẳng lẽ là cô     ?”
 
Quả nhiên, kẻ  điều mờ ám luôn tự   hổ.
 
“Chắc  ,    với cô  là  về Thâm Quyến , cô  tin tưởng  lắm.”
 
Lời    thì , nhưng rõ ràng là lúng túng,  nãy còn tắt cuộc gọi video của  nghi ngờ là chuyện đương nhiên.
 
Nói cũng đúng, nếu   tai ,  còn chẳng bao giờ dám nghĩ    trả phòng mà còn rủ tiểu tam lên đây. 
 
Họ    hổ ? Sáng nay  cái giường đó là  ngủ, mà giờ họ còn ở đó chẳng lẽ  đổi ga trải giường ? Thói quen gì mà kỳ cục ?
 
Đến mức  thì coi như bể những toan tính kín đáo ,  cũng chẳng còn gì để lo; bảo em họ húc cửa mạnh lên ,   ngoài hét:
 
“Gã phản bội ,  với gái thuê   với tiểu tam, mau  mở cửa!”
 
Bạn  cũng hăng,  c.h.ử.i  đập cửa, giờ  khuya  chắc cả tầng tối nay khỏi ngủ luôn.  thấy mấy  ở hành lang tò mò rụt đầu  , mấy  khác  lẽ đang  qua mắt mèo.
 
Cửa cực kỳ chắc, em họ với bạn  đạp mấy cái chẳng hề nhúc nhích.  bực quá cũng đạp một cú, suýt gãy ngón chân.:
 
“Không , lấy lửa  mà hun họ!”
 
Em họ vội kéo :
 
“Chị ơi, đừng  thế, nếu cháy lên thì coi như cố ý phóng hỏa,  chịu trách nhiệm hình sự đấy!”
 
“Vậy    bây giờ? Không  , đến mai    kèo  nhận thì ?”
 
Em họ  , :
 
“Chị yên tâm, may mà em  chuẩn  sẵn.”
 
Nói   mở hộp đồ nghề.   ,  thấy một chiếc khoan điện! Flycam, gimbal  còn chịu , chứ khoan là để  gì, khoan  ổ  khoan ai ?  tưởng  gặp Doraemon .
 
Chẳng còn đường lui,  hét:
 
“Khoan , tháo cái cửa  !”
 
Em họ xắn tay, cầm khoan lên, bật nguồn tiếng khoan rền lên «vù vù». Có vẻ   với tiểu tam bên trong cũng  thấy động tĩnh:
 
“Sao bây giờ? Anh Lâm, họ sắp   đó?” - giọng  bên trong cô cùng lo lắng.
 
  nghĩ sắp sửa  lao  thì thang máy bỗng dừng ở tầng 5  mấy  bước , chắn ngang lối .
 
“Các  đang  gì đấy? Phá hoại tài sản riêng là vi phạm pháp luật đó!”