Báo Ứng Của Chị - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-15 13:20:25
Lượt xem: 352
1
trèo lên cây nhãn cổ thụ vườn, tay mò một quả trứng chim, bỏ miệng nhai nhóp nhép.
còn thấy Đại thiếu gia Trương Văn Viễn lén lút gõ cửa phòng chị .
“A Tín…” Giọng kích động dè dặt.
Trương Văn Viễn là con trai duy nhất của Trương Thành, hưởng nền giáo dục mới, lời và hành động đều mang hướng tự do.
Tự do đến mức nửa đêm còn lẻn phòng “mợ ba” của , nắm tay mà tâm sự.
Ngón tay chị khẽ khựng , chị chỉ liếc qua gương, khóe môi khẽ cong lên một nụ : “Đại thiếu gia, hôm nay diễn vở tuồng nào ?”
Hắn bước nhanh vài bước, túm chặt lấy cổ tay chị : “Rời khỏi đây ! Đi học, , thế giới bên ngoài ! Cô nên giam cầm ở nơi !”
Cuối cùng chị cũng .
Chị lật cổ tay, dễ dàng thoát khỏi sự kiềm chế của , đầu ngón tay khẽ chạm n.g.ự.c : “Đại thiếu gia, đôi tay của xách nổi một bao gạo nào đúng ?”
Mặt Trương Văn Viễn đỏ bừng: “ thể giúp cô! Bắc Bình, Thượng Hải, chỗ nào mà ? Cô cần gì …”
“Cần gì gả cho cha ?”
Chị khẽ thành tiếng, đột nhiên xích gần , đôi môi đỏ mọng gần như chạm dái tai : “Vậy đưa tiền cho . Nếu nuôi nổi và A Huỳnh, ngày mai sẽ bước nữa với .”
Trương Văn Viễn đỏ mặt lùi nửa bước, đụng bàn trang điểm: “Cô… cô rõ ràng ý đó!”
Giọng run rẩy như sự thẳng thắn của chị bỏng rát: “ là, con thể sống như thế !”
Chị như thấy chuyện gì nực , đầu ngón tay quấn quanh lọn tóc, thong dong : “Đại thiếu gia đúng là quen sống trong nhung lụa nên mới thể nhẹ nhàng như . Gạo ăn, quần áo mặc, học phí của cái nào là tự kiếm ? Vừa ăn sài còn chê bai… chậc.”
Chị khẩy một tiếng: “Đáng tiếc là… thể cha , chỉ thể thôi.”
Trương Văn Viễn cứng đờ, môi mấp máy nhưng lời nào.
lấy một viên đá nhỏ trong túi ném lên bệ cửa sổ.
Tiếng “bụp” Trương Văn Viễn giật cả .
Chị về phía , còn thì chỉ về phía cổng lớn.
Xe của Trương Thành đến cổng đó.
2
Khi Trương Thành bước , lúc từ cây xuống.
Ông cau mày : “Muộn thế còn ngủ, cẩn thận A Tín đánh cho một trận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bao-ung-cua-chi/chuong-1.html.]
hé môi với ông , sờ sờ quả trứng chim còn sót trong túi, nỡ đưa cho ông .
, cũng lớn .
Đông y, tây y, cả những bài thuốc dân gian cũng thử qua .
Chị , đợi kiếm tiền, sẽ đưa sang nước Anh, bác sĩ bên đó nhất định sẽ cách.
Đi nước Anh thì tiền.
Chị phòng hát để kiếm tiền nhưng quấy rối.
Trương Thành giải vây cho chị , đó trở thành “ rể già” của .
Chị ông là một nửa .
3
Thích truyện trinh thám thì bấm zô chỗ team r nhấn phô lô tui để nhận thông báo sớm nhất nhaa
Ngày chị bước cửa nhà họ Trương, đúng lúc Trương Văn Viễn từ trường về.
“Đây là A Tín, em gái cô tên là A Huỳnh, sẽ là của nhà họ Trương chúng .”
Sau khi Trương Thành giới thiệu xong, ánh mắt Trương Văn Viễn rời khỏi hai chị em chúng .
Những ngày cha vắng nhà, thường xuyên lấy cớ mượn sách, đưa tranh để tìm chị .
Chị vài bạn từ nước Anh về nên xong chỉ .
Sau khi đến nữa, chị đều kiên nhẫn vài câu.
Tâm tư của Trương Văn Viễn dành cho chị gần như trở thành chủ đề bàn tán của những hầu trong phủ nhà họ Trương.
thường thấy những bà lão, cô hầu thì thầm bàn tán ở vườn hành lang.
“… Đại thiếu gia tâm tính lương thiện lắm, chịu cảnh mấy cô gái từ quê lên thành phố kiếm sống chịu khổ.”
“Nghe tháng ngài lén nhét tiền cho một cô gái bán hoa, cô học ở trường buổi tối… chậc chậc, đúng là tấm lòng Bồ Tát mà.”
“Tấm lòng Bồ Tát ư?”
Có khinh thường một tiếng: “ thấy cô gái xinh đấy chứ? “Mợ ba” cũng từ vùng quê lên còn gì? Giờ thì đại thiếu gia đều quanh quẩn xung quanh phòng dì nhỏ …”
Tiếng bàn tán dần nhỏ , biến thành một tràng khúc khích đầy ám .
Trương Văn Viễn thích chị ư?
thích cứ chằm chằm chị nhưng thích chằm chằm Trương Văn Viễn.
Mỗi khi Trương Văn Viễn ở nhà, sẽ như một lực vô hình nào đó kéo , tự chủ mà theo , lén lút trốn ở những góc khuất gần đó, lén lút .