Xa bà bà quả thật mù, dù trong đêm tối cũng vẫn thấy rõ.
Thấy A ướt sũng, trong tay còn cầm một sợi dây đỏ thật dài, sắc mặt bà lập tức biến đổi.
“Dưới đáy hồ một cái bánh ú to lắm! Con gỡ dây !”
A rõ ràng, còn cà lăm như nữa.
“A Viễn! A Viễn của !” Xa bà bà theo bản năng định nhảy xuống hồ.
Kết quả trong bóng tối, một bóng đen như quỷ mị lập tức lao tới, quật ngã bà .
Xa bà bà vốn định dùng kiếm gỗ đào đ.â.m thẳng n.g.ự.c đối phương.
Thế nhưng bóng đen túm chặt lấy cổ tay bà, khiến thanh kiếm văng khỏi tay, rơi đúng chân .
“Con nha đầu , mau g.i.ế.c bà ! Bà còn là mẫu của ngươi nữa! Bà sẽ g.i.ế.c sạch cả thôn đấy!”
Xa bà bà hét với , dốc lực lật , ép mẫu đất.
Ta vội cúi nhặt lấy kiếm gỗ, bước về phía hai họ.
Hai tay Xa bà bà siết chặt cổ mẫu , hướng về phía hét lên:
“Đâm n.g.ự.c bà !”
Ta gật đầu, giơ cao kiếm gỗ.
Chớp mắt, m.á.u ấm b.ắ.n đầy lên mặt .
Xa bà bà lập tức ngã gục.
Ánh mắt bà đầy kinh ngạc .
Ta nhấc chân, đạp mạnh bà xuống hồ.
“Mẫu ơi!”
Ta lập tức cùng A đỡ mẫu dậy.
“Các ngươi…”
Xa bà bà còn sức trọn câu, bầy cá trong hồ đang nhanh chóng bơi về phía bà.
Thực , tổ tiên xưa truyền lễ tế bánh ú thịt, vốn hề dùng thịt c.h.ế.t đuối để .
Chỉ từ chín năm , khi con trai Xa bà bà qua đời, nghi thức mới đổi thành dùng thịt c.h.ế.t chìm để bánh.
Nói là để c.h.ế.t yên nghỉ, nhưng kỳ thực Xa bà bà chỉ lợi dụng âm khí trong bánh ú để dưỡng thi thể.
Con trai bà khi c.h.ế.t quấn bằng lá bánh ú, dùng dây chu sa – thứ mà loài âm ngư kiêng kị – trói chặt, đặt giữa hồ để hấp thụ âm khí.
Thuật chính là tà pháp “Thập Toàn Chuyển Sinh”.
Không chỉ cần âm ngư nuôi thi thể, mà còn hút địa hồn của bảy mươi chín đứa nam hài sinh thần bát tự tương hợp với con bà .
Chỉ khi đoạt đủ, đứa con mới thể sống như bình thường.
A ngốc, chính là vì địa hồn của nó đ.á.n.h cắp.
“A a a, chỉ còn thiếu một ! Chỉ còn một nữa thôi!”
Xa bà bà gào lên đầy oán độc.
Thân thể bà cá c.ắ.n xé đến be bét m.á.u thịt.
Pháp “Thập Toàn Chuyển Sinh” cần đủ mười tế bánh ú thịt, xác mới thể hồi sinh.
Mà bà thực hiện trót lọt chín , thực sự chỉ còn một chút nữa thôi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/banh-u-thit/chuong-7.html.]
Để mỗi năm đều c.h.ế.t đuối, Xa bà bà hao tâm tổn trí, từ thủ đoạn.
Có khi bịa chuyện, nữ hài là chổi trong nhà, cần dìm c.h.ế.t để trừ tai họa, bằng gia chủ sẽ sinh nổi con trai.
Lại khi bịa rằng, nữ nhân sinh con trai, hoặc nếu sinh thì hài tử khỏe mạnh, tức là vợ phạm khắc với chồng và trong nhà chồng.
Mỗi ngày cần nín thở ngâm trong nước chừng nửa tuần , mới thể trừ vận xui .
Thân mẫu chính là c.h.ế.t như .
Đó nín thở, đó gọi là c.h.ế.t đuối!
Xa bà bà vốn uy tín cao, bà mở miệng, trong thôn – đặc biệt là lớn tuổi – đều theo răm rắp.
Thân mẫu tên là Tú Nga, do hai nhà “đổi dâu” mà bà gả cho phụ – kẻ cộc cằn nóng nảy.
Cái gọi là đổi dâu giữa hai nhà nghĩa là: út của tổ mẫu gả cho ca ca của mẫu .
Mẫu thì gả cho phụ .
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
Cả hai nhà đều nghèo khó, nếu thì chẳng cưới nổi vợ.
Năm đầu tiên về dâu, mẫu sinh .
Tổ mẫu mắng bà là xui xẻo, đến tháng ở cữ cũng cho nghỉ, lập tức bắt bà xuống ruộng việc.
Tổ mẫu và phụ đều xem bà như trâu ngựa.
Ban ngày đồng, ban đêm phụ cũng tha cho.
Có lẽ cũng vì mà thể tổn hại, mãi đến ba năm bà mới m.a.n.g t.h.a.i A .
Khi m.a.n.g t.h.a.i A , chân mẫu sưng đến xuống giường .
Ta xoa chân cho bà, bà ôm lòng, là đau.
Sau đó A chào đời, tổ mẫu mừng rỡ vô cùng.
Xa bà bà bỗng nhiên mời mà tới, bà sờ lên thóp đầu của A , A là đứa ngốc.
Bà tất cả là vì mẫu mang mệnh , khắc cha , chồng con.
Nhất định mỗi ngày ngâm trong nước nửa tuần , mới trừ khí xui, vận khí của xung quanh mới khá lên .
Nực ! Ai thể nín thở nửa tuần ?
Thân mẫu của chính là dìm c.h.ế.t như .
Sau khi bà c.h.ế.t, phụ liền quen một kỹ nữ ở trấn , tên là Từ Thúy Anh.
Vì đàn bà , phụ bắt đầu trở nên siêng năng, lên núi săn thú, bán thịt cùng da thú lấy bạc.
Tích góp suốt bảy năm, mới cưới nàng về nhà.
Từ khi Từ Thúy Anh bước chân cửa, nàng đối với và A vô cùng căm ghét.
Lúc thì dùng kim châm, lúc thì vung gậy đánh.
Phụ mặc kệ, coi như thấy.
Ta từng nàng đá một cước ngã dúi dụi bếp lò trong nhà.
Đầu đập trúng góc bếp, m.á.u chảy đầm đìa. Từ dạo , cứ ngơ ngẩn mãi, thậm chí từng coi Từ Thúy Anh là mẫu ruột thịt.
Mãi đến đêm Trung Thu, mới mộng thấy một giấc mộng dữ.
Trong mộng là một con cá trắm, thể tiếng .