Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Bánh Kem Có Lưỡi Dao - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-03-16 02:54:35
Lượt xem: 302

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi tan học buổi chiều, gặp Mạnh Thanh Hoa một nữa.

Hẳn là cố ý chờ , lưng đeo balo, hai mắt chứa đầy áy náy hổ thẹn:

"Tống Nghiên, tớ trường bảng thành tích, thi lắm đúng ? Tớ thể giúp học bù..."

"Mạnh Thanh Hoa."

đột nhiên dừng bước, .

"Trường đại học tha thiết ước mơ thể thi đậu rảnh rỗi ? Cậu về mà học , ở đây dây dưa rốt cuộc gì?"

Giọng khản đặc: "Tống Nghiên, lúc gây sự với , tớ về phía . Tớ...chỉ đang chuộc tội."

Chuộc .

Lại là cái từ .

trào phúng: "Cậu chuộc tội gì? Cậu chỉ khoanh tay , giúp cô giả chứng cứ mà thôi, cũng tay."

"...Tớ qua bảng thành tích , điểm của vẫn giống hồi , hóa học với tiếng là điểm yếu. Tớ thể giúp học bù để thể thi đậu một trường đại học hơn --- A Nghiên, lúc từng cố gắng hết sức thi trường đại học nhất, giúp thể đỡ vất vả hơn mà."

A Nghiên.

Đã lâu lắm ai gọi bằng cái tên .

Trong nháy mắt sững sờ đó, Mạnh Thanh Hoa lấy một chồng giấy dày từ balo , nhét tay của .

"Đây là tài liệu năm ngoái tớ dùng để ôn thi đại học, tớ vẫn giữ nguyên vẹn vì đây tớ từng đồng ý một ngày nào đó sẽ tặng nó cho ."

Cậu dừng một chút mới tiếp, ngữ khí bỗng trở nên nghiêm túc: "Tớ xin ."

nhận lời xin của , nhưng vẫn nhận tập tài liệu .

Nhờ nó mà thi thử thứ hai thành tích của tiến bộ hơn nhiều.

Vào ngày công bố thành tích Quý Uyên tới tìm .

Hắn sai hai nữ sinh đè , mặt lấy xấp tài liệu từ trong cặp xé nát nát bấy.

"Tống Nghiên, đưa vở ghi chép thì em chịu nhận, nhận của thằng khác?"

Hắn thả đống giấy vụn bay lả tả từ đỉnh đầu xuống đất, "Em còn ve vãn bao nhiêu thằng đàn ông nữa, em đê tiện đến thế nhỉ?"

rũ mắt một mảnh giấy vụn bay chầm chậm từ đầu gối xuống.

"Tống Nghiên, em đang nghĩ gì."

Quý Uyên ghé tai nhẹ nhàng : "Em nhẫn nhịn, chờ đến khi thi đại học xong là thể kết thúc hết thảy những chuyện , thoát khỏi một cách triệt để đúng ?"

" cho em ."

"Em mơ!"

" sẽ để em thi đậu đại học , cả đời em đừng mong thoát khỏi tay ."

Quý Uyên thì .

Từ hôm đó trở dẫn đầu bắt nạt một cách cay nghiệt hơn, nhưng cũng bí mật hơn.

Lần chuyện với thầy chủ nhiệm xong thì nhiều ít cũng chút tác dụng, ít nhất lời đồn đại về sinh hoạt cá nhân hỗn loạn của còn ai thảo luận nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/banh-kem-co-luoi-dao/chuong-7.html.]

Chẳng qua cách nào để yên mà học tập.

Sách bài tập và bài thi luôn cánh mà bay, trong hộp bút khó tìm một cây bút lành lặn thể sử dụng, thậm chí thi thử thứ ba khi mở tập giấy nháp của mới phát hiện mặt trái của tờ thứ hai chằng chịt, dày đặc các công thức.

"Thưa thầy!"

Nữ sinh đằng chợt phắt lên: "Tống Nghiên chép tài liệu, gian lận!"

giáo viên dắt khỏi phòng thi, tra hỏi nhiều , lúc chuyện kết thúc thì môn thi cuối cùng cũng xong.

Sắc trời u ám, trong sân trường chẳng còn mấy .

Sau khi thi thử thứ ba kết thúc thì kì nghỉ đông tới.

trở phòng học với tâm trạng c.h.ế.t lặng, một chỗ thẫn thờ lâu mới chuẩn tới nhà vệ sinh rửa mặt.

nhắm mắt để dòng nước lạnh lẽo hất lên mặt.

Đằng bỗng vang lên một tiếng cùm cụp.

cảnh giác thẳng , màng đến cơn đau xuất hiện khi ánh mắt dòng nước tạt , bước nhanh tới cửa cố hết sức đẩy .

Cửa xê dịch.

Cửa phòng khác khóa từ bên ngoài.

Ngay đó ánh đèn cũng tối đen.

Đèn tắt.

giữa gian tối đen như mực, cảm giác sợ hãi giống như thủy triều ập tới cắn nuốt tâm trí .

cắn răng dùng đôi tay run rẩy liều mạng đập cửa: "Quý Uyên!!"

"Cậu thả ngoài!!!"

Không ai trả lời.

🐳 Các bạn đang đọc truyện do Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) dịch. Xin vui lòng không mang truyện của tôi đi nơi khác 🐳

Điện thoại để trong cặp, mà cặp vẫn còn trong lớp.

Lúc yêu từng với Quý Uyên.

Bởi vì lúc nhỏ ngày qua tỉnh khác nhập hàng, ở nhà một , trời xui đất khiến thế nào mà lỡ tay tự khóa trong tủ quần áo.

gặp chút ngoài ý nên mãi tới hai ngày mới về đến nhà.

nhốt trong ngăn tủ chật hẹp đó, ăn uống suốt hai ngày.

Cho nên từ nhỏ đến lớn vô cùng sợ bóng tối.

Lúc đó Quý Uyên xong hai mắt đỏ hoe, ôm , hôn hôn đỉnh đầu sẽ mãi mãi thắp một chiếc đèn chờ .

Mà bây giờ, ở trong trường học bóng , sẽ ai tới cứu .

Đương nhiên Quý Uyên cũng sẽ đến.

Thậm chí chính là bày mưu đặt kế sai khiến khác nhốt đây.

chậm rãi trượt từ cánh cửa xuống nền đất, hai tay ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u gối, cuộn mặt sàn ướt lạnh.

Bóng tối vô tận thấy điểm cuối hóa thành một con quái vật miệng đầy m.á.u chuẩn nuốt chửng .

Loading...