[Maybach già quá ? Xe thể thao thì phô trương quá, vả đủ ba . Chậc, nghĩ nghĩ hình như mỗi Panamera là nhất.]
Cư dân mạng:
[Người kết hôn, ông ở đây múa may cuồng...]
[Cười xỉu, nếu bạn cùng phòng ở đó thì xe thể thao đủ đúng ?] (Chủ thớt thích bình luận )
[Chủ thớt chỉ là trai tâm cơ mà còn là kẻ thích màu, mà giàu thế (bất lực đỡ trán).]
[Chủ thớt đúng là thuộc tính l.i.ế.m cẩu phát tác , ông thể ch.ó cõng bạn gái bạn cùng phòng ăn mà, còn gì nữa.]
Cuối cùng Quý Dục Xuyên thật sự lái chiếc Porsche Panamera đến.
Quả thực, trai, xe trai, ví tiền cũng trai nốt.
Tưởng Thư Diệc ghế phụ vẻ quá quen với việc , chỉ cúi đầu nghịch điện thoại.
chống cằm, từ ghế về phía .
Góc độ .
Vừa vặn thể thấy nửa mặt của Quý Dục Xuyên qua gương chiếu hậu.
đếm từng sợi lông mi của , thật dài, thật dày...
Anh đang tập trung lái xe.
Đột nhiên như cảm nhận điều gì đó, ngước mắt lên, liếc gương chiếu hậu một cái.
—— Ồ, cũng thấy .
chống cằm.
Nở một nụ thật ngọt ngào với .
Chiếc xe bỗng nhiên phanh gấp.
Đầu Tưởng Thư Diệc suýt chút nữa đập trần xe, giật nảy :
“Á, chuyện gì thế?”
Sắc mặt Quý Dục Xuyên vẫn thanh lãnh như cũ, nhưng ngón tay siết vô lăng đang dần dần thu c.h.ặ.t .
Anh khẽ thở hắt một :
“... Không gì, chỉ là nãy thấy một con mèo nhỏ.”
Lúc ăn cơm ở nhà hàng.
cố tình gọi nhiều hải sản vỏ.
Sau đó đẩy đến mặt Tưởng Thư Diệc, giọng cầu khẩn:
“Anh trai, mà mà, bóc giúp em chút ?”
Tưởng Thư Diệc bất lực:
“Không chứ, em tay ?”
“Haizz —— Em mới móng, tiện lắm.”
lúc , một bát thịt cua đưa đến mặt .
Quý Dục Xuyên tự giác nhận lấy những món hải sản vỏ khác.
“Em ăn , bóc giúp em.”
Những ngón tay thon dài rõ đốt của lúc gỡ cua trông cũng thật mắt.
nghiêng đầu mỉm , cố ý kéo dài giọng:
“Cảm ơn nha, Quý Dục Xuyên.”
Tưởng Thư Diệc trợn tròn mắt, giận bừng bừng:
“Trì Niệm, đồ phản bội nhà em!”
“Mấy cái ân huệ nhỏ nhặt mua chuộc em ?”
“Anh mới là trai em, em cứ thích chọc tức đúng !”
Anh cũng sang tham gia đại chiến bóc vỏ.
chẳng ai thèm để ý đến cả.
Quý Dục Xuyên sớm câu “” đầy tình tứ của cho hồn siêu phách lạc.
Dưới gầm bàn, nhẹ nhàng giẫm lên giày của Quý Dục Xuyên.
Anh ngẩng đầu lên, lông mi khẽ run, đầy kinh ngạc và khó hiểu.
Ở góc độ mà Tưởng Thư Diệc thấy.
bật sáng màn hình điện thoại, cho Quý Dục Xuyên xem bài đăng .
Còn đặc biệt phóng to ID ——
“ thật sự trai tâm cơ”.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-ve-cach-nang-tay-tren-nguoi-yeu-cua-ban-cung-phong-cho-dung-cach/chuong-6.html.]
Quý Dục Xuyên lập tức đỏ bừng mặt, đôi môi mỏng khẽ mở, định thôi.
Là thẹn thùng, lúng túng, là phấn khích đây?
Sự quyến rũ âm mưu bấy lâu cuối cùng cũng chính chủ phát hiện.
Nên, kích động đến mức cả cơ thể đều run lên ?
Hơn nữa Tưởng Thư Diệc còn mặt ở đây đấy nhé.
Quý Dục Xuyên – kẻ mơ cũng tiểu tam – lúc rốt cuộc đang nghĩ gì nhỉ?
mượn sự che chắn của khăn trải bàn.
Ngón tay khẽ vuốt lên đầu gối Quý Dục Xuyên.
Phần móng tay nối dài mới đầu nhọn hoắt.
đoán, cảm giác chắc chắn sẽ rõ ràng.
từng nét một lên đầu gối :
[Cún. Con. Ngoan.]
Bên cạnh nhà hàng mở một tiệm trò chơi thoát hiểm (escape room).
đề nghị cả hội cùng chơi.
Tưởng Thư Diệc xưa nay luôn hứng thú với mấy trò cảm giác mạnh kinh dị kiểu .
Còn Quý Dục Xuyên thì hồn siêu phách lạc, chỉ ngơ ngác gật đầu.
Chúng chọn chủ đề "Trường học kinh dị".
Tưởng Thư Diệc xông lên hàng đầu, gặp ma còn thể hì hì chào hỏi.
khi một NPC đầu bù tóc rối lao đến mặt Quý Dục Xuyên.
Toàn cứng đờ, mặt xanh mét.
Tạo cho cảm giác như hồn xiêu phách lạc, sắp thăng thiên đến nơi.
nhướng mày, hỏi thăm:
“Anh sợ lắm ?”
Quý Dục Xuyên khàn giọng:
“Khô... Không ...”
quyết định bồi thêm một liều t.h.u.ố.c mạnh.
“Này, chỗ kìa.”
Quý Dục Xuyên cái đầu lâu đột nhiên sáng lên cho sợ tới mức thốt nên lời.
nắm lấy cổ tay .
Ngả , cánh cửa bí mật của mật thất mở .
Quý Dục Xuyên theo bản năng che chở cho , động tác cực nhanh đưa tay đệm gáy .
Ồ, còn là tư thế ép sát tường nữa chứ.
giam trong vòng tay của Quý Dục Xuyên.
đảo khách thành chủ, đầy hứng thú nhếch môi, chậm rãi :
“Anh đang sợ cái gì thế?”
“Là sợ ma, là ——”
“Sợ Tưởng Thư Diệc nhận manh mối?”
Đôi môi mỏng của Quý Dục Xuyên càng mím càng c.h.ặ.t.
Vẻ mặt như một đàn ông lương thiện dồn đường cùng, khó lòng mở miệng.
Trông vẻ như, mặc cho gì thì .
vỗ vỗ mặt :
“Nói gì chứ.”
“Trên mạng chẳng bạo dạn .”
Quý Dục Xuyên từ từ ngước mắt lên.
Anh cuối cùng còn che giấu nữa, trong đôi mắt tràn đầy sự quyến luyến và si mê thể giấu giếm.
Anh ngoan ngoãn dùng mặt khẽ cọ lòng bàn tay .
thong dong :
“Em cho một cơ hội.”
“Muốn đến mà chiếm vị trí dẫn đầu, thì thể hiện ưu thế của chứ?”