là đủ yếu tố cẩu huyết luôn! Thú vị quá mất!
lờ mờ nhận gì đó .
Những chi tiết nhắc đến trong bài đăng , mà quen thuộc đến thế nhỉ...
đang định nữa để ngẫm nghĩ thì điện thoại đột nhiên hiện lên một thông báo tin nhắn.
giật nảy !
[Quý Dục Xuyên chuyển khoản cho bạn 52.000 tệ (Ghi chú: Tự nguyện tặng).]
Kèm theo đó còn một đoạn tin nhắn thoại.
Quý Dục Xuyên ho, với giọng điệu yếu ớt:
“Hôm qua tập gym về xong sốt, sức để dậy nổi.”
“Cậu thể giúp đưa cơm giống như giúp Tưởng Thư Diệc ? Đây là tiền thù lao, trăm sự nhờ .”
Chẳng lẽ là do nô lệ cho Tưởng Thư Diệc quá chuyên nghiệp.
Nên khách hàng mới tự tìm đến cửa ?
Quý Dục Xuyên đây từng mua cà phê giúp , còn sẵn sàng tai mắt cho nữa.
Anh tính như , bạn bè gặp khó khăn, cũng nên chút trách nhiệm chứ!
mua cháo dinh dưỡng cho sức khỏe, mang theo cả t.h.u.ố.c hạ sốt, gõ cửa phòng ký túc xá nam.
Giọng yếu ớt của Quý Dục Xuyên vọng :
“Chìa khóa cắm ở cửa .”
Sau khi phòng, thấy Quý Dục Xuyên đang nửa một cách mệt mỏi.
Trông thực sự bệnh nặng.
Gương mặt vốn dĩ trắng trẻo giờ ửng hồng, mờ vẻ thanh lãnh thường ngày, đó là một sự mong manh khó tả.
Trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng, nhưng vì sốt mồ hôi nên lớp vải ướt đẫm dán c.h.ặ.t n.g.ự.c.
Khoan , cái khe n.g.ự.c đó...
dùng hết sức bình sinh mới dời tầm mắt chỗ khác.
Ánh mắt Quý Dục Xuyên ươn ướt :
“ nhiều bạn bè, cộng thêm việc Tưởng Thư Diệc ở phòng.”
“Nghĩ nghĩ , cũng chỉ thể phiền thôi.”
“ , nhận tiền của ? Có so với Tưởng Thư Diệc, đưa quá ít ?”
“Để chuyển thêm cho ...”
Quý Dục Xuyên định lấy điện thoại chuyển tiền tiếp.
vội vàng ngăn , giải thích:
“Không cần , năm vạn tệ là quá nhiều !”
“Chúng là bạn bè, ốm em đến thăm là chuyện đương nhiên mà, cần trả ơn .”
“Em với Tưởng Thư Diệc là nhà, chuyển tiền cho em là lẽ hiển nhiên, đây là hai chuyện khác .”
Điện thoại của Quý Dục Xuyên bỗng chốc rơi bịch xuống giường.
Vẻ mặt càng lúc càng trở nên vỡ vụn, lẩm bẩm:
“Cái gì, nhà... đến mức độ ...”
Lảm nhảm cái gì thế , lẽ bệnh nặng thêm ?
“Anh thấy ?”
chút lo lắng đưa tay lên sờ trán .
“Suỵt, nóng thật đấy, để em lấy ít t.h.u.ố.c hạ sốt cho .”
Cơ thể Quý Dục Xuyên cứng đờ.
Yết hầu chuyển động nhanh một cái, giọng khàn khàn:
“Cũng , chỉ đau đầu chút thôi.”
Tay trượt xuống, thử ấn nhẹ thái dương hai cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-ve-cach-nang-tay-tren-nguoi-yeu-cua-ban-cung-phong-cho-dung-cach/chuong-4.html.]
“Như thế thấy thoải mái hơn ?”
Quý Dục Xuyên phát một tiếng rên nhẹ đầy gợi cảm.
mà cũng thấy ngượng ngùng luôn !
Oa, may mà là phát sốt vì bệnh, chứ phát... phát tiết gì đó nha.
Nếu thật sự nghi ngờ Quý Dục Xuyên đang quyến rũ mất!
định thu tay về.
Thì đột nhiên thấy một tiếng gào thét đầy sụp đổ:
“Cái đch, Trì Niệm, Quý Dục Xuyên, hai đứa đang cái gì đấy?”
bật dậy như điện giật.
Đối diện với khuôn mặt đang há hốc mồm kinh ngạc của Tưởng Thư Diệc.
chợt nhận .
Từ góc độ của , và Quý Dục Xuyên gần , trông chẳng khác nào đang vùi đầu n.g.ự.c Quý Dục Xuyên cả!
luống cuống giải thích:
“Không , , ốm, em... em chỉ đến đưa cơm thôi, ý gì khác ...”
Ánh mắt nghi ngờ của Tưởng Thư Diệc đảo qua.
Rơi xuống bát cháo dưỡng sinh đặt bàn, trở nên nhẹ nhõm.
Anh tỏ vẻ như ngộ điều gì đó:
“Ồ, em đến đưa cơm cho .”
“Quên với em, hôm nay ngoài ăn .”
“Lại hết tiền hả? Để chuyển cho.”
Lúc thật sự vô cùng cảm ơn sự tự luyến và khả năng phản ứng chậm chạp siêu cấp của ông (^^).
Anh tự suy diễn ngược luôn .
Cứ ngỡ là đưa cơm cho nên mới tình cờ bắt gặp Quý Dục Xuyên ốm.
hớn hở nhận tiền chuyển khoản, nhẹ nhõm :
“Anh trai là nhất luôn~”
“Vậy em đây.”
Trước khi đóng cửa, còn thấy giọng đầy hối của Tưởng Thư Diệc:
“Người em, ông cảm mà bảo ?”
“Vừa nãy hiểu lầm ông với Trì Niệm, phản ứng thái quá, xin nhá.”
“Chủ yếu là con bé đó nó lớn lên từ nhỏ, thật sự yên tâm...”
Buổi trưa trôi qua thật sự quá đau tim.
quyết định gọi một ly sữa để tự thưởng cho bản .
Lão tự một ly, lão kỷ một ly, lão t.ử một ly, tại hạ một ly, bản một ly. (Toàn bộ là hết đó!)
Ô hô hô, thật là khoái lạc !
Vừa mở điện thoại lên, thấy một thông báo.
[Chủ đề “ thật sự trai tâm cơ” mà bạn theo dõi bài đăng mới.]
mang theo tâm trạng tò mò hóng hớt nhấn xem.
Chủ thớt phản hồi vị cư dân mạng hiến kế cho lúc :
[ thất vọng về phương pháp của bạn, cũng thất vọng về chính .]
[Bạn cùng phòng và bạn gái chắc là nhận điều gì đó , thấy đúng là một kẻ tiểu nhân đê tiện.]
Cư dân mạng:
[Lại nữa đây, đại tiểu thư của ơi.]
[Cười c.h.ế.t, chủ thớt bảo chỉ hỏi thôi chứ áp dụng ?]
[Đoán là gã quyến rũ thành công, bắt đầu phát điên đây.]