Bạn Trai Thuê Là Sếp Của Tôi - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-12 12:49:19
Lượt xem: 74
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
4
Cuối cùng Nhậm Bách Nhiên trải chiếu ngủ đất.
Để lãnh đạo ngủ sàn nhà, thấy áy náy, nhưng nhất quyết chịu đổi chỗ với .
, nếu lường đêm nay sẽ là một đêm khó quên nhất trong đời, thì thà chạy ngoài ngủ ngoài đường còn hơn.
Trước khi tắm, Nhậm Bách Nhiên hỏi khăn tắm đưa cho một cái, quên mang .
đang ôm chăn trải giường, thuận miệng : "Trong ngăn kéo bệ cửa sổ đấy, hàng mới toanh."
Sau khi mở ngăn kéo , Nhậm Bách Nhiên như ai ấn nút tạm dừng, cứng đờ nhúc nhích: "...Đâu ?"
"Sếp bới lên xem thử , chắc đè ở ."
"Bới...?" Anh tỏ vẻ chần chừ.
Lúc mới đầu : "Không tìm thấy —"
Câu hết, c.h.ế.t sững.
Sao cả ngăn kéo là đồ lót thế ?!
Đã thế cái chễm chệ ngay cùng còn là kiểu ren xuyên thấu.
Bên còn kiểu voan lụa, đính đá...
Sáng lấp lánh mù cả mắt .
Nhậm Bách Nhiên sớm dời tầm mắt chỗ khác: "Không thì thôi."
"Có mà mà!" lao đến đóng sầm ngăn kéo , mặt nóng ran, "Chắc mới dọn , vị trí đổi, khụ khụ."
Quả nhiên, tìm thấy khăn tắm ở ngăn bên .
Nhậm Bách Nhiên tắm xong, mang theo mùi hương thanh mát, đeo cái kính gọng mảnh như hàn c.h.ế.t mặt ngày nữa.
Nghe cận nặng lắm, to gan trộm thêm mấy .
Ừm, lúc đeo kính dịu dàng hơn bình thường nhiều.
Hóa là mắt hai mí nha.
Da dẻ cũng phết, bảo dưỡng kiểu gì.
chằm chằm hồi lâu, Nhậm Bách Nhiên đột nhiên đầu : "Nhìn đủ ?"
"...Sao sếp đang sếp?"
Nhậm Bách Nhiên khẩy: "Cô tưởng mù ?"
"Sếp cận nặng ?"
"Ai bảo thế?" Anh đặt kính xuống mặt .
Tròng kính mỏng dính, nặng cái khỉ mốc.
"Với , ai cho cô , dù cận thị nặng thì cũng là mù."
hổ độn thổ.
Vậy là ánh mắt ngắm thỏa thích của đều bắt quả tang hết...
Với phương châm nhiều sai nhiều, vội vàng chui tọt trong chăn, hé răng thêm nửa lời.
Thế nhưng, mà ngủ! nổi! chứ!
Đèn tắt, động tĩnh trong bóng tối đều phóng đại.
Phòng ngủ của lớn, chỗ trải chiếu ngay sát cạnh giường.
Tiếng hít thở của Nhậm Bách Nhiên luôn nhắc nhở rằng, trong phòng một đàn ông.
Lại còn là ông sếp ác ma của nữa chứ.
Ngột ngạt quá mất.
cũng chẳng dám bắt chuyện với , cứ trân mắt trần nhà.
Trân trân đến nửa đêm, cuối cùng cũng chút buồn ngủ.
nhanh, buồn vệ sinh.
rón rén bò dậy, cửa thì bắt buộc bước qua Nhậm Bách Nhiên.
Tiếng thở của nhẹ, chắc là ngủ say .
Ngay khi định vòng qua —
Chân vướng cái gì đó, khiến vấp một cái.
loạng choạng, ngã bổ nhào lên .
Nhậm Bách Nhiên tỉnh giấc.
"Tống Ngâm!"
Anh nghiến răng nghiến lợi.
"Xin , chỉ vệ sinh thôi!"
"Bỏ tay !"
"Hả?"
Tay?
Tay của ...
Ồ, cảm nhận .
Tay ... đang đặt ở một vị trí nên chạm .
sợ hãi bật dậy như lò xo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-thue-la-sep-cua-toi/chuong-2.html.]
Kết quả trọng tâm vững, vấp thêm cái nữa...
Lần , mặt úp thẳng chỗ đó :(
5
Ngày hôm , cả và Nhậm Bách Nhiên đều mang đôi mắt thâm quầng như gấu trúc.
Bố ngoài từ sớm, để hai đứa ở nhà.
Bầu khí đông cứng, chúng chẳng ai với ai câu nào.
Buổi chiều, trong nhóm chat khu dân cư đột nhiên nảy một thông báo.
"Nhận thông báo của ban chỉ đạo phòng chống dịch, khu dân cư chúng bắt đầu thực hiện quản lý phong tỏa từ bây giờ, mong hợp tác, ở yên trong nhà ngoài, nhân viên cộng đồng đang tiến hành niêm phong cửa..."
ngớ .
Niêm phong cửa?
Bây giờ á?
gọi điện cho , nhưng bà bảo là bà và bố đều nhận lịch trực khẩn cấp ở bệnh viện, về nữa.
Điều đồng nghĩa với việc, và Nhậm Bách Nhiên sẽ ở riêng với ...
Ánh mắt chạm , chúng đều thấy sự lo lắng trong mắt đối phương.
Còn do dự cái gì nữa!!
Đã thì mau nhóm tranh cướp nhu yếu phẩm thôi!!
cầm điện thoại thao tác điên cuồng, mua một đống đồ.
May mà chỉ phong tỏa cục bộ, chỉ khu nhà phong tỏa, thế giới bên ngoài vẫn bình thường, vật tư và nhân lực cũng hề thiếu thốn.
Một lát , nhân viên cộng đồng mang đồ đến tận cửa.
Xé túi nilon , một chiếc hộp nhỏ công dụng ngăn cản nhân loại sinh sôi nảy nở trượt đầu tiên.
Ba chữ ai cũng hiểu bao bì sáng loáng, mù đôi mắt ch.ó của .
cứng đờ cả .
cảm nhận , Nhậm Bách Nhiên lưng cũng cứng đờ.
Ánh mắt dò xét của như treo lơ lửng đỉnh đầu .
Chỉ một cái hộp nhỏ xíu mà như nặng ngàn cân...
Không qua bao lâu.
Nhậm Bách Nhiên lên tiếng: "Cô gì, là đang đợi ngụy biện hộ cô ?"
: …
"Sếp ! Cái mua, nó ở trong !!"
Mặt lộ rõ vẻ tin.
suy sụp: "Cứu với! Sao thể mua cái thứ chứ? điên !"
"Cô điên …" Anh khựng , "Cũng khó lắm."
Ý là đang ám chỉ chuyện tối qua đây mà.
càng nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa sạch nỗi oan mà.
"Sếp Nhậm, sếp cãi, , giải thích! Sếp lịch sử chat , bảo mua cái ."
"Cô thể đặt đơn riêng, xóa lịch sử mà."
"Không thể nào! Không cần thiết thế!"
Anh nhạt: " cũng hiểu ."
thở phào: "Sếp hiểu là ."
" trông cũng , năng lực việc giỏi, cô suy nghĩ như thế cũng là bình thường."
"...Suy nghĩ gì cơ?"
Anh nhướng mi mắt: "Thèm khát cơ thể ."
: "..."
Thật sự, khoảnh khắc đó chút tuyệt vọng.
m.á.u hiếu thắng chiếm lĩnh não bộ .
Chẳng chỉ là mấy lời cợt nhả thôi , thể thua .
Thế là cái đầu vốn chẳng nhanh nhạy lắm của bỗng nhiên " xe" cực gắt, buột miệng : "Nếu suy nghĩ đó thật thì cần mua cái cũng thế thôi."
6
Sau đó, nhân viên cộng đồng đến báo là giao nhầm đồ.
Túi đồ của chúng là do khác mua.
rưng rưng nước mắt, suýt chút nữa thì hát bài "Nghe cảm ơn bạn" ngay tại chỗ.
đắc ý : "Sếp thấy ? trong sạch nhé."
vì câu cợt nhả của mà Nhậm Bách Nhiên còn tin tưởng nữa.
Anh thậm chí còn kéo khóa áo khoác lên tận cổ, đến cổ chân cũng lấy tất che kín mít, trông cứ như một liệt nữ giữ gìn trinh tiết .
Hôm nay là 30 Tết, tuy xảy đủ chuyện dở dở nhưng Tết thì vẫn ăn.
Có điều, đống thực phẩm bố để , đau cả đầu.
"Hay là... tối nay nấu mì ăn nhé?"