BẠN TRAI CHỈ GIỎI PHÔNG BẠT, GIẢ VỤNG VỀ LẠI MUỐN CHIẾM TIỀN CỦA TÔI - 2

Cập nhật lúc: 2025-11-22 04:55:54
Lượt xem: 522

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy , mỉm tiến gần.

 

Minh Trạch cao ráo, chân dài, nhan sắc đúng kiểu " thể mang khoe ".

 

thừa nhận mê trai , nhưng nếu tìm cớ đưa đơn hàng, nghĩ chuyện chúng cũng cần tiếp tục nữa.

 

thể chấp nhận tiền mua quà, nhưng thể chấp nhận biến thành con ngốc.

 

Khi còn đang lưỡng lự mở lời thế nào, Minh Trạch bất ngờ nhét một hộp quà tay : “Anh mua từ sáng nay, mở cửa là lao trung tâm thương mại luôn.”

 

, thì đúng là chai nước hoa Dior vỡ hôm .

 

Tâm trạng lập tức sáng bừng lên, nếu thật sự chỉ lợi dụng , thì chẳng cần mua một chai nước hoa khác để vui.

 

thấy áy náy vì từng nghi ngờ .

 

Có lẽ nhỏ bạn đúng, yêu thì tin tưởng .

 

Nhân lúc để ý, âm thầm đặt mua mẫu balo bản giới hạn mà bạn của nhắc đến hôm qua.

 

Dù giá chát, nhưng từ nhỏ ba dạy : “Có qua , đừng chiếm lợi của khác.”

 

Minh Trạch dẫn ăn hải sản.

 

Anh gọi cả đống món thích như tôm tít và cua biển.

 

nhẹ nhàng nhắc : “Ở đây đắt đó, hai đứa chắc ăn hết .”

 

Minh Trạch ha hả: “Cứ ăn thoải mái, mời mà!”

 

Thấy ăn ngon lành như , cũng tiện gì nữa.

 

lúc tính tiền, chuyện bất ngờ xảy .

 

Do tay bóc tôm rửa sạch, nên Minh Trạch liên tục nhập sai mật khẩu thanh toán.

 

Bị ánh mắt thúc giục của nhân viên thu ngân cho lúng túng, càng luống cuống, càng nhập sai, cuối cùng điện thoại khoá, ba tiếng mới mở .

 

ngại, cảm giác xung quanh ai cũng đang chúng .

 

vội vàng móc điện thoại thanh toán, tổng cộng hơn bảy trăm tệ.

 

Minh Trạch gãi đầu hổ: “Anh bất cẩn quá, nhập sai mật khẩu. Để mời em ăn căng tin mười ngày để bù nhé.”

 

nhẩm tính cũng gần bằng , nên đành đồng ý.

 

Về đến ký túc xá, kể chuyện hôm nay cho bạn cùng phòng .

 

Lưu Thiến đang mải xem phim, dường như mấy để tâm, chỉ lắc đầu : “Thôi, thiệt mới học bài học. Cái nữ chính trong phim đúng là ngốc thật.”

 

mà cảm thấy hụt hẫng.

 

Mấy ngày đó, hề gặp Minh Trạch ở căng tin.

 

Vì chúng học khác chuyên ngành, lịch học trùng, giờ cơm cũng lệch, chẳng lẽ cứ đói meo mà chờ đến cà thẻ ?

 

Một tuần , Minh Trạch cuối cùng cũng nhớ hẹn ăn.

 

Anh đầy áy náy: “Bé yêu , dạo bận học quá, thời gian mời em ăn cơm. Hôm nay sẽ bù , cho em ăn một bữa trò!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-trai-chi-gioi-phong-bat-gia-vung-ve-lai-muon-chiem-tien-cua-toi/2.html.]

 

tuy trong lòng khó chịu, nhưng dù cũng quên chuyện đó.

 

Chiếc balo đặt mua cho cũng về, tiện thể mang theo để đưa luôn.

 

Vừa thấy balo, mắt Minh Trạch sáng rực lên, săm soi từ xuống một hồi, bỗng buột miệng: “Không hàng giả chứ?”

 

tức: “Anh nghĩ em sẽ mua đồ giả ?”

 

Anh lập tức giả vờ tự đ.á.n.h miệng , : “Dạo hàng giả đầy rẫy, em đơn thuần như , chỉ sợ em lừa thôi mà.”

 

nổi giận, nhưng thấy ý cũng là lo cho , nên đành nhịn xuống.

 

Minh Trạch dẫn đến một quán ăn nhỏ phía trường. Nhìn gian chật chội tối tăm, khẽ cau mày.

 

vốn vấn đề về dày, ăn uống kén, chuyện từng với .

 

Minh Trạch vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Bé yêu , ăn ở đây nhiều , sạch sẽ lắm, yên tâm . Toàn sinh viên ăn ở đây mà, khí đời thường lắm!”

 

Thấy thành tâm như , cũng tiện mất mặt, cố ăn vài miếng.

 

May là mùi vị cũng .

 

Nói đến kế hoạch sắp tới, nhớ sinh nhật sắp đến, liền bảo định mời các bạn cùng phòng dự tiệc.

 

Minh Trạch đang ăn thì dừng , ánh mắt sáng rực :

 

“Gần trường một khách sạn năm ăn ngon lắm, để đặt phòng riêng tặng em quà sinh nhật nha.”

 

d.a.o động, khách sạn đó từng thấy app review, decor , chụp ảnh lên sẽ hút mắt.

 

Đây là đầu tiên đón sinh nhật xa nhà.

 

để ba yên tâm rằng sống , định chụp mấy bức ảnh gửi cho họ.

 

vẫn chút lăn tăn.

 

“Tiêu chuẩn một là cả nghìn tệ, lẽ đắt quá?”

 

Minh Trạch xoa đầu : “Đây là sinh nhật đầu tiên đón cùng em, nhất định cho thật đáng nhớ. Mấy bạn cùng phòng của em chẳng ưa ? Lần để đổi ấn tượng với họ!”

 

thấy ngượng, vì đúng là mấy , Lưu Thiến và các bạn thường chê bai Minh Trạch.

 

lười xuống căn tin ăn cơm, khiến Minh Trạch lo quá gọi video thúc giục liên tục, bảo rằng để bụng đói hại cho sức khoẻ.

 

Lưu Thiến khẩy: “Quan tâm thật thì đặt đồ ăn ship cho .”

 

Câu đó vô tình Minh Trạch thấy, luống cuống giải thích:

 

“Anh chỉ sợ đồ giao ngoài sạch.”

 

Lần khác, đau bụng do đến kỳ.

 

Minh Trạch hốt hoảng gọi điện liên tục để dỗ dành .

 

Lưu Thiến buông một câu: “Kêu chạy chân mua cho cô chút nước đường nâu và t.h.u.ố.c giảm đau còn hơn trăm câu ngọt ngào.”

 

Minh Trạch rằng dùng t.h.u.ố.c sẽ khiến cơ thể lệ thuộc, lâu dài cho sức khoẻ.

 

chính kiến, cảm thấy ai cũng lý.

 

Loading...