Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

BẠN HỌC, TÔI LÀ TỔ TÔNG CỦA CẬU - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-06-15 16:04:24
Lượt xem: 383

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Linh Linh quay đầu thở dài: "Cậu đấy, dám nói chuyện ngay trong tiết của thầy Vương, muốn c.h.ế.t à?"

 

"Chỉ là tớ muốn nhắc nhở cậu ấy chút thôi."

 

"Nhắc ai?"

 

Linh Linh ghé sát lại.

 

Tôi hạ giọng hết mức, liếc nhìn Tống Hy Hằng bên cạnh: "Cậu ấy."

 

Tống Hy Hằng liếc nhìn tôi một cái, rồi đứng dậy.

 

Tôi vội vàng bám theo cậu ra khỏi lớp.

 

Cậu cao ráo, chân dài, khí chất lạnh lùng khiến học sinh trong hành lang đều phải nhường đường.

 

Tôi cố bước nhanh hơn, mãi đến chỗ vắng người dưới lầu mới dám tiến lại gần.

 

"Cậu không có gì muốn nói sao?"

 

Tống Hy Hằng dừng bước, lạnh lùng nhìn tôi: "Nói gì?"

 

"Tôi là tổ tông của cậu."

 

"Hừ." Tống Hy Hằng khẽ cười lạnh, "Vậy tôi cũng là tổ tông của cậu đấy."

 

"Sao cậu có thể ăn nói như vậy với tôi?"

 

Tôi ngó trước ngó sau, chắc chắn không ai nghe lén.

 

Rướn người thì thầm bên tai cậu:

 

"Tôi thật sự là bà cố tổ của cậu. Nếu cậu không tin, nghe tôi nói xem có đúng không:

 

Mông cậu có vết bớt đỏ hình tròn.

 

Nhà họ Tống các cậu hồi nhỏ ai cũng bị cận nhẹ, lớn lên mới đỡ.

 

Gia phả nhà cậu chắc chắn có ghi tên một tổ tông tên Dụ Uyển."

 

Tống Hy Hằng im lặng.

 

Cậu nhíu mày, có vẻ như đã tin.

 

Tôi đứng thẳng dậy, mặt mũi nghiêm túc, ra dáng bề trên.

 

"Tôi biết rồi." Tống Hy Hằng bỗng cất lời.

 

"Biết gì?"

 

"Biết là cậu lén nhìn tôi đi vệ sinh, không chỉ nhìn tôi, mà còn rình cả nhà tôi."

 

Nói rồi, Tống Hy Hằng quay người định vào phòng giáo viên, giọng nói bình tĩnh mà đầy oán giận.

 

"Tôi sẽ báo với thầy giáo. Tôi sẽ báo cả công an!"

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

 

5

 

Tôi sững sờ, cả người chao đảo giữa cơn gió hỗn loạn.

 

Chỉ thấy Tống Hy Hằng càng lúc càng đi xa.

 

Tôi tức tối giậm chân:

"Nếu cậu không tin, thì về mà lật gia phả nhà mình ra, xem có tên tôi trong đó không!"

 

Tống Hy Hằng dừng bước quay đầu, gương mặt điển trai lạnh như băng.

 

"Cả gia phả nhà tôi mà cậu cũng lén xem?"

 

Suýt nữa thì tôi ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

Tôi thật sự không còn gì để biện bạch.

 

Tôi vô tội, vô tội hoàn toàn!

 

Việc Tống Hy Hằng không chịu nhận tôi là tổ tông cũng có thể hiểu được.

 

Dù sao cậu ta đang là một thiếu niên nổi loạn, đột nhiên có bạn học bảo mình là bà cố tổ, ai mà chấp nhận nổi?

 

Tôi phải từ từ dẫn dắt, để cậu nhận ra tôi là trưởng bối ruột thịt, thật lòng thương yêu cậu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-hoc-toi-la-to-tong-cua-cau/chuong-2.html.]

Những điều này... thật ra là Linh Linh bày cho tôi.

 

Trái ngược với sự phản kháng của Tống Hy Hằng, Linh Linh lại hoàn toàn tin tưởng chuyện tôi là bà cố tổ của cậu ấy.

 

Tôi rất cảm động.

 

Quyết định sau khi thi đại học xong, việc đầu tiên làm khi khôi phục linh lực chính là biến ra tám trăm chiếc bánh kem dâu tặng cô ấy.

……….

 

Thành tích học tập của Tống Hy Hằng …rất kém.

 

Nhưng tiến bộ lại rất nhanh.

 

Tôi tận dụng các mối quan hệ, sắp xếp cho Linh Linh tranh thủ rảnh rỗi thì dạy kèm cho cậu ta.

 

Tiện thể …dạy luôn cho tôi.

 

Đề thi trên giấy khiến đầu óc tôi quay cuồng, tôi liếc sang Tống Hy Hằng.

 

Trong lòng không khỏi chua xót.

 

May mà đứa nhỏ này không chán học, Linh Linh giảng bài, cậu chăm chú tiếp thu.

 

Nhìn lâu dần, tâm trí tôi lại trôi dạt.

 

Ba trăm năm trước, phu quân của tôi – Tống Hy Hằng – cũng là một thư sinh ít nói.

 

Suốt ngày cày ruộng xong lại ôm sách đọc.

 

Chỉ tiếc… thiên tư có hạn, bề ngoài là thư sinh, nhưng đầu óc thì chưa chắc. Mãi đến bốn mươi tuổi mới đỗ được tú tài.

 

Nghĩ lại chuyện xưa, mắt tôi cay cay.

 

Tôi với phu quân từng yêu nhau chân thành, tình ý nồng nàn không dứt.

 

Chỉ tiếc tuổi thọ nhân loại ngắn ngủi, cùng lắm chỉ bầu bạn trăm năm rồi rời đi.

 

Chàng đi trước.

 

Tôi đi sau, cũng cách chàng khá lâu.

 

Sau khi Tống Hy Hằng qua đời, tôi trở về núi bế quan. Mấy năm gần đây mới xuất sơn, mới hay thế gian đã đổi khác quá nhiều.

 

"Đừng nhìn nữa." Tống Hy Hằng giơ tay che mặt.

 

Tôi giật mình hoàn hồn.

 

"Nhìn lâu vậy mặt tôi sắp bị cậu soi thủng rồi."

Nhờ những buổi học phụ đạo mà chúng tôi cũng thân quen hơn nhiều.

 

Cậu chỉ vào quyển sách:

"Lo mà học đi, được không?"

 

Tôi nghiêm túc đáp:

"Tôi sợ cậu lười biếng. Thành tích cậu hiện giờ quá kém, tôi có trách nhiệm phải quản. Dù sao... tôi cũng là tổ tông của cậu."

 

Tống Hy Hằng trừng mắt nhìn tôi, không nói nổi lời nào.

 

Giờ đây, tôi vẫn tự nhận làm tổ tông trước mặt cậu.

 

Theo như Linh Linh từng nói:

 

Khi thích một người, cứ ngày ngày gọi cậu ấy là bạn trai, là chồng. Gọi mãi, người ta cũng sẽ mặc định thành bạn trai hoặc chồng của cậu.

 

Tương tự như vậy.

 

Tôi cứ nhận là tổ tông, sớm muộn gì Tống Hy Hằng cũng sẽ chấp nhận thôi.

 

Chỉ cần kiên trì.

 

Cậu ấy sẽ sớm "nhận tổ quy tông".

 

9

 

Tôi nghĩ rất hay, nhưng thực tế lại phũ phàng.

 

Hơn hai tháng trôi qua.

 

Tống Hy Hằng vẫn kiên định giữ vững lập trường, không bị chiến thuật của tôi lay chuyển.

 

Trái lại... lại có người chạy theo tôi gọi "tổ tông"!

Loading...