Biết tin cùng đỗ  trường ,  vui đến mức suýt nổ tung. Để che giấu tình cảm,  giả vờ xem  là đối thủ, cặm cụi chạy đua điểm . Chẳng ai sẽ đoán   thích .  
Thỉnh thoảng  nghĩ, giá  là  trai bình thường, nhất định  dám kết  với . Đằng  chỉ dừng ở mức bạn cùng phòng quen mặt.  
 thích . Đặc biệt là khi giường   còn đối diện với . Lắng  nhịp thở đều đặn, ngắm  bóng  màn hình điện thoại, phòng im đến nỗi  rõ từng  thở.  
Bỗng  bật  tiếng rên nghẹn.  lập tức đờ .  
Tấm màn đối diện chợt lay động. Cố Chước trở  nhưng  tỉnh giấc. Nín thở chờ hồi lâu, xác nhận   động tĩnh gì,  mới dám lén  rửa mặt. Trong lòng tự vấn bản  kinh tởm.  
Nếu Cố Chước   kẻ quái thai như  dám nhòm ngó , chắc sẽ thấy ghê tởm mất.   giữ kín bí mật  trong lòng.  
Cuối tuần hôm đó,   khỏi nhà từ  sớm.  
Rốt cuộc thì  đang là   một cô bạn gái  thiết như hình với bóng, chỉ là khác trường nên mỗi cuối tuần chúng  đều  hẹn hò.  
Vì tối qua  thỏa mãn nên tối nay,  định ở ngoài một  qua đêm.  
 nhắn trong nhóm: [Lúc kiểm tra phòng giúp  chút nhé, tối nay   về.]  
Cậu bạn cùng phòng Lý Hải trêu : [Sao thế, định  nhà nghỉ với bạn gái hỏ?]  
 đáp: [Cậu đừng  bừa.]  
Lý Hải: [Đừng ngại ngùng chứ, bọn  đều hiểu mà, nhớ dịu dàng với  , đừng quên dùng biện pháp an  đấy.]  
   giải thích thế nào.  
Hay cứ để họ hiểu lầm như ?  
Đang lưỡng lự thì Cố Chước nhắn cho : [Lúc kiểm tra phòng,  sẽ  giúp .]  
[  khuyến khích  ăn  với bạn gái sớm như thế, bản   hiện tại  đủ năng lực chịu trách nhiệm.]  
 bỗng nổi loạn: [Đừng dạy đời , Lý Hải tối nay giúp  nhé, thật sự  về .]  
Lý Hải : [Yên tâm,    đây lo.]  
Cố Chước  lâu  hồi âm.  
Khoảng 5 phút , Lý Hải đột nhiên nhắn riêng: [Cố Chước kỳ quặc thật,    cầm áo khoác  mặt mày ủ rũ bỏ .]  
  nghĩ nhiều.  
Chắc   việc riêng thôi.  
Khoảng 8h tối,   gõ cửa phòng .  
 hỏi: "Ai đấy?"  
Giọng Cố Chước vang lên: "Là ."  
 ngạc nhiên mở cửa: "Sao    ở đây?"  
Cố Chước cúi mắt: "Vì khách sạn  thuê thuộc tài sản nhà ."  
 là con trai gia tộc giàu nhất thành Bắc, danh bất hư truyền.  
  căng thẳng: "Cậu đến  gì?"  
Cố Chước  , lắc lắc chiếc túi  tay: "Sợ  quên, mang b.a.o c.a.o s.u đến cho ."  
Mặt  đột nhiên bừng đỏ.  
Ánh mắt  liếc  trong phòng, giọng trầm khàn: "Bạn gái   ?"  
 loay hoay kéo áo, bắt đầu  dối: "Cô ... cô   tới."  
Sắc mặt Cố Chước càng thêm u ám.  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-cung-phong-ven-rem-giuong-toi-len-lam-gi-vay/chuong-2.html.]
Anh từ từ tiến  gần,  thở phả  cổ : "Chuyện đó  thật sự   ? Cần  dạy ?"  
 lùi một bước: "Không,  cần . Tối nay cô   việc,  đến nữa."  
Cố Chước đặt ánh mắt lên  : "Vậy thì... tối nay   thể ở  với  chứ?"  
"Tối nay ... cảm thấy  buồn."  
Cố Chước cúi đầu, dáng vẻ ủ rũ như chú mèo con  bỏ rơi.  
 chẳng nghĩ ngợi nhiều, mời   quầy bar trong phòng khách sạn.  
Không hiểu   chuyện  biến thành cảnh hai đứa cùng nhấm nháp rượu.  
 khẽ hỏi: "Cậu  thế? Vì ai mà buồn?"  
Ánh mắt  chạm   tựa làn sóng lạ: "Người  thích... cứ trốn  hoài."  
Tim  thắt : "Cậu... Cậu    thích  ư?"  
Cố Chước gật nhẹ.  
Trái tim  vỡ vụn thành trăm mảnh.  
"Người ... là  thế nào?"  
"Cậu  xinh lắm, chăm chỉ, học giỏi. Chỉ  điều... cứ luôn tìm đủ cách xa lánh ."  
Giọng  chùng xuống: " chẳng hiểu nổi."  
 nuốt nghẹn. Được Cố Chước để ý vốn là điều hạnh phúc nhất đời. Chỉ vì  mang  thể dị dạng, ngay cả dám thích  cũng  xứng.  
Từng ngụm rượu đắng chát trôi xuống cổ. Định đợi  về  lén ngắm ảnh chụp, nào ngờ tình cảm  kịp hé nở  tàn.  
Say bí tỉ,  chới với  dậy: "  tắm đây."  
Cố Chước đỡ lấy : "Đứng  vững , để  đỡ ."  
 giật tay : "Không cần!"  
Cơn giận vô cớ bùng lên. Cúc áo cứng đầu  chịu buông,  loay hoay mãi  cởi nổi.  
"Để  giúp."  
Ngón tay lạnh giá của  lướt qua làn da n.g.ự.c trần, nhẹ nhàng lột phăng áo sơ mi. Khi bàn tay  sắp sửa với xuống thắt lưng,  hoảng hốt đẩy : "Quần...  cần !"  
Trong phòng tắm, vệt m.á.u đỏ tươi  quần lót khiến  tái mặt. Chiếc quần dài tuột xuống mắt cá chân, nhân phẩm của  dường như cũng tan biến theo.  
Mùi tanh nồng xộc  mũi.  vặn vòi sen hết cỡ, cọ xát điên cuồng lên vùng kín - thứ bộ phận đáng ghét  thuộc về . Da thịt đỏ ửng lên, nước mắt hòa lẫn nước lạnh rơi  ngớt.  
Bỗng chân trượt  cục xà phòng,  ngã cái rầm xuống nền gạch.  
Cánh cửa bật mở: "Cậu   ?"  
Xanh Xao
  lưng, hai chân dang rộng,   trần trụi phơi bày  ánh mắt kinh ngạc của .  
C.h.ế.t tiệt!  
Bí mật kinh hoàng nhất đời lộ tẩy ...
“Làm ơn, đừng  với ai cả.”  
“Chỉ cần  giữ kín chuyện , từ nay về      gì cũng .”  
Có một khoảnh khắc  chỉ  đ.â.m đầu  tường tự tử cho xong.  
 sợ   thấy ánh mắt khinh thường, chế nhạo  ghê tởm trong mắt Cố Chước. Dù chỉ một chút thôi cũng đủ khiến  suy sụp.  
 đôi mắt  vẫn trong veo như  ngày. Anh  xổm xuống, xoa xoa đầu : “Yên tâm,  sẽ   với ai.”