Một và một con rắn, bốn mắt . thở phào nhẹ nhõm, xem con rắn khá hiền lành.
Chỉ là tay nới lỏng, con rắn hăm hở chui trong áo , cứ như thể món ngon vật lạ gì thu hút nó .
Trong căn nhà ngoài thì chỉ Chu Hạc. Rắn của Chu Hạc?
Không màng đến ba bảy hai mốt, tóm lấy con rắn chạy sang phòng bên cạnh. Dùng sức đập cửa phòng Chu Hạc.
Hơn hai phút , cửa mới mở.
Mặt Chu Hạc đỏ au, bộ đồ ngủ nhăn nhúm, mặt còn mang vẻ bực bội vì phiền chuyện . Anh mím chặt môi mỏng, đôi mắt hẹp dài chằm chằm , giọng khàn khàn hỏi: "Làm cái gì?"
Mọi đều là đàn ông, vài chuyện thấu nhưng nên toạc . giơ con rắn lên mặt : "Tuy gián đoạn chuyện của , nhưng con rắn ... là của đúng ?"
Chu Hạc hai cái mới nhận lấy, chậm rãi quấn con rắn lên cổ tay. Anh khoanh tay tựa khung cửa, khẽ một tiếng mới thong thả : "Không gián đoạn , mới... xong việc."
Mẹ nó! Không ai đang gì!
Lời của Chu Hạc vẫn khiến mắt theo bản năng xuống tay . Trùng hợp , ngón tay Chu Hạc động đậy. Con rắn đen nhỏ thuận thế quấn lên.
Khốn kiếp!
Biến thái!
Chu Hạc và con rắn Chu Hạc nuôi, bộ đều bình thường!
ngẩng đầu lên, nặn một nụ giả tạo với Chu Hạc, mỉa mai : "Nhanh thế cơ ? Cần bồi bổ đấy! quen một ông lão Đông y, giới thiệu cho nhé?"
Không đàn ông nào thể chịu đựng việc chê nhanh. Mặt Chu Hạc chút tái xanh, tức đến mức bật .
Anh thẳng , bước tới hai bước, thở đáng sợ phả thẳng mặt . Khoảng cách giữa và Chu Hạc gần, thể ngửi thấy mùi hương đối phương.
"Được, giới thiệu . xem, thể chậm đến mức nào!" Câu Chu Hạc với vẻ nghiến răng nghiến lợi.
, lùi một bước lớn, "Anh Chu , thì chữa thôi. Đừng cố chấp."
Cá Ngừ Vượt Đại Dương
Chu Hạc chằm chằm lâu, đôi mắt như rắn, khiến rợn tóc gáy.
Một lúc , khóe môi cong lên, giọng nhẹ nhàng và chậm rãi: "Thế ?"
Chu Hạc ngừng một lát, đôi mắt hẹp dài khẽ nheo , tiếp lời: "Hay là, để thử xem , xem rốt cuộc ?"
4.
suýt chút nữa giáng một cú đ.ấ.m gương mặt xinh của Chu Hạc.
nhớ hiện tại đối phương đang ngủ với , nếu thực sự đ.á.n.h , chừng khiến cảm thấy khoái cảm hơn.
Nghĩ đến đó, . Đánh võ mồm thì ai mà ?
"Được thôi! Nếu lên , hoan nghênh." thẳng : " điều kiện tiên quyết là, lên ."
Lúc , vẫn cảm nhận ánh mắt nóng rực lưng Chu Hạc dán chặt , cứ như thể nuốt chửng . Cho đến khi phòng và đóng cửa , mới ngăn cách ánh mắt của Chu Hạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ban-cung-nha-la-nguoi-ran/chuong-2.html.]
Nghĩ đến con rắn , vốn đến mép giường trở . Cạch. Chốt cửa khóa .
Đàn ông ở ngoài vẫn tự bảo vệ thôi.
Hôm nay là rắn của Chu Hạc chui , ngày mai khi là “ em nhỏ” của Chu Hạc. Đến lúc đó, chịu thiệt là .
Vừa lên giường, điện thoại liền sáng đèn. Là tin nhắn của Chu Hạc gửi đến.
【Ngày nào cũng mặc quần đùi rộng ?】
【Đẹp đấy.】
【Khóa cửa ? Vào từ ban công ?】
gần như nhíu chặt mày hết ba tin nhắn .
Hất chăn , đắp .
Nhìn tin nhắn cuối cùng, bật dậy khỏi giường. Dứt khoát khóa luôn cửa ban công.
5.
Tống Trì gọi điện cho , hỏi nhận bưu phẩm .
vẫn tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng hỏi: "Mua gì ?"
Vừa xuống giường. Tống Trì hì hì: "Nói thì còn gì là bất ngờ nữa. Anh, xem đến ?"
Vừa cúp điện thoại, nhân viên giao hàng gọi đến. Ký nhận xong kiện hàng, cẩn thận mở . Mới bất ngờ mà Tống Trì là gì.
Một con Blue Baron (một loại rắn). Nhỏ xíu, ngẩng đầu bò ngoài.
đưa tay , nó rụt đầu . Đáng yêu tả nổi.
Tống Trì nhắn tin hỏi nhận . chụp một bức ảnh gửi qua:【Nhận .】
Tin nhắn thoại của Tống Trì đến ngay lập tức: "Anh, thích là !"
Tất nhiên là thích.
Nghĩ đến Tống Trì mới nghiệp lâu, tiện tay chuyển khoản cho năm ngàn tệ. Phòng khi thiếu thốn bên ngoài.
Lại cùng Tống Trì tán gẫu thêm một lúc, cuộc trò chuyện mới kết thúc.
Lúc Chu Hạc về, bắt đầu quấn rắn chơi đùa. Một một rắn, khá là thảnh thơi.
Vừa thấy Chu Hạc, con Blue Baron tay đột nhiên như héo rũ, rũ đầu xuống. Mặc chọc ghẹo thế nào cũng phản ứng.
Chu Hạc bước tới, liếc con rắn tay : "Cậu mua ?" Giọng cảm xúc gì.
khẽ một tiếng, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt Chu Hạc, "Bạn trai mua."
Đôi mắt đen thẫm của Chu Hạc cứ thế , một lúc lâu mới "Ồ" một tiếng.