BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA PHU QUÂN, LIỆU CÓ ĐỊCH NỔI MƯỜI VỊ GIAI NHÂN - 4

Cập nhật lúc: 2025-08-30 15:00:51
Lượt xem: 673

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

9

 

Ta ngả ghế tựa trong sân viện, ánh nắng xuân ấm áp đến tận tim.

 

Bên mép là trái vải do giai nhân đút từng quả, bàn tay ngọc ngà trắng hơn cả vải bóc.

 

Hương rượu nữ nhi hồng bốn mươi năm lượn lờ trong gió, khiến như say như mê.

 

Tiếng tỳ bà dìu dặt vang lên.

 

Nữ tử tóc vàng mắt phượng, nhắm mắt múa giữa gió, như tiên nữ giáng trần chín tầng trời.

 

Ta đến thất thần.

 

Nhị tỷ càng tấm tắc khen ngớt, uống mấy chén rượu còn nắm tay giai nhân buông.

 

Ánh mắt nàng mơ màng như say:

 

“Sau lấy chồng, nhất định cũng nạp cho .”

 

“Nạp một trăm !”

 

Tiền ... tiêu quá đáng giá!

 

Thật uổng!

 

Bọn mỹ nhân , thì đàn, thổi sáo, múa, thậm chí còn xoa bóp bấm huyệt.

 

Đừng Tạ Vân Hiên...

 

Ngay cả cũng mê hoặc đến thần hồn điên đảo.

 

Chỉ tiếc, khoảnh khắc mỹ lệ giọng giận dữ phá tan:

 

“Tiểu Miễu, nàng phát điên cái gì đây?!”

 

Hắn mặt mày u ám bước viện.

 

Vừa thấy đầy sân là oanh oanh yến yến, nhất thời ngẩn .

 

Theo là Thẩm Dung Nguyệt, sắc mặt nàng cực kỳ khó coi, hung hăng véo một cái.

 

Tạ Vân Hiên như bừng tỉnh, đưa tay ôm đầu, quát:

 

“Đem đám khỏi phủ hết cho !”

 

Ta khẽ liếc mắt hiệu.

 

Lâm Lăng – mới bóc vải cho – lập tức thu nụ , chuyển sang dáng vẻ buồn thương.

 

Nàng u oán Tạ Vân Hiên, dịu dàng cất tiếng:

 

“Tạ lang định đuổi luôn ?”

 

Kẻ thù gặp mặt, càng thêm đỏ mắt.

 

Thẩm Dung Nguyệt lập tức nổi giận, chẳng còn tâm trí để ý đến và đám mỹ nhân xung quanh, ánh mắt thù hận trừng thẳng Lâm Lăng:

 

“Sao ngươi ở đây?!”

 

Lâm Lăng quả nhiên là kỳ phùng địch thủ của Thẩm Dung Nguyệt – năm xưa chính là khiến nàng đuổi khỏi phủ.

 

Nàng phớt lờ Thẩm Dung Nguyệt, chỉ si mê Tạ Vân Hiên, ánh mắt ngập nước khiến nỡ .

 

Lâm Lăng từng bảo : ánh mắt nàng luyện suốt nửa năm.

 

Ba phần u oán, bốn phần nương tựa, phần còn đều là tình ý.

 

Nam nhân nào mà chẳng đổ?

 

Quả nhiên, Tạ Vân Hiên thấy nàng, liền im bặt, cơn giận cũng tiêu tán.

 

“Sao nàng tới đây?”

 

Lâm Lăng rưng rưng vành mắt, ngẩng lên liền rơi lệ:

 

“Nếu còn tới, sợ rằng Tạ lang sẽ quên mất …”

 

Tuy an trí ở biệt viện, nhưng chẳng rõ là vì áy náy vì dung mạo Lâm Lăng từng hủy, từng đến thăm nàng nào.

 

Thật Lâm Lăng hợp cạ với .

 

Khi quản gia đến đón nàng, biệt viện trồng kỳ hoa dị thảo, bài trí tinh xảo, rõ ràng sống an nhàn.

 

Theo sổ sách trong phủ, mỗi tháng đều khoản lớn đổ biệt viện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-nguyet-quang-cua-phu-quan-lieu-co-dich-noi-muoi-vi-giai-nhan/4.html.]

 

Tạ Vân Hiên đúng là giỏi gì, nhưng tiêu tiền thì tiếc tay.

 

Ban đầu Lâm Lăng chẳng dính vũng nước đục , nhưng chịu nổi vẽ bánh vẽ to:

 

“Sau cả viện là tỷ ăn sung mặc sướng, nấy.”

 

Ta còn trực tiếp tăng gấp đôi tháng lương.

 

Lâm Lăng: “…”

 

Vừa Thẩm Dung Nguyệt phần...

 

Nàng liền gật đầu cái rụp.

 

Quả là – kẻ thù của kẻ thù, chính là bằng hữu!

 

10

 

Sự xuất hiện của Lâm Lăng khiến Tạ Vân Hiên tiến thoái lưỡng nan.

 

Cả hai đều là tâm đầu ý hợp, kẻ nào bỏ cũng đau.

 

Nếu chọn, thì năm xưa chẳng khiến việc rối bời như .

 

Mà việc cần hiện giờ, là giúp ... thêm vài khối “tâm đầu ý hợp” nữa.

 

viện , giai nhân như hoa như ngọc, chỉ mỗi Lâm Lăng?

 

Thấy sắc mặt khó coi, Thẩm Dung Nguyệt tức nổ phổi.

 

Lâm Lăng thì nhân cơ hội diễn tiếp, nước mắt lả tả theo gió, dậy bộ rời .

 

Ánh mắt nàng, ngay cả chó cũng nồng nàn tình ý.

 

“Thôi , khó xử…”

 

Tới lượt xuất hiện.

 

Ta nhảy dựng lên, giả vờ lau lệ chẳng hề tồn tại, ôm lấy nàng nức nở:

 

“Muội , đừng …”

 

mà…”, Lâm Lăng do dự.

 

Ta lập tức sang, nước mắt ngắn dài Tạ Vân Hiên:

 

“Phu quân, mau ! Muội chịu khổ nhiều như thế, nỡ lòng nàng chứ?!”

 

Từng câu đầy oán trách, từng lời như lệ rơi.

 

Mười mấy đôi mắt mỹ nhân trong viện, đồng loạt về phía , ánh mắt đầy chất vấn.

 

Tạ Vân Hiên nhất thời choáng váng, lau mồ hôi trán:

 

“V… thì ở …”

11

 

Chẳng ngờ câu đó chọc trúng tổ ong vò vẽ khác.

 

Thẩm Dung Nguyệt – vốn phẫn nộ – bùng nổ.

 

Nàng hận nhất chính là Lâm Lăng – khiến nàng gả cho gã đồ tể, chịu hết tủi nhục.

 

Giờ còn nâng đỡ!

 

Ánh mắt nàng như bốc lửa, nhào tới túm tóc .

 

… nàng tìm nhầm để gây sự .

 

Ta Lâm Lăng để mặc cho bắt nạt.

 

Cũng chẳng kiểu nữ nhân nhu nhược chốn khuê phòng.

 

Từ nhỏ phụ huấn luyện.

 

Tuy sánh với đại tỷ, nhưng đối phó một Thẩm Dung Nguyệt tay yếu chân mềm thì quá dễ.

 

Ta nghiêng tránh, nhân lúc nàng lướt qua, liền túm lấy một mớ tóc.

 

Lúc buông tay, thấy trong tay là một nắm tóc cùng… mảnh da đầu dính máu.

 

Thẩm Dung Nguyệt giật đến hói trán, đau đến lăn lộn đất.

 

 

 

Loading...