BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA PHU QUÂN, LIỆU CÓ ĐỊCH NỔI MƯỜI VỊ GIAI NHÂN - 3

Cập nhật lúc: 2025-08-30 15:00:32
Lượt xem: 713

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ta cầm lấy sổ sách, mừng rỡ thôi.

 

Suốt mấy ngày liền ngụp lặn trong kho phủ, bảo vật nhiều đến lóa cả mắt.

 

Nghe phần lớn là của hồi môn năm xưa của lão phu nhân – bà vốn xuất hoàng thương, gả Tạ gia, danh sách sính lễ suốt một ngày trời còn xong.

 

Giờ đây, bà đem phần lớn của hồi môn phân cho tam phòng – chính là phòng của Tạ Vân Hiên.

 

Ta tính toán, với bạc , cứ ăn xài vô độ, sống vài đời cũng chắc tiêu hết.

 

Nghĩ đến đây, lòng vui như mở hội.

 

Tới ngày thứ bảy, còn đang chăm chú đếm bạc trong sổ sách, quản gia dè dặt bước nhắc:

 

"Công tử lâu hồi phủ."

 

Ta ngẩng đầu lên, đáp gọn:

 

"Ồ."

 

Nghĩ , dù cũng là nuôi ăn mặc, bèn dịu dàng thêm:

 

"Nếu phu quân thiếu bạc, cứ gửi thêm cho một ít."

 

Nhớ mang máng cuối về nhà là ngày thành , cùng về Tạ phủ chào hỏi bề .

 

Ra khỏi viện lão phu nhân, chẳng thèm giả vờ, xem như vô hình lưng bỏ .

 

Ngày hồi môn cũng chỉ khuân đồ về nhà đẻ.

 

Cha tức giận đến cực điểm, hôm lên triều mắng Tạ Thái phó một trận như trời giáng.

 

Nếu đồng liêu ngăn , e là tay .

 

Tạ Thái phó mang lòng hổ thẹn, đầu tiên dám cãi lời.

 

Chỉ là đó về nhà phát giận, gọi Tạ Vân Hiên về mắng như tát nước.

 

là diễn cho xem, vẫn vội vã mặt cầu xin tha tội.

 

Tỏ hiền lương thục đức mà :

 

"Chuyện liên quan gì đến con, miễn phu quân vui là ."

 

Dỡn ...

 

Lỡ như mắng xong tỉnh ngộ thì ?

 

Nếu mà thường xuyên về phủ, còn sống thoải mái chắc?

 

Lão phu nhân cảm động khôn cùng, cứ thiệt thòi, liền nhét cho mấy bộ trang sức cực phẩm.

 

Ta sờ lên viên hồng ngọc to như trứng chim cút, lòng thầm mong uất ức thêm vài nữa cũng .

 

7

 

Ngày tháng trôi qua càng thêm mỹ mãn.

 

Cơm canh Tạ phủ quá , mới phủ đầy mấy tháng, vòng eo mũm mĩm rõ ràng.

 

Tạ Vân Hiên trở về, khỏi gai mắt .

 

Chẳng việc gì, dạo dạo tiệm vải, ghé ghé tiệm trang sức.

 

Cho đến khi – Thẩm Dung Nguyệt phu quân hưu bỏ.

 

Tạ Vân Hiên đầu tiên đến tìm , đòi hòa ly.

 

Lúc , như thể trời sập xuống.

 

Ngay cả trong mộng, cũng thấy từng xâu bạc mọc cánh bay mất.

 

Lẽ nào về tướng quân phủ ăn cháo rau tập thể?

 

Sau khi tìm hiểu rõ ngọn ngành, thở phào một .

 

Hóa là chuyện .

 

Thật chẳng đáng gì.

 

"Phu quân thể đón cô nương Thẩm về phủ, sẽ nhường chính viện cho hai , để phu thê vui vầy."

 

"Chuyện ở chỗ Thái phó cùng lão phu nhân, cam đoan giấu kín như bưng."

 

"Sau nếu hai sinh con, cũng sẵn sàng ghi danh tên ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-nguyet-quang-cua-phu-quan-lieu-co-dich-noi-muoi-vi-giai-nhan/3.html.]

Hai các ngươi sống đời phu thê, thì cái danh Tạ phu nhân, sống an nhàn như vô hình, mỹ mãn cả đôi bên!

 

Thấy điều như , Tạ Vân Hiên cũng gật đầu hài lòng.

 

Tưởng rằng chuyện đến đó là xong.

 

Nào ngờ – Thẩm Dung Nguyệt cam lòng, cứ nhất quyết tranh vị trí Tạ phu nhân, quấy rối suốt cả tháng trời.

 

Không nàng bỏ bùa mê thuốc lú gì, khiến Tạ Vân Hiên mang đầy tội nghiệp trong lòng, đến tìm đòi hòa ly.

 

Vừa mở miệng...

 

Ta liền sa sầm mặt, đẩy mạnh ngoài cửa.

 

“Rầm!” – đóng sập cửa .

 

“Đừng hòng mơ tưởng!”

 

Từ lúc thành đến giờ, một lòng xem như chưởng quỹ ngân khố, đại lão bản đầu.

 

Hắn gì, gì, đều dịu dàng tiếp nhận.

 

Dù về muộn, về, cũng luôn để đèn sáng chờ.

 

Vậy mà hôm nay... đầu tiên, chặn ngoài cửa!

 

Sắc mặt Tạ Vân Hiên lập tức đen như đáy nồi.

 

8

 

Còn trong phòng, giận đến mức suýt phá vỡ hình tượng “thanh đạm như cúc”.

 

Tạ Vân Hiên cùng Thẩm Dung Nguyệt đúng là khinh quá đáng.

 

Hai kẻ các ngươi ăn thịt, mà ngay cả chút nước canh cũng để húp?

 

Đã thế, thì cũng chẳng để ai ăn bữa cơm !

 

Nghĩ thông , lập tức gọi quản gia:

 

“Đến biệt viện ở phía nam thành, rước cô nương Lâm Lăng về phủ. Từ nay nàng là trong phủ .”

 

thế còn đủ.

 

Ta xuất bạc lớn, vội vã về Tướng quân phủ tìm Nhị tỷ.

 

Tỷ là kẻ kỳ lạ trong nhà – thích đao thương kiếm kích, cũng chẳng mê cầm kỳ thư họa.

 

Chỉ thích đấu gà, nuôi chó, đắm chìm giữa tam giáo cửu lưu.

 

Tiểu nhị kinh thành, ai nấu rượu ngon, ai mỹ nhân ... hỏi tỷ, ắt đáp.

 

Dưới sự giúp sức của tỷ, mua hai cô nương “gái lầu hồng” Giang Nam, chuộc vài kỹ nữ quốc sắc thiên hương.

 

Thân hình, dung mạo – đến cả và tỷ còn chảy nước miếng.

 

Nếu Tạ Vân Hiên động tâm, thì họ Tạ mà đổi theo họ cũng !

 

Khi thanh toán, lòng đau như cắt, mắng thầm Tạ Vân Hiên ngừng:

 

là tiện quá thể.”

 

bỏ mồi bắt sói?

 

Tiền nhỏ đổi tiền lớn, đạo lý hiểu rõ lắm.

 

Trên đường về, còn mua một cô nương bán chôn cha.

 

Lại tìm thêm mấy nha linh lợi, mặt như hoa.

 

Sợ vẫn đủ, cắn răng xuất thêm bạc, chuộc luôn một vũ cơ dị quốc.

 

Trên đường về phủ, thẳng thắn rõ – các nàng là do mua về cho phu quân .

 

Không thì cho bạc, các nàng thể rời .

 

Còn ai ở , từ nay xem như tỷ .

 

Tạ Vân Hiên nhiều bạc như , nuôi mười mấy vấn đề gì.

 

Chúng nữ nhân đưa mắt , cuối cùng hai lãnh bạc rời .

 

Còn mười , tất cả theo về phủ.

 

9

 

 

Loading...