Cô nàng đang nói đến đám người vừa rồi, đều là bạn học của cô, lần này vốn là do cô nàng mời khách, rủ nhau cùng đi chơi.
Trường học mà Xa Thiến Thiến theo học có chất lượng kém hơn Đông Song một chút, bên trong cũng toàn một lũ phú nhị đại, ngày thường trừ bỏ việc học hành ra thì chẳng làm gì, đúng là chướng khí mù mịt.
Cái tên thái tử gia họ Phùng kia cũng là bạn học của Xa Thiến Thiến, một gã playboy chính hiệu, ba ngày hai đầu đổi bạn gái, giở trò tán tỉnh các bạn học nữ xinh đẹp, còn cua cả mấy em hot girl trên mạng, Xa Thiến Thiến đặc biệt chán ghét hắn.
Nhưng cũng chính vì gã này gia thế hiển hách, nên những người khác đều không dám đắc tội, càng làm tăng thêm vẻ ngông cuồng của tên cặn bã này.
Hôm nay cũng vậy, thấy Xa Thiến Thiến và bạn bè, tên tra nam kia thậm chí còn ôm bạn gái mới đến khoe khoang, qua lại trước mặt cô, Xa Thiến Thiến liền nổi nóng cãi nhau với hắn.
Đáng tiếc, cô miệng lưỡi vụng về, cãi không lại người ta, còn bị đám bạn bè xem thường, đ.â.m sau lưng.
Nhắc đến chuyện này, Xa Thiến Thiến thập phần căm giận, đến lúc ăn đồ ăn cũng nghiến răng nghiến lợi hơn hẳn — cũng có thể là vì, đây là lần hiếm hoi cô được người khác mời ăn.
Cô có chút khờ, nhưng không phải ngốc hẳn, biết không ít người kỳ thật sau lưng chính là xem chính mình là kẻ tiêu tiền như rác.
Trước kia Xa Thiến Thiến không thèm để ý những điều này, nhưng bây giờ nhớ lại, cô lại nhịn không được một trận nén giận.
Xa Thiến Thiến giang hồ khí khái, là người thẳng tính, thích hay ghét một mực rõ ràng, xác thật không giống với hình dung về mấy cô nàng ngốc nghếch nhà giàu mới nổi trước đây của Giang Vọng Thư.
Hình Vũ Giai đối với cô cũng có vài phần nhìn nhận khác, thái độ ôn hòa hơn không ít.
Đến khi ăn uống xong, chuẩn bị rời đi, thấy Hình Vũ Giai khoác tay phải Giang Vọng Thư, Xa Thiến Thiến vốn định khoác tay trái, đáng tiếc đã bị từ chối.
Giang Vọng Thư chỉ chỉ mấy chiếc đinh tán kim loại trên tay áo Xa Thiến Thiến: "Đẹp thì đẹp thật đấy, chính là cọ vào người khác đau lắm."
Xa Thiến Thiến nhếch miệng cười: "Lần sau tìm cậu chơi, tớ đảm bảo sẽ mặc bộ nào không làm đau người khác."
Giang Vọng Thư lắc lắc tay: "Để lần sau rồi nói."
Chờ Xa Thiến Thiến đi rồi, Hình Vũ Giai không nhịn được lên giọng âm dương quái khí: "Cô ấy đây là dính cậu luôn rồi, ai mà muốn lần sau cùng đi với cô ấy chứ, có phiền không cơ chứ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-nguyet-quang-chet-som-da-tro-ve/chuong-22.html.]
Giang Vọng Thư đáp: "Tớ thấy cậu cũng không đến nỗi ghét cô ấy."
Hình Vũ Giai bĩu môi xem thường: "Nhưng cũng không ưa nổi."
Nghe vậy, Giang Vọng Thư bật cười, cười đến mức Hình Vũ Giai thẹn quá hóa giận, túm lấy Giang Vọng Thư: "Dù sao hai chúng ta vẫn là tuyệt nhất!"
Sau đó, cô được Giang Vọng Thư vỗ vỗ đầu trấn an.
Hai người nói nói cười cười, mang theo một đống chiến lợi phẩm trở về, nhưng phần lớn đều trực tiếp chất đống trong phòng chứa đồ, chờ người giúp việc đến dọn dẹp.
Niềm vui mua sắm chóng vánh, có lẽ chỉ đọng lại trong khoảnh khắc quẹt thẻ thanh toán.
Hôm nay dạo phố xem chừng cũng đã thấm mệt, nói đến lần sau, cả hai đều có phần ỉu xìu.
Thời tiết oi bức, chẳng thiết tha vận động, chỉ ước được nằm dài bất động.
Quả là bạn thân chí cốt, đến cả bản tính lười biếng cũng đồng điệu đến thế.
Không mặn mà với việc ra ngoài dạo phố, ở nhà cũng vui thú chẳng kém.
Giang Vọng Thư lại đến nhà Hình Vũ Giai ở thêm hai ngày.
Nhà họ Hình là một đại gia tộc, cả gia đình sống quây quần trong một tòa phủ đệ rộng lớn, không khí gia đình khá đầm ấm. Giang Vọng Thư và Hình Vũ Giai quen biết từ thuở nhỏ, với trưởng bối Hình gia, cũng như mấy vị anh chị họ hàng của Hình Vũ Giai, cô đều chẳng xa lạ.
Trưởng bối Hình gia cũng mến cái dáng vẻ trầm tĩnh, xinh xắn, lại lễ phép, biết cư xử của cô, tự nhiên là mừng rỡ đón chào.
Chỉ là sự nhiệt tình nồng hậu ấy, khiến Giang Vọng Thư có chút không quen. Thành ra nán lại hai ngày, cô lại vội vã tháo chạy.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Vẫn là ở tổ ấm của mình dễ chịu nhất.
Hình Vũ Giai vốn dĩ cũng muốn bám riết lấy Giang Vọng Thư cho rảnh rang, đáng tiếc, lại bị trưởng bối trong nhà tóm gọn, giao cho một đống công việc chuẩn bị thủ tục xuất ngoại.
Mải chơi mấy ngày, cũng đến lúc phải làm chuyện chính sự rồi.