Bạch Hồ Báo Oán - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:24:56
Lượt xem: 742
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
dám chỉ thấy lưng một lực đẩy mạnh, cả ngã sấp đống tuyết.
Khi ngẩng dậy, phát hiện bà nội còn ở đó nữa.
Phía , một quả cầu tuyết khổng lồ đang lăn tròn, bên trong vang lên tiếng hét t.h.ả.m của bà nội.
“Bà ơi! Thả bà !”
hét lên, lao đến nhưng từ phía đống tuyết vươn bốn cánh tay, chộp lấy hai chân , “phập!” một tiếng, ngã nhào xuống.
Ngẩng đầu lên, thấy hai đứa trẻ kỳ lạ đó, chúng lao quả cầu tuyết!
Bên trong vang lên những tiếng gào thét chẳng giống tiếng .
Quả cầu tuyết vặn vẹo dữ dội hơn nữa.
Bỗng nhiên, một bóng hất văng .
lăn lộn bò đến gần… là bà nội!
quá yếu, kéo mãi nổi bà!
Cùng lúc , phát hiện những xác rạp trong đống tuyết đang lảo đảo dậy.
Chúng đang bước tới.
Xong !
Lần … thật sự c.h.ế.t chắc !
8
nắm c.h.ặ.t t.a.y bà nội, run rẩy vì sợ!
May mà bà nội tỉnh .
Bà đám dân làng , kéo chạy ngược .
Những “” đó đông, nhưng di chuyển chậm chạp.
Phía chỉ còn mười mấy mét nữa là chúng thể vượt qua cây khô ở đầu làng.
cẩn thận né mấy cái bẫy, nhớ chỗ đó chú Cường từng đặt bẫy thú.
Sau lưng, mấy “” bẫy kẹp chặt chân, nhưng vẫn còn nhiều hơn nữa đang tiến đến gần.
Tuyết quá dày, chúng chẳng chạy nổi nhanh.
Chỉ thấy “bọn họ” từng chút từng chút một áp sát .
lúc .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Một nhóm bóng trắng đột nhiên nhảy vụt khỏi tuyết, chắn giữa chúng và đám “” !
Chúng dừng , và mới nhận , đó là một đàn chồn tuyết!
Dài chừng một hai mét, trắng toát, chỉ đôi mắt đen láy.
Bà nội mừng rỡ kéo :
“Tiểu Chính, đừng dừng ! Mau theo bà ngoài!”
Cuối cùng, chúng bò lăn trong tuyết, vượt qua gốc cây khô nơi ranh giới làng.
thở dốc, đầu , thấy bầy chồn tuyết lao thẳng đám “dân làng”.
Tiếng kêu rít của chúng vang vọng, như tiếng trẻ sơ sinh gào , khiến da đầu tê dại.
Rồi, những con chồn hình bỗng phồng to gấp đôi.
Đôi mắt sáng lên thứ ánh xanh lục rợn .
Chúng lao đống xác , điên cuồng c.ắ.n xé!
hoảng hốt mà vẫn khỏi thắc mắc:
“Bà ơi… chúng cứu ?”
Bà nội chỉ về phía quả cầu tuyết khổng lồ, đúng lúc đó nó nổ tung!
Từ bên trong nhảy hai con chồn tuyết to lớn, sống lưng còn một vệt hoa văn màu vàng kim.
Cùng lúc , ở phía đối diện xuất hiện một con cáo trắng tuyết!
Nó chúng chằm chằm, ánh mắt đầy thù hận.
Bà nội chống nạnh, quát lớn:
“Đồ vô ơn! Con của nhà ngươi c.h.ế.t, nào do hại!”
Lời bà dứt, con cáo liền gầm lên giận dữ, phóng vút về phía chúng .
“Chạy mau!” — Bà nội đẩy ngã lăn .
Cáo trắng nhanh như chớp, sắp vồ tới nơi,
thì hai con chồn tuyết khổng lồ lao từ phía , tốc độ còn nhanh hơn cả cáo!
Chúng chắn ngay mặt nó, nhe răng gầm gừ.
Tiếng kêu sắc lạnh vang dội giữa trời tuyết.
Con cáo trắng đỏ rực mắt, tru lên dữ tợn, chúng chớp.
Sau một hồi giằng co, nó rít lên đầy uất hận,
lùi , đầu bỏ chạy về hướng ngôi làng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-ho-bao-oan/chuong-5.html.]
Hai con chồn , gừ gừ với bà .
thấy đám “dân làng” đang đuổi theo cũng đồng loạt đầu, lảo đảo trở làng.
Chúng … cứu ?
Hai con chồn cất tiếng kêu hướng về làng,
, bầy chồn nhỏ đang c.ắ.n xé cũng lập tức ngừng , ùa chạy về theo.
Hai con chồn lớn tiến gần bà.
vội chắn , run rẩy hét:
“Bà ơi, mau chạy !”
bà nội nắm tay , mỉm , đưa tay xoa đầu chúng:
“Đại Bạch, Tiểu Bạch, tụi bây lớn thế …”
Thế là… bà nội quen chúng ?
kinh ngạc , những con chồn dường như thích thú, còn cọ đầu tay bà như nũng.
lúc đó, mấy sống sót từ trong làng chạy .
Họ hốt hoảng, chạy kêu:
“Thím ơi! Cứu chúng với! Thím thể bỏ mặc chúng !”
định kêu họ , nhưng bà nội kéo , lạnh lùng đáp:
“Đừng quan tâm. Đó là nghiệp họ trả.”
Ngay đó, một quả cầu tuyết khổng lồ lao truy đuổi bọn họ.
Họ chạy bao xa nuốt chửng.
Từ quả cầu tuyết , một con cáo trắng chui , nhe răng dữ tợn chúng .
Nó ngẩng đầu tru dài và lập tức, từ núi vọng xuống hàng loạt tiếng tru khác !
ngẩng lên thấy sườn núi, vô ụ tuyết đang chuyển động.
Trong khoảnh khắc, cuồng phong nổi lên,
tuyết bay lả tả như d.a.o cứa mặt.
Rồi.
“Rầm rầm rầm”
Tiếng núi nổ vang vọng.
“Không xong ! Tuyết lở !”
Bà nội thét lên, nắm lấy : “Chạy mau!”
ngẩng đầu thấy từ xa, một biển tuyết khổng lồ đang tràn xuống, cuộn xoáy dữ dội!
Hai chân chạy nhanh hơn tuyết lở?
Giây , chỉ thấy bầu trời trắng xóa tuyết.
Giây , mắt chỉ còn là một màn sương trắng mù, phân biệt nổi phương hướng nữa.
nắm chặt áo bà nội, cảm nhận luồng khí lạnh khổng lồ lưng đang ập tới, sợ đến mức đầu óc trống rỗng.
lúc đó, hai con chồn tuyết rạp xuống, thể phình to , to bằng con bê nhỏ, chúng gầm gừ mấy tiếng, hiệu gì đó.
Bà nội hiểu ngay:
“Tiểu Chính, mau! Leo lên lưng chúng nó!”
cố trèo lên, nhưng lông chúng trơn mượt quá, chẳng bám !
Ngay khi luồng tuyết dữ ập lưng,
cảm giác hất văng lên trung!
Khi rơi xuống, chỉ thấy chân là một vùng trắng xóa.
Cơ thể liên tục nhấp nhô, đảo vị trí, chóng mặt hoa mắt.
Mãi cho đến khi rơi một cành cây đỉnh núi, mới nhận , một con chồn tuyết ngoạm lấy áo, tha giữa tuyết lở!
và bà nội vẫn còn sống!
9
Chúng đỉnh núi, xuống ngôi làng phía .
Không còn gì nữa cả!
Dãy núi tuyết vẫn đang gầm rú, tiếng kêu t.h.ả.m thiết vang vọng trong màn sương trắng xóa giữa những dãy núi.
Nhờ sự giúp đỡ của hai con chồn tuyết, chúng mới thoát khỏi dãy núi .
Phía là một ngôi làng nhỏ.
Người trong làng đều tò mò chúng .
Họ cũng trận tuyết lở cho kinh hoàng.
Hoặc lẽ, hai bà cháu dọa cho sợ c.h.ế.t khiếp.
Không ai thể ngờ rằng vẫn còn sống sót bước từ trận tuyết lở trong núi.