Bạch Hồ Báo Oán - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-10-19 11:23:39
Lượt xem: 886
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà nội trừng mắt:
“Đừng hỏi! Thời gian cấm cháu bước chân khỏi cửa!”
“Tại ạ? Rồi bao giờ mới khỏi làng ?”
hỏi đuổi theo bà nội trong.
còn định hỏi vì bà nội dặn “để ý trưởng thôn”, nhưng bà nắm c.h.ặ.t t.a.y , :
“Chờ ngoài yên hãy . Còn bây giờ, cháu lời! Hỏi lắm thế gì?”
lủi thủi bước nhà.
Khi khép cửa, liếc đầu làng.
Trưởng thôn vẫn đó, lặng im như một khúc gỗ cắm giữa tuyết.
hoa mắt .
mơ hồ thấy đằng lưng ông , ở chỗ đống tuyết, dường như phồng lên thành một khối, chậm rãi trườn về phía nhà ông .
vội dụi mắt , chỉ còn thấy trưởng thôn và gốc cây khô.
Ngoài , còn gì cả.
3
Bà nội giục đóng cửa.
hỏi: “Bà ơi, ... thứ gì đó đang chui trong đống tuyết mà động đậy ?”
Lời dứt, bà nội phắt , mắt mở to đầy kinh hãi:
“Cháu... cháu thấy gì cơ?”
Chưa đợi đáp, bà nội kéo lao sân, hỏi dồn dập:
“Cháu thấy tuyết động hả? Nó hướng nào?”
Thấy bà nội gấp gáp quá, chỉ tay bừa về phía nhà trưởng thôn.
Bà nội khựng một chút vội vàng chạy nhà.
Mặt bà nội trắng bệch.
cài then cửa, hoảng hốt hỏi:
“Bà sợ gì thế? Có dã thú làng ?”
Bà nội thêm củi lò sưởi, phủi tuyết đầu và vai , nhanh:
“Đã bảo đừng hỏi mà! Nhớ kỹ lời bà, nếu thấy tuyết động, đừng chạy!”
“Dù thứ gì tiến gần, cũng cử động! Hiểu ?”
nuốt nước bọt:
“Hiểu... hiểu ... nhưng... tại ạ?”
Bà nội hé môi định , thì bỗng tiếng la hét vang dậy ngoài làng!
Tiếng gào, tiếng đuổi đánh, hỗn loạn cả lên.
áp mặt cửa sổ .
Ở gần cây khô đầu làng, một đám đang vây quanh một thứ đen thui to tướng.
Tuyết bay mù mịt, chẳng rõ gì,
chỉ tiếng chú Cường gầm lên:
“Đừng để nó chạy thoát!”
Tiếng hò hét kéo dài một lúc, dần dần yên lặng.
Khi gần rõ, mới phát hiện đó là một con gấu đen!
Chân nó kẹt trong bẫy thú, tuyết trắng đất loang đầy m.á.u đỏ.
Trên gấu cắm đầy đinh ba, một nhát chí mạng ở cổ, một nhát xuyên thẳng tim.
Chú Cường bê bết máu, nóng bốc nghi ngút.
Đội bảo vệ thôn c.h.ế.t hai , mấy nhà đang t.h.ả.m thiết.
Chú Cường , con gấu mò làng,
còn chui cả chuồng củi nhà Trưởng thôn,
nếu nhờ vợ trưởng thôn thấy tiếng động, thì khi nó phá cửa xông nhà ăn thịt !
Trưởng thôn run rẩy chửi:
“Đồ súc sinh! Mấy cái xác , chắc chắn là nó tha đấy!”
Ông sai vợ mang mấy xâu tiền, chia cho đội bảo vệ thôn để thưởng công.
Chú Cường nhận lấy, đem phần cho hai gia đình c.h.ế.t.
Sau đó bảo chôn xác và rửa sạch máu, mùi tanh nặng quá, chút nào.
Bà nội che mắt , khẽ :
“Đừng nữa... c.h.ế.t ban đêm sẽ gặp ác mộng.”
Chú Cường tra d.a.o vỏ, với bà:
“Thím ơi, thứ quấy rối chúng g.i.ế.c !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bach-ho-bao-oan/chuong-2.html.]
Chắc sẽ còn chuyện gì nữa !”
Bà nội xác con gấu, khẽ hỏi:
“Anh chắc... kẻ gây loạn chính là nó ?”
Có bưng nước nóng đến.
Chú Cường múc một gáo, uống vài ngụm dội lên , nước đỏ loang đất, bốc khói trắng nghi ngút.
Ông bảo xử lý xác gấu, xé một bàn chân gấu đưa cho bà , :
“Thím đừng sợ, chỉ là lũ súc vật thôi! Có chúng ở đây, sợ gì chứ!”
“Đến một con, g.i.ế.c một con! còn sợ nó dám đến chứ!”
hí hửng định đưa tay nhận chân gấu,
nhưng bà nội chặn :
“Thứ , các giữ mà ăn, bà già dùng .”
bĩu môi: “Ơ... thế ạ? Chân gấu mà, quý lắm đó!”
Chú Cường thấy bà nội nhận thì im lặng, chẳng thêm gì.
liếc sang xác con gấu, mặt nó nát bét,
nhưng giống vết d.a.o chém, mà là vết cào loạn xạ như tự nó xé .
Còn bàn chân gấu chú Cường đưa, vẫn còn dính một mảng da lông ...
Lúc đó, trưởng thôn về, nhờ bà đến xem cho mấy thương.
Bà nội lấy chiếc hòm gỗ đựng thuốc, dặn :
“Tiểu Chính, con về , đừng lang thang trong làng!”
“Nhớ khóa kỹ cửa, bà về thì tuyệt đối mở!”
Chú Cường vỗ vai :
“Thím cứ yên tâm, lát đưa thằng bé về.”
Bà nội lườm một cái, vội xua tay:
“Không cần , chú Cường, còn bận... cháu tự về mà!”
chạy vội về sân nhà.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Khi khép cổng , thấy ngoài hàng rào, từ bao giờ, tuyết phồng lên thành một ụ lớn.
Ụ tuyết khẽ nhúc nhích, biến mất trong nháy mắt.
trợn mắt.
Chẳng lẽ... hoa mắt nữa ?
4
Hôm nay, khi chuẩn bước nhà, thấy bên trái một đống tuyết bỗng nhô một cái đầu .
định hỏi là ai, thì đống tuyết đó nhô thêm một cái đầu nữa.
Lần rõ… là hai đứa trẻ.
… tóc chúng trắng toát, mặt cũng mọc đầy lông trắng.
Chúng một cái, khịt khịt mũi như đang đ.á.n.h , đó cùng lúc chui ngược trong tuyết.
Khung cảnh thật quá đỗi quái dị.
Trời thì lạnh như cắt da cắt thịt, trẻ con chui trong tuyết ?
Chẳng lẽ là quái vật trong núi?
khóa chặt cửa, chạy vội nhà.
Mãi đến khi trời sập tối, bà mới đeo hòm t.h.u.ố.c trở về.
Vừa nấu xong cơm.
Khi mở cửa, thoáng thấy lưng bà hai cái bóng trắng lướt qua.
với bà, bà ngẩn một chút hỏi :
“Thật ?”
Sau đó bà vội vã chạy ngoài thật lâu mới , bảo rằng nhầm .
Ăn cơm xong, lên giường sưởi sớm.
Nghe gió rít ào ào bên ngoài, trở mãi mà ngủ .
Trong phòng lò sưởi, ánh sáng bập bùng khiến bóng tối lay động.
cứ cảm thấy hình như bên ngoài thứ gì đó đang rạp ở cửa sổ .
lúc , cửa phòng “kẽo kẹt” một tiếng khẽ vang.
Là bà ngoài ?
Giữa đêm khuya như thế, bà gì chứ?
vội khoác áo da, chạy gian giữa.
Không ai cả.