Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Bác sĩ Tô và Luật sư Việt - 8

Cập nhật lúc: 2025-03-10 13:34:14
Lượt xem: 1,976

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

ánh mắt lạnh lùng của Tô Ngữ, trong đầu chẳng hiểu , tuy rằng ánh mắt dành cho , mà là cho Phương Đào.

 

Đột nhiên tỉnh , chắc hai con đang cãi , đó đến tìm để giải tỏa chứ gì? Muốn tìm cảm giác hơn từ chỗ ?

 

Nghĩ , kìm nổi nữa, chia tay còn mang mấy cái việc vô nghĩa tới chỗ gì, đang định mở miệng mắng một trận thì liếc thấy bóng ai đó áo đen thấp thoáng ngoài cửa.

 

“Ồ?”

 

Tô Ngữ và Phương Đào cũng thấy Việt Xuyên ngoài cửa, vẻ mặt hai đều khác . Tên đầu sỏ gây thì mang dáng vẻ lười biếng, tay còn cầm một ly chocolate nóng, đôi mắt hồ ly tủm tỉm như thể đang xem trò .

 

“Sao ?” nghiến răng hỏi.

 

đến chờ em mời ăn, em mà.” Anh bước trong phòng, đặt ly chocolate nóng lên tập tài liệu ban nãy, là cố ý vô tình nữa.

 

Sau đó hai , tầm mắt đảo qua Phương Đào mấy giây: “Là .” Việt Xuyên thản nhiên, con ngươi đen nhánh chằm chằm Phương Đào: “Cậu đến hỏi giáo sư Tô về vấn đề học tập ?”

 

ngạc nhiên phát hiện, sắc mặt hai bọn họ tối dần với tốc độ mắt thường trông thấy, Tô Ngữ Phương Đào càng lạnh lùng hơn.

 

Nhìn cảnh tưởng mặt, tuy khá ngại ngùng, nhưng hiểu thấy việc vẻ thú vị dần lên.

 

“Phải, nhưng bây giờ đang là giờ việc, định kéo giáo sư Tô ăn cơm đấy chứ?” Đôi mắt hoa đào của Phương Đào khẽ nheo, tuy bây giờ hiền lành, nhưng kỹ thấy sự đề phòng trong đó.

 

“Nào .” Việt Xuyên khẽ: “Chắc ccậu thể gây ảnh hưởng đến công việc của giáo sư Tô .” Nói xong, Phương Đào với vẻ ám chỉ.

 

Sau đó ngừng , đặt ly chocolate nóng tay , chuyện với nhưng mắt vẫn Phương Đào: “Không ? Hôm nay em tan sớm mà, ăn cơm xong vẫn kịp về ngủ một giấc đấy.”

 

Việt Xuyên thản nhiên về phía , vẻ hài lòng với thái độ dửng dưng của lắm.

 

dậy, : “Đi thôi.”

 

Phương Đào bước lên giữ chặt , nghiêng tránh mất: “ xin nghỉ phép , giờ là giờ tan ca của .”

 

Chờ đến khi và Việt Xuyên về xe của , ném chuyện ban nãy khỏi đầu còn dấu vết.

 

“Em thích ăn gì?” Bây giờ là chín rưỡi, nhưng chỉ mong nhanh nhanh chóng chóng mời cho xong còn về.

 

Tuy cảm kích chống lưng cho , nhưng việc nào việc đó, cứ lao thẳng cuộc đời một cách trắng trợn như .

 

“Em mời mà, để em quyết chứ.”

 

Nhìn dáng vẻ chẳng hề hấn gì của , hiểu lắm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bac-si-to-va-luat-su-viet/8.html.]

 

“Vậy thì ăn sáng nhé, một hàng ăn lắm.” Nói xong, chia sẻ địa chỉ sang cho .

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

“Em thể ngủ thêm lúc nữa đấy, bao giờ đến sẽ gọi.” Anh chỉnh nhiệt độ cao lên, đó còn lấy cái chăn nhỏ.

 

cái chăn, từ chối nữa, thở dài nhắm mắt .

 

Lúc về, từ chối lời đề nghị đưa về nhà của Việt Xuyên.

 

“Tự về .” vô cùng chắc ccậu .

 

đưa em về tiện hơn ? Tự em về lỡ gặp thì ?” Anh vô cùng hợp tình hợp lý.

 

“Không chuyện đấy , mà còn nữa mà.” hề d.a.o động.

 

“Văn phòng cùng đường với nhà em còn gì.” Anh tủm tỉm.

 

10

 

Cuối cùng vẫn thuyết phục, đúng như lời , chỉ đưa về nhà, nhưng ngờ về nhà một tiếng Việt Xuyên gọi xuống...

 

“Xuống đây, chuyện với em.” Giọng trầm, từ di động truyền tai . chạy cửa sổ, chiếc xe và đàn ông quen thuộc lầu, vô cùng khó hiểu.

 

" em thăm ...” Anh ngẩng đầu về phía cửa sổ nhà .

 

“Việt Xuyên." ngắt lời : "Anh lên đây , là tầng mấy đúng ?”

 

chỉ cần gặp chắc ccậu sẽ đến chuyện , chuyện vẫn luôn là hàng rào ngăn cách giữa hai chúng .

 

Sau khi , quanh phòng một vòng, cũng theo, may là bừa bộn lắm.

 

Sau đó rót cho một cốc nước nóng.

 

Anh đưa tay nhận lấy, lười biếng sô pha, co chân , đôi mắt bình tĩnh vô cùng.

 

đối diện , cuối cùng vẫn là mở lời : “ bốn năm nay, năm nào em cũng đến thăm bà .”

 

bất ngờ lắm, sáng nay đoán , lúc đầu còn bất an, nhưng giờ tâm trạng vô cùng bình tĩnh: “Ừm.”

 

“Tô Thời." Đây là đầu tiên khi gặp , nghiêm túc gọi tên như : “Bà qua đời của em.”

 

 

Loading...