khỏi than thở trong lòng, đúng là luật sư mà, chịu thiệt một chút nào cả, ngoài mặt : "Được, nhé.”
Địa điểm ăn cơm là một nhà hàng Tây, thịt bò bít tết nhân viên phục vụ bưng lên, nhanh chóng liếc một cái.
“Anh viêm dày vẫn khỏi, nhất nên ăn thanh đạm một chút, hơn nữa cũng nên ăn cơm muộn như ." Càng càng nhập tâm phận bác sĩ.
Việt Xuyên bật , hai tay chống cằm: "Ừm, là sơ suất, nhất định lời bác sĩ Tô.”
phát hiện quá lời, lập tức gượng gạo : "Xin , chỉ lo lắng cho sức khỏe của thôi.”
“Ừm, .”
nghĩ ngợi một chút: "Còn chúc mừng nữa, tcậu tag vụ kiện cao cốc Giang Nam, đúng là tệ.”
Anh uống một ngụm nước trái cây, đôi mắt hồ ly hẹp dài , tại , luôn cảm thấy ánh mắt kỳ lạ.
: "Vụ kiện thứ ba trong năm nay ?”
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
"Sao em đó là vụ kiện thứ ba trong năm nay?” Anh nghiêng , ánh mắt hiện lên vẻ tò mò.
"Trong ba vụ án chỉ Cao ốc Giang Nam là lên hot search, em hai vụ ?”
Chậc, Việt Xuyên đúng là logic kỳ lạ, thầm mắng .
“Thì bác sĩ Tô quan tâm như .”
nở nụ công nghiệp, chút hoang mang: "Cũng , là Trì Tuyết ."
Đương nhiên như , nhưng ai bảo Trì Tuyết để ở một với chứ, cứ đẩy cái nồi cho cô .
Việt Xuyên khẽ một tiếng, mặt hiện đầy ý: “Em nghĩ tin ?”
quan tâm tin , thật, cũng đặc biệt chú ý gì đến Việt Xuyên, chỉ là thỉnh thoảng sẽ trang của văn phòng luật chỗ việc để tin tức, trong đó đương nhiên cũng sẽ thông tin của . Trí nhớ của tệ, nhớ cũng là chuyện bình thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bac-si-to-va-luat-su-viet/6.html.]
Cơm nước xong xuôi, Việt Xuyên lái xe đưa về nhà. Suốt quãng đường, chỉ dựa đầu cửa sổ, vài bắt gặp đang lén .
Về đến chung cư, thẳng dậy, tháo dây an , chuẩn mở cửa thì phát hiện cửa xe vẫn khóa. vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y nắm cửa, bình tĩnh Việt Xuyên.
“Không mời lên một lúc ?” Một tay vắt lên vô lăng, mắt lên nhà.
im lặng , đó từ từ xuống: “Cứ coi như ảo tưởng, nhưng điều . Việt Xuyên, giờ chúng chỉ là bạn thôi nhỉ.” cố gắng thở chậm , nặn từng câu từng chữ.
“Năm nay ba mươi ba tuổi , qua cái tuổi mập mờ giả vờ . Nếu gì thì nhất là nên bóp hết hy vọng từ trong trứng nước.”
Gương mặt ẩn bóng tối, rõ vẻ mặt bây giờ . Trong lúc tưởng cứ tiếp tục im lặng như , chợt thấy tiếng : “ thiếu một bạn như em.”
Sau đó cửa xe mở . vội vàng xuống xe, đến cả câu cảm ơn cũng quên , chạy trối chết.
Về đến nhà, mới hồn , trong đầu vẫn còn tua những chuyện xảy hôm nay thì đột nhiên Trì Tuyết gọi tới.
kể chuyện cho cô : “Trì Tuyết, cứ coi như ảo tưởng, nhưng mới chia tay xong, chuyện gì ngoài ý xảy .”
“ mà…” Trì Tuyết hỏi với vẻ do dự: “Chẳng hồi đó thích ?”
Những lời kéo về ban nãy.
7
Việt Xuyên đây bình thường, gương mặt vẫn còn nét ngây ngô trẻ con nhưng đôi mắt hồ ly quyến rũ vô cùng. Chỉ từ xa, thấy thấp thoáng bóng dáng tuấn tú, thêm chút bất cần.
thích Việt Xuyên từ khi nào nhỉ? Chắc là từ khi thấy hạt cơm vô tình dính khóe môi lúc ăn, là lúc đẩy và Trì Tuyết phía bên trong đường về, còn bản thì bên ngoài bảo vệ. Những cảm xúc miên man như cơn mưa xuân, ngấm cuộc sống hàng ngày của từ lúc nào . Tâm sự của con gái luôn thể hiện trong ánh mắt, một thời gian lúc nào mắt cũng dính chặt Việt Xuyên.
kể những tình cảm ngây ngô cho Trì Tuyết , cô với , mà thường xuyên tạo cơ hội cho hai chúng ở cùng một chỗ. Khi , vui lắm, trong niềm vui giấu sự thấp thỏm chờ mong. Chắc do lộ liễu quá, đến cả Việt Xuyên cũng nhận , nên từ đó tránh dần.
Thật cũng hẳn là tránh mặt, chỉ là càng ngày càng ít , dần dà ba với chỉ còn hai, lúc nào cũng lý do để bỏ .
Người thông minh như chứ, nghĩ lẽ gây phiền phức áp lực lên mất . cũng là bám dính lấy , chắc cũng thích đến nhỉ? Hay là giấu bớt phần tình yêu , khá hơn ?