Lúc ngoài, thấy đôi mắt của Tô Ngữ ửng hồng, cúi mắt, chuyện. nghĩa vụ an ủi hai họ, trị bệnh cứu là bổn phận của , nhưng là thánh mẫu. Mấy lời thiện chí, chỉ một .
Việt Xuyên cũng cần mẫn tới đây, hôm nay mua thuốc cảm mang tới, ngày mai đúng lúc ngang qua đưa bữa trưa, hôm hẹn Trì Tuyết ăn cơm nhân tiện rủ , tóm là lý do thiếu.
Lúc mới bắt đầu, còn thể tự thuyết phục lẽ là việc thật, đó thì thật sự thể nhịn nữa.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Cuối cùng một Việt Xuyên gõ cửa bước , cau mày gọi một tiếng: “Việt Xuyên, luật sư rảnh thế ?”
Anh sô pha: “Không rảnh, nhưng mệt xin nghỉ ?”
há miệng thở dốc: “Anh hiểu những lời đó mà.”
Giọng bé rõ ràng.
Động tác uống nước của Việt Xuyên dừng một chút: “ .”
cảm giác đau đầu: “Anh……”
“ cũng , thiếu một bạn như em.”
Đôi mắt đen láy của Việt Xuyên qua, đôi môi mỏng ánh lên vệt nước.
14
đầu , nữa. Bởi vì trong ánh mắt của , thấy vẻ nghiêm túc lạ thường.
Sau đó, Việt Xuyên vẫn liên tục tìm lý do để tới văn phòng của , thậm chí sẽ mang theo máy tính tới việc trong văn phòng. Anh còn thường xuyên mang đồ tới cho , lúc là kẹo, lúc là chocolate nóng, lúc là thú bông, còn cả chậu xương rồng.
Anh xương rồng dễ sống, bảo cần quá để tâm.
Dần dần sẽ bỏ vài viên kẹo túi áo khoác, cảm giác thoải mái thì ngậm mấy viên, cũng sẽ hé cửa sổ ngày mưa, để xương rồng hóng gió, hoặc là ôm thú bông nghỉ giấc trưa hiếm .
Sau đó Việt Xuyên đến, cũng tùy .
Sáng sớm hôm nay, gặp Việt Xuyên ở văn phòng, tưởng dậy muộn, nhưng cả ngày hôm nay gặp . Có lẽ hôm nay bận.
hai ngày đó, cũng thấy Việt Xuyên. Trong lòng chút bất an, lập tức tự giễu, xem, thói quen đúng là đáng sợ, chẳng qua là Việt Xuyên vài ngày tới mà thôi, vô thức nhớ .
Tô Thời, mày như , hạ quyết tâm , lặp lặp tính cách của mày. Trong lòng ngừng tự với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bac-si-to-va-luat-su-viet/12.html.]
nghĩ Việt Xuyên đến cũng , chẳng qua chỉ là trở cuộc sống mà thôi. Không gì to tát cả.
cuộc sống với rằng sự đổi luôn đến nhanh.
gặp Việt Xuyên ở khoa cấp cứu, nhưng vì viêm dày mà là tai nạn ô tô.
Lúc đến, bác sĩ Khoa Cấp cứu đang băng bó cho .
giường bệnh chợt đỏ hoe mắt.
Mái tóc vốn xử lý tinh tế của hiện tại mềm mại phủ trán, thái dương, sườn mặt, cằm đầy vết máu, thậm chí ngay cả bộ âu phục màu đen cũng nhuốm m.á.u đến thẫm màu. Anh buông tay bên mép giường, đong đưa theo động tác của bác sĩ. Vì mất m.á.u quá nhiều, môi gần như tái nhợt, cặp mắt hồ ly giờ phút nhắm chặt.
phát hiện cơ thể lúc đó như cứng đờ, nhưng vẫn cố ép bản đến xem kết quả kiểm tra của Việt Xuyên. bây giờ nên gì mới .
Vì tai nạn ô tô thương ở phần đầu, huyết áp hạ liên tục, cần nhanh chóng phẫu thuật.
Thời gian gấp mà ít ỏi của Việt Xuyên cũng ở trong nước, cách nào để tới ký giấy đồng ý phẫu thuật. Còn trưởng khoa đang tiến hành một cuộc phẫu thuật khác.
Sau khi trao đổi khẩn cấp, ký tên cuộc gọi cho chủ nhiệm khoa.
Trước khi phòng phẫu thuật, nhai hết một viên kẹo, cẩn thận khử trùng, hít một thật sâu cửa.
Bác sĩ mổ chính là giáo sư Tống, thầy của , còn tự nguyện xin phụ mổ cho thầy.
Cũng may vết thương cũng quá nặng, hẳn là lúc xe đâm, theo bản năng Việt Xuyên động tác bảo vệ. Cuộc phẫu thuật kéo dài lâu và thậm chí còn cảm thấy nhanh.
Việt Xuyên đưa phòng bệnh.
ở bên giường bệnh của , nghĩ thầm, tại lúc nào gặp đàn ông cũng luôn là ở bệnh viện chứ?
Tay chống cằm, từ trán đến đôi mắt, mũi, đến bờ môi của , thật kỹ.
Hôm nay là ngày thứ hai, Việt Xuyên vẫn tỉnh.
Hai ngày nay , thường xuyên nhớ tới thời trung học. trong lớp, Việt Xuyên cũng học sinh thành tích đặc biệt , chỉ thể xem như bình bình giữa chừng, lẽ là sự trầm mặc ít của khiến khác cảm thấy là sẽ tiến bộ.
sự thật thì cũng tiến bộ mấy, thành tích vẫn như , bình bình giữa chừng.