Nếu thể, thật sự gặp .
lạnh lùng và thẳng thắn như .
Biểu cảm rạng rỡ vui mừng của Trần Thuật Bạch lập tức cứng đờ, u ám.
Anh chằm chằm.
Như thể còn tìm bằng chứng đang dối từ ánh mắt.
tiếc.
bình thản.
“Cũng muộn , . À, còn chuyện trong nhóm, mong đính chính một chút.”
Nói xong, rời khỏi.
Sau lưng vang lên giọng của Trần Thuật Bạch.
“Anh tin. Hạ Bạc Hà! Anh tin!”
“Nếu em thật sự còn lưu luyến gì, em !”
Trần Thuật Bạch tự cho là hiểu .
, chỉ thấy.
Anh thật vô lý.
18
Rời khỏi phòng bệnh lâu, gọi .
“Hạ Bạc Hà.”
Hứa Tĩnh Thư thẳng tới chỗ .
Vẻ mặt cô nghiêm túc và lạnh lùng: “Nói chuyện chứ?”
nghi hoặc cô .
Dù gì thì mối quan hệ giữa và Hứa Tĩnh Thư thậm chí còn tính là quen .
Từ khi về nước tới giờ, dù gặp vài .
cũng từng một câu.
Không cô gì để với .
Ngoài… Trần Thuật Bạch.
Quả nhiên.
Không ngoài dự đoán của .
Hứa Tĩnh Thư đến vì Trần Thuật Bạch.
“Trước đây cô tránh mặt gặp Trần Thuật Bạch, bây giờ cố ý xuất hiện ở đây, Hạ Bạc Hà, rốt cuộc cô gì?”
Không Hứa Tĩnh Thư đang ấm ức chuyện gì.
Vừa tới là một trận chất vấn.
bối rối.
Chẳng rõ ?
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
chỉ đến thăm Trần Thuật Bạch thôi.
“Bảy năm cô liên lạc gì với Trần Thuật Bạch, bây giờ về nước lớn chuyện như . Trước nhận , cô đúng là tính toán như thế!”
Hứa Tĩnh Thư cũng giống Trần Thuật Bạch.
Đều tin lời .
Vẻ mặt cô lạnh lùng, ánh mắt chút ấm áp.
hiểu .
Hứa Tĩnh Thư cũng xem những tin nhắn trong nhóm.
Cô tưởng đang dùng chiêu “lạt mềm buộc chặt”, là cố ý về vì Trần Thuật Bạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/bac-ha-khong-con-ngot/8.html.]
ánh mắt chứa đầy dò xét và địch ý của Hứa Tĩnh Thư.
Hình ảnh khác xa với cô trong trí nhớ hồi cấp ba.
19
Hồi học cấp ba, Hứa Tĩnh Thư.
Ít , thích giao tiếp.
Ngoại trừ khi ở cạnh Trần Thuật Bạch.
Cô luôn thể cùng trò chuyện hăng say mỗi khi bàn đến đề thi cuộc thi học sinh giỏi.
Mọi đều cô tính cách trái ngược.
qua vài tiếp xúc.
Hứa Tĩnh Thư mang cho cảm giác kỳ lạ.
Khi là học sinh chuyên ngành nghệ thuật.
Cô thường hỏi nhiều câu mặt Trần Thuật Bạch.
nghĩ cô tò mò quan tâm.
Nên nhẫn nại trả lời.
Thế nhưng Hứa Tĩnh Thư :
“Thật ghen tị với mấy , học sinh nghệ thuật thì chỉ cần điểm thấp một chút là cũng đậu đại học , chẳng như bọn tớ.”
nhận cô hiểu lầm, liền giải thích.
“Không , bọn cũng cố gắng nhiều.”
“Cho dù , các vẫn còn con đường nghệ thuật để . Nhiều bạn nhà nghèo tiền học lớp nghệ thuật, chỉ thể học văn hóa.”
: “Không hẳn , xem Trần Thuật Bạch, học nghệ thuật mà vẫn giỏi mà.”
“ nhiều con nhà giàu cần thi đại học. Họ cha cho học nghệ thuật nước ngoài mạ vàng, giống như , chẳng ?”
Hứa Tĩnh Thư hỏi ngược .
hiểu cô đang gì.
chủ đề khiến khó chịu.
hề nước ngoài.
hứa sẽ cùng Trần Thuật Bạch thi đại học.
Hơn nữa, khi đó cô chủ nhiệm cũng từng .
nỗ lực, thiên phú, chỉ cần kiên trì.
Các học viện mỹ thuật lớn đều thành vấn đề.
Những điều đó đều kể với Hứa Tĩnh Thư.
cô vui.
“Vậy , tình cảm giữa và Trần Thuật Bạch thật đấy.”
“ thật sự thể đậu ngôi trường mà Trần Thuật Bạch thi ? Nhiều giáo viên mỹ thuật cũng thế mà, nếu các học nghệ thuật kiên trì nổi?”
“Giống như học sinh yếu cũng cần khích lệ thôi.”
Hứa Tĩnh Thư lẩm bẩm.
Trên mặt là nụ cố tình vẽ .
trong mắt trống rỗng.
Khi đó còn hiểu.
Vì Hứa Tĩnh Thư thành kiến với học sinh nghệ thuật.
Mãi đến mới .
Cô thành kiến với học sinh nghệ thuật, mà là thành kiến với .