Ba đời nhà tôi là tiến sĩ - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-20 14:51:38
Lượt xem: 55

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV8ebRetO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần , hết cách, bố Tần tưởng hài lòng nên đập bàn một cái: “Thế , Tần mỗ cam kết rằng khi hai đứa đăng ký kết hôn, ngoài việc trả hết nợ nần cho nhà , sẽ tặng thêm cho hai vợ chồng một căn biệt thự quà cưới.”

 

Trái tim đột nhiên đập thình thịch hai cái.

 

“Không vì chuyện biệt thự…”

 

“Tặng thêm cho con hai mươi triệu tệ, dốc lực ủng hộ sự nghiệp nghiên cứu của con.”

 

“Cưới!”

 

Không ý chí của kiên định, mà là đối phương cho quá nhiều !

 

nghĩ thế :

 

Mặc dù giữa và chị gái sự khác biệt về trình độ học vấn, nhưng diện mạo khá giống .

 

Ngoài khí chất, những sự khác biệt thể bù đắp bằng cách trang điểm.

 

cũng mới gặp Tần Lệ một , ngày đăng ký kết hôn, chỉ cần hoán đổi cho thì chắc cũng phát hiện .

 

đang nghĩ thì thấy bố Tần : “Phải , lão Từ. Ông nhà ông còn một cô con gái nữa? Lanh lợi, hoạt bát, nó là hợp với Tần Nại nhà ? Bây giờ, con bé rảnh , gọi nó đây cho hai đứa trẻ gặp luôn, chúng tranh thủ càng thêm ?”

 

lườm một cái.

 

Chưa hết chuyện là xong đúng ?

 

Cứ thấy phun m.á.u ngay tại chỗ mới chịu dừng đúng ?!

 

Suốt cả bữa ăn, ăn uống trong trạng thái cực kỳ im lặng, sợ bất cẩn thì tạo cơ hội cho Tần Lệ đặt câu hỏi.

 

Sau ba lượt nâng ly, gửi cho chị một tin nhắn: “Chị, báo cho chị một tin , hôm nay em gặp rể tương lai của !”

 

Chị : “?”

 

Ngay đó, chị gọi điện thoại đến.

 

vội vàng lén chuồn ngoài.

 

Giọng lạnh lùng của chị vọng đến: “Em và bố lén lút gặp mặt nhà họ Tần lưng chị ?”

 

dám lên tiếng.

 

Đề nghị chị gái kết hôn hôm đó của chị phủ quyết.

 

Còn về bố , kể từ khi bảo lãnh và mắc nợ khoản tiền khổng lồ, ông mất quyền phát ngôn trong nhà.

 

Hiện tại, hầu như quyết sách trong nhà đều do chị đưa .

 

ấp úng, lảng sang chuyện khác.

 

“Người xem mắt với chị Tần Nại, mà là trai - Tần Lệ. Tần Lệ trai kinh khủng, chỉ thông minh siêu cao, quan trọng là phương diện học thuật, còn cực kỳ ý chị, chị nghĩ thế thì là duyên phận ?”

 

Ở đầu dây bên , chị im lặng một lát mới : “Nghe vẻ tồi.”

 

vui mừng: “Vậy chị…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ba-doi-nha-toi-la-tien-si/chuong-2.html.]

“Ban đầu, chị sợ việc kết hôn sẽ lỡ việc thi cao học của em, giờ kèm cặp em, chị cũng yên tâm .”

 

: “?” Ý gì đây?

 

“Chị sắp nước ngoài họp. Trong thời gian đó, em gặp vấn đề gì trong việc học thì cứ hỏi thẳng Tần Lệ. Anh là Tiến sĩ, hẳn là thừa sức dạy dỗ một Cử nhân như em.”

 

Bên chị vọng đến tiếng đồng nghiệp thúc giục. Sau đó, chị nhanh chóng dặn dò. “Đừng quên lớp Tiếng Anh giao tiếp mà chị đăng ký cho em đây học chiều nay, xem mắt xong thì mau qua đó. Vợ chồng hòa thuận thì thể ly hôn, tiền tài tiêu hết thì thể kiếm , nhưng phận sinh viên năm cuối qua năm nay thì năm nữa .”

 

“Không , chị…”

 

chị hiểu rõ rằng chị ?

 

cần chị giúp dọn dẹp cái mớ bòng bong một chút mà!

 

Điện thoại cúp.

 

cấp tốc gọi , nhưng ai máy.

 

Khi phòng thí nghiệm, chị thường mang theo điện thoại, liên lạc trong suốt mấy ngày cũng là chuyện bình thường.

 

Thế thì chẳng toang !

 

Khi trong tuyệt vọng, đ.â.m sầm một .

 

“Xin … Tần Lệ? Sao đây!”

 

“Thấy lâu quá mà cô về phòng riêng nên qua xem thử.”

 

to thế , sợ lạc ?”

 

Khóe môi cong lên thành một nụ trêu chọc: “Cũng sợ cô lạc, chủ yếu là sợ cô bỏ trốn.”

 

hoảng hốt, giả vờ bình tĩnh: “Đang yên đang lành, chạy trốn cái gì…”

 

“Không chạy thì .” Anh cong cong khóe miệng, lấy điện thoại : “Kết bạn nhé? Tiện cho việc trao đổi học thuật, vợ--cưới .”

 

Ba từ cuối cùng khiến dựng tóc gáy.

 

luôn cảm thấy những gì mà ẩn ý, nhưng bằng chứng!

 

Sau một hồi trò chuyện gượng gạo, vì còn chạy đến lớp Tiếng Anh giao tiếp nên bịa lý do là tham gia hội nghị quốc tế để kết thúc buổi xem mắt sớm.

 

Trên đường về, bố thở dài, hỏi : “Giờ ?”

 

há miệng, cuối cùng cũng nuốt ngược tất cả những lo lắng trong bụng.

 

Bố chỉ là một giáo sư già, cả đời ông đắm chìm trong học thuật, bất kỳ ý nghĩ xa nào, cú sốc kép vì nợ nần và học trò lừa gạt khiến ông bạc trắng đầu chỉ một đêm, thật sự đành lòng khiến ông thêm mối bận tâm.

 

Thế nên, : “Còn , con cứ đóng giả chị con khi giao tiếp với .”

 

Kết quả, bố cực kỳ ưu tư: “Đóng giả Tiến sĩ mặt Tiến sĩ, chẳng khác gì vẽ rắn thêm chân… mà đóng giả con voi mặt con voi .”

 

thấy lọt tai chút nào: “Vậy con đẩy danh của cho bố, bố tự chuyện nhé?”

 

Cuối cùng thì ông già nhà cũng chịu im lặng.

 

 

Loading...