ANH TƯỞNG EM LÀ BẠN GÁI ANH TA - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-12-30 05:57:51
Lượt xem: 39

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4LCh8rI9Ue

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 5

 

“Cô Tống đúng là giống hệt lời mấy chị em , váy nổi bật, con cũng thú vị, bảo ai cũng thích đến chỗ cô.”

 

“Hôm nay đến đặt may lễ phục sinh nhật.”

 

Trao đổi kỹ yêu cầu xong, dẫn Hoắc phu nhân đo dáng.

 

Suốt quá trình đó, Hoắc Kỳ Bạch chỉ đóng vai… phông nền.

 

Lúc thì khu tiếp khách bấm điện thoại, thì nghiêm túc quan sát mấy mẫu trưng bày trong studio.

 

Từ lúc đến lúc rời , với một câu nào.

 

Trợ lý kích động đến lạc giọng:

 

“Chị Ninh, đó là phu nhân chủ tịch tập đoàn Hoắc đấy!”

 

“Em dám tưởng tượng nếu bà mặc lễ phục do studio tới dự tiệc sinh nhật, sẽ nhận bao nhiêu đơn từ giới hào môn nữa!”

 

vươn vai.

 

“Nhát gan. thì dám nghĩ.”

 

Nói mới nhớ, chẳng lẽ đây là khách do Hoắc Kỳ Bạch giới thiệu cho ?

 

Vừa nghĩ đến đó, .

 

Như thể thấu suy nghĩ của , sắc mặt gượng:

 

“Đừng nghĩ nhiều, chỉ cùng bà thôi.”

 

gật đầu:

 

“Anh quên gì ?”

 

Giọng cứng , ánh mắt lướt trong chớp mắt:

 

cũng may đồ.”

 

: ???

 

“Studio bọn chỉ nhận may lễ phục nữ.”

 

“Vậy cô may cho .”

 

Tự dưng chút ngang ngược.

 

: ?

 

Đến gây sự ?

 

Trợ lý lặng lẽ chuồn mất.

 

Gương mặt Hoắc Kỳ Bạch lạnh, nhưng vành tai đỏ tố cáo .

 

hình như hiểu điều gì đó.

 

Từng bước tiến gần .

 

“Được thôi, bắt đầu từ đo dáng nhé.”

 

 

Khoảng thời gian , nhờ bày mưu tính kế, nên mối quan hệ giữa Lương Diệp và Trần Nhiên dần dần ấm .

 

Có vẻ cuối cùng cũng nhận vấn đề của .

 

Thằng ngốc:

 

【Mấy hôm đưa Nhiên Nhiên về quê, nghĩ nhiều. Hóa hề lạnh lùng, hôm bà ngoại nhập viện cô như mưa, tim đau c.h.ế.t. Nhà cô nghèo, bà ngoại là nuôi cô lớn, nên ước mơ lớn nhất của cô là kiếm thật nhiều tiền để bà ngoại sống . Trước đây hề , còn chê cô thời gian cho , chê cô lạnh nhạt, lúc nào cũng bắt cô chứng minh tình cảm. Nghĩ mới thấy cô mệt mỏi thật sự, đúng là đáng c.h.ế.t!】

 

hài lòng.

 

Cuối cùng cũng lớn .

 

:

 

【Nghĩ tích cực thì cũng vô dụng , ít nhất còn tiền.】

 

Thằng ngốc:

 

【Em thể an ủi một câu ?】

 

【Thôi , em đúng. Nhiên Nhiên cần nhiều tiền, may mà cũng nhiều tiền, bọn đúng là sinh để dành cho !】

 

【Không nữa, đây. À mà bà ngoại nấu ăn ngon lắm, tiếc là em ăn, hê hê.】

 

: “……”

 

rút lời .

 

Anh vẫn trẻ con như thế.

 

Gần đây Lương Diệp phơi phới hẳn lên.

 

Còn và Hoắc Kỳ Bạch thì tạm coi như đang yêu .

 

Chỉ là kỳ quặc.

 

Ví dụ như xem phim.

 

Anh trang kín mít từ đầu đến chân.

 

Áo hoodie, mũ lưỡi trai, thậm chí còn đeo kính râm với khẩu trang.

 

Sao hạng A đường chắc cũng chỉ tới thôi.

 

Lý do đưa cảm.

 

Sợ lây cho .

 

mà cách ăn mặc đó hợp để cosplay nam sinh đại học.

 

Khá kích thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-tuong-em-la-ban-gai-anh-ta/chuong-5.html.]

 

Lại ví dụ khác.

 

Rõ ràng chuyện gì cũng , nhưng vẫn sống c.h.ế.t chịu đến bước cuối cùng với .

 

Hoắc Kỳ Bạch cuộn trong chăn.

 

Giọng vọng , trầm trầm:

 

“Chỉ riêng chuyện thì , thể với Lương Diệp.”

 

thấy khó hiểu.

 

“Anh chuyện của bọn mà.”

 

Hoắc Kỳ Bạch: “……”

 

Anh bằng đôi mắt u uất.

 

“Xin , nhà quản khá nghiêm, chỉ khi kết hôn mới thể chuyện đó.”

 

đành thôi.

 

Ha ha.

 

Hai nhà chúng chắc chắn sẽ nhiều đề tài chung đây.

 

 

Mỗi ngoài, Hoắc Kỳ Bạch đều thấp thỏm như trộm.

 

cũng sợ ba với mợ phát hiện yêu sớm.

 

Thế là hai đứa ăn ý ngay.

 

Dứt khoát đổi địa điểm hẹn hò sang nhà .

 

Anh đang đeo tạp dề trong bếp, bóc lựu cho .

 

dài sofa xem show giải trí.

 

Trên bàn bày đầy trái cây cắt sẵn với đồ ăn vặt.

 

Từ khi ở bên , lười đến mức tay cũng chẳng buồn đưa .

 

em của Lương Diệp.

 

Kỹ năng hầu quả thật chuyên nghiệp.

 

Ngoài cửa vang lên tiếng nhập mật khẩu.

 

giật , tay run một cái.

 

Quả cherry rơi xuống đất.

 

Quay đầu về phía bếp thấy Hoắc Kỳ Bạch biến mất.??

 

Không chứ, dịch chuyển tức thời ?

 

“À, hóa em ở nhà.”

 

May quá, là Lương Diệp.

 

thở phào.

 

“Sao tới đây?”

 

Lương Diệp xách theo hai túi đồ to.

 

“Bà ngoại bảo mang đặc sản cho em.”

 

Anh tiện tay vớ lấy một miếng táo nhét miệng.

 

Cơn ghen của bùng lên.

 

“Ai cho ăn, nhả !”

 

Hoắc Kỳ Bạch đối xử với Lương Diệp đến mức quá đáng.

 

Quá mức khiến nghi ngờ hai họ gì đó mờ ám.

 

Nghĩ tới mấy kịch bản kiểu ‘nếu vợ chồng thì chúng thể em một nhà’ rùng một cái.

 

lệnh cho Lương Diệp: trong thời gian yêu đương, cấm liên lạc với Hoắc Kỳ Bạch.

 

Lương Diệp đồng ý sảng khoái.

 

Thậm chí còn vẻ cầu còn .

 

【Thời gian của là của Nhiên Nhiên, ai rảnh mà quan tâm tới ?】

 

Lúc lộ vẻ nghi hoặc, đảo mắt quanh.

 

“Em ăn một mà nhiều thế ? Không lẽ Hoắc Kỳ Bạch cũng ở đây?”

 

“Không , cút nhanh lên!”

 

 

Sau khi đuổi Lương Diệp hai phút, Hoắc Kỳ Bạch cuối cùng cũng từ nhà vệ sinh bước .

 

thật sự hết nổi.

 

Yêu đương đàng hoàng mà cứ như vụng trộm.

 

“Anh sợ gì?”

 

Hoắc Kỳ Bạch cúi mắt xuống.

 

Thân hình cao lớn mà lộ chút tủi hiếm thấy.

 

“Tạm thời… dám đối diện với .”

 

Thôi .

 

 

Loading...