ANH TƯỞNG EM LÀ BẠN GÁI ANH TA - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-12-30 05:57:48
Lượt xem: 45

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chương 2

 

Vì thế vui nếu Trần Nhiên trở thành chị dâu .

 

Dĩ nhiên là sẽ giúp.

 

điều kiện…

 

:

 

【Được thôi, nhưng trong thời gian lời em răm rắp. Không thì em sẽ giới thiệu trai khác cho Trần Nhiên ngay.】

 

Thằng ngốc:

 

【Đê tiện!!!】

 

:【?】

 

Thằng ngốc:

 

【Ý là… baby , dĩ nhiên vấn đề gì.】

 

Chắc nguyên hàm răng sắp nghiến nát .

 

Cùng lúc đó.

 

Hoắc Kỳ Bạch nhắn .

 

【Hai hòa ?】

 

Lương Diệp:

 

【Chưa, nhưng chỉ cần tạm thời nhẫn nhục ch.ó, nhất định sẽ kéo bảo bối của về.】

 

Anh ch.ó cho ai.

 

Làm ch.ó cho bạn gái thì vui.

 

Làm ch.ó cho cô em họ ghét? Nói thì cả đời cũng khỏi ngẩng đầu lên.

 

Hoắc Kỳ Bạch quả nhiên hiểu lầm.

 

Anh hít sâu một lạnh.

 

Chỉ vì đồng ý cho cô chơi.

 

liền hành hạ Lương Diệp như ?

 

là đồ độc ác.

 

Trằn trọc cả đêm.

 

Anh đưa một quyết định trái luân thường.

 

Sáng hôm , nick phụ của thêm một lời mời kết bạn quen mắt.

 

Hoắc Kỳ Bạch:【Tối nay mặc bộ nào?】

 

gọi món thành thạo.

 

Trong mấy bộ đồ gửi, chọn một bộ vest màu xám khói.

 

:

 

【Mở cổ áo chút sẽ hơn.】

 

Hoắc Kỳ Bạch:【……】

 

Miệng thì miễn cưỡng, nhưng cơ thể thành thật.

 

Chẳng mấy chốc video kết nối.

 

Bên chuẩn sẵn sàng.

 

Đèn khí xanh tím.

 

Máy tạo khói.

 

Hoắc Kỳ Bạch ăn mặc chỉn chu, xuống ghế.

 

là thiên đường chốn trần gian.

 

Anh giơ tay, mở hai cúc áo sơ mi.

 

Những đường gân xanh nhạt mu bàn tay ánh đèn càng hiện rõ.

 

lệnh:

 

“Dùng ruy băng bịt mắt .”

 

Động tác của khựng trong thoáng chốc.

 

Anh nhắc bằng giọng bình thản:

 

“Lần cuối.”

 

gật đầu: “Biết .”

 

cũng sắp về nước.

 

Lần thứ hai Hoắc Kỳ Bạch add , chỉ đúng hai câu:

 

【Không quá đáng.】

 

về nước thì xóa , coi như chuyện gì xảy .】

 

vốn định giải thích, nhưng hình luôn.

 

Nghĩ kỹ .

 

Làm quân sư cho thằng ngốc Lương Diệp sẽ tốn bao nhiêu tế bào não.

 

Bạn của bù đắp cho chút đỉnh cũng là hợp lý mà?

 

dứt khoát trả lời: 【Được.】

 

Khoảng thời gian trôi qua quá hạnh phúc.

 

tong lòng tránh khỏi buồn.

 

Trên trán Hoắc Kỳ Bạch lấm tấm mồ hôi.

 

Anh nghiêng đầu , vành tai ửng đỏ lọt mắt .

 

Ngay lập tức, chẳng còn tâm trí nghĩ gì khác nữa.

 

 

Thằng ngốc:

 

【Tổ tông ơi, cầu xin em một chuyện.】

 

Dạo cái xưng hô đó thành phản xạ điều kiện của .

 

:【Nói.】

 

Thằng ngốc:

 

【Bạn từ nhỏ của về nước , tối nay đến sân bay, em giúp đón nhé, trai lắm.】

 

Nói thừa.

 

Chuyện còn lạ gì nữa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-tuong-em-la-ban-gai-anh-ta/chuong-2.html.]

cũng thèm thật.

 

rõ ràng chẳng dính dáng gì đến .

 

từ chối thẳng.

 

【Sao tự ?】

 

Thằng ngốc:

 

【Hê hê, Nhiên Nhiên cuối cùng cũng chịu hẹn hò với , mà hai chuyện trùng giờ với .】

 

【Chuyển khoản: 100.000 tệ】

 

Tay nhanh hơn não, bấm nhận tiền.

 

Lương Diệp gửi ảnh chụp chuyến bay kèm một dãy điện thoại xong là chuồn mất dạng.

 

【Giao cho em đấy.】

 

 

Sau khi máy bay hạ cánh, Hoắc Kỳ Bạch thấy tin nhắn của Lương Diệp.

 

【Anh em ơi, tao chút việc gấp, để tổ tông nhà tao đón mày nhé, nghĩa khí ?】

 

Hàng mi Hoắc Kỳ Bạch khẽ rũ xuống.

 

“Lại bày trò gì đây?”

 

Cùng lúc đó, một lạ gọi tới.

 

Anh trượt ngón tay máy.

 

Giọng khàn.

 

“A lô?”

 

“Chào , là Tống Ninh.”

 

Hoắc Kỳ Bạch đột ngột ngẩng đầu.

 

Ánh mắt chạm thẳng đang bên dòng xe cộ.

 

Anh nghĩ.

 

Anh em ơi, mày não .

 

Bạn gái mày đang ý đồ với tao đấy.

 

tập trung lái xe, mắt thẳng phía .

 

Hoắc Kỳ Bạch ghế , chống đầu ngoài cửa sổ.

 

Hoàn coi như tài xế.

 

Không khí yên tĩnh quá mức, chỉ còn tiếng xe cộ ngoài đường.

 

thấy nên chủ động gì đó.

 

Vắt óc suy nghĩ.

 

À đúng !

 

qua gương chiếu hậu trong xe.

 

“Đưa về chỗ Lương Diệp ?”

 

Anh chậm rãi đầu.

 

Ánh mắt ẩn trong bóng tối bỗng sắc lạnh khó hiểu.

 

Ngay cả giọng cũng cứng .

 

“Không.”

 

Hoắc Kỳ Bạch báo một địa chỉ khác.

 

Trời đất, sớm!

 

Lại vòng thêm một đoạn .

 

Thật cũng ở riêng với .

 

Ngượng c.h.ế.t .

 

Từ lúc gặp , mặt xụ .

 

thấy vẫn nên giải thích một chút.

 

“Cái đó… cũng ngờ Lương Diệp bảo đón .”

 

Hoắc Kỳ Bạch “ừ” một tiếng, như lạnh.

 

“Cậu đúng là bệnh.”

 

gật đầu nghiêm túc.

 

Không chạm trúng dây thần kinh nhạy cảm nào của .

 

Hoắc Kỳ Bạch lạnh lùng mở miệng:

 

“Chúng rõ từ mà?”

 

và Lương Diệp như em ruột. Cô đừng ôm bất kỳ ảo tưởng nào với , giữa chúng khả năng.”

 

: ?

 

Nói thì .

 

với Lương Diệp em ruột thật.

 

Sao cứ như thể ý nghĩ gì với là tội ác tày trời, trái luân thường đạo lý bằng?

 

Xem thật sự ghét .

 

Rõ ràng lúc để chơi thì chính cũng cảm giác cơ mà.

 

Không hiểu nổi.

 

cũng lười tự chuốc lấy mất mặt.

 

Im lặng đưa đến nơi.

 

Anh lấy xong hành lý, liền đạp ga rời .

 

Phun cho một làn khói xe.

 

 

Hoắc Kỳ Bạch yên tại chỗ lâu.

 

Anh vô thức đặt tay lên n.g.ự.c.

 

Nguy hiểm thật.

 

Suýt thì tim nhảy ngoài

 

Chuông điện thoại vang lên.

 

Là Lương Diệp gọi.

 

“Anh em, về tới nhà ?”

 

 

Loading...