ÁNH TRĂNG SÁNG - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-12-29 03:00:19
Lượt xem: 43
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
9
Cảm thấy , nhẹ nhàng : “Xuống xe , chúng chuyện rõ ràng”.
Lục Diệp háo hức theo , .
"Tô Đường Đường với em rằng em bắt chị rời xa em."
kiên nhẫn hỏi em : “Vậy em gì?”
Mối quan hệ huyết thống, thể thua quan hệ tình cảm.
Lục Diệp kiềm chế biểu cảm của , đầu tiên chuyện nghiêm túc với về việc em sống như thế nào trong ba năm qua.
Khi việc chăm chỉ, em cũng việc chăm chỉ.
Lục Diệp giọng trầm thấp khàn khàn, "Em tiếp quản đại bộ phận công việc của gia tộc, ai thể ngăn cản chúng ."
Người đàn ông mặt mất sự non và bốc đồng, trở nên điềm tĩnh và đáng tin.
Khi những khác thấy em ấy, họ tôn trọng gọi em là Lục Tổng.
Đây là cảm giác trực quan nhất của rằng Lục Diệp trưởng thành.
"Chị, chị thực sự thể thử dựa em."
Câu , tự nhiên .
chờ đợi câu lâu .
Đã lâu đến mức nghĩ rằng và Lục Diệp cơ hội nào nữa.
“Đừng , lớp trang điểm của chị nhoè hết nè.” Lục Diệp vụng về dùng đầu ngón tay lau nước mắt cho , nhưng điều đó càng khiến to hơn.
Những bất bình và khó chịu kìm nén từ lâu, cảm giác tội khi nước ngoài ba năm, đồng loạt bộc phát.
Lục Diệp ôm thật c.h.ặ.t, lớp trang điểm của bẩn bộ vest của em .
Sau khi trút giận xong, em thận trọng hỏi: “Chị hỏi về Tống Lệ ?”
"Tống Lệ? Thế ?" lấy khăn giấy lau nước mắt, nhàn nhạt hỏi em .
Lục Diệp ngay lập tức hoảng sợ.
Em ấy nắm lấy tay , đang bắt đầu giải thích, khi thấy nụ trong mắt , mới định thần , “Chị vẫn luôn ?”
cố nén và gật đầu.
Em đột nhiên nở nụ , "Chị , nhưng em vẫn giải thích."
Lục Diệp rằng ngay khi rời khỏi Trung Quốc, một đàn ông cứu bà Lục khỏi t.ử thần.
Ông từng đắc tội với bọn xã hội đen địa phương, sợ rằng khi ông c.h.ế.t, đứa con gái mất cha mất của ông sẽ trả thù.
Vì , ông một lá thư, nhờ bà Lục chăm sóc con bé.
Đó là cách Tống Lệ đến nhà họ Lục.
Cô xinh , ăn ngọt ngào nên sớm lòng bà Lục.
Vào thời điểm đó, Lục Diệp bận rộn với công việc của công ty, em cũng đối phó với những buổi xem mắt của bà Lục.
Tống Lệ là chủ động .
Cô thỏa thuận với em rằng Lục Diệp sẽ dành nguồn lực để đưa cô giới giải trí, còn cô sẽ ngăn hoa đào cho Lục Diệp.
Mọi chuyện dần đổi khi Tống Lệ thấy bức ảnh của trong ví Lục Diệp.
Lông mày và mắt của cong cong, khi , mắt của giống cô .
Kể từ đó, Tống Lệ bắt đầu bắt chước một cách vô tình cố ý mặt Lục Diệp.
Em thậm chí còn tung tin rằng là độc , điều khơi dậy sự tò mò của những khác.
"Vậy tại chị hỏi em?"
Lục Diệp phát một giọng khàn hiếm thấy, ngượng ngùng tránh ánh mắt trêu chọc của .
"Lúc chị mất liên lạc, em ghét chị. em nghĩ, nếu liên lạc với chị, về tình hình gần đây của em, là em tìm thế thì chị tức giận đến mức về trong một đêm để mắng em . "
Lục Diệp đau lòng chằm chằm, "Sao chị giận? Sao chị trở về bên em?
Em chờ đợi lâu, từ việc chị nấu ăn cho em cả đời, đến việc thể tha thứ cho chị chỉ bằng một lời , nhưng cuối cùng, em thể chịu đựng nữa, em nhiều để gọi cho chị, nhưng chị bắt máy. "
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trang-sang/chuong-4.html.]
ngượng ngùng sờ mũi.
Lần đầu tiên nước ngoài, quen thuộc với nơi nên suýt lừa hết tiền.
Sau đó, miễn là lạ, đều cúp máy và chặn .
Bộ dạng em đáng thương, khẽ vuốt mặt em ấy “Sau chị sẽ như nữa.”
Lục Diệp cúi đầu và trìu mến cọ lòng bàn tay :
"Chị, em sạch. Chị đừng bỏ em mà, ?"
trả lời.
Tất cả sự tự tin của mất hết khi chiến đấu với suy nghĩ của chính về cách giữa và em ba năm .
Ba năm , ôm trong một vòng tay mạnh mẽ và chỉ thoát .
Lục Diệp cuối cùng nhận sự lo lắng của .
Em nghiêng đầu hôn lên lòng bàn tay , "Ba năm , chị từng bước một đến gần em, bây giờ để em từng bước một về phía chị."
10
Chu Diên gọi điện cho : “Kiều Y, em thể qua đây tiếp tục phim ?”
trả lời, nhưng loạng choạng khi bước vài bước.
Lục Diệp vội vàng bế lên xe bảo mẫu, cởi giày cho và thấy mắt cá chân của bầm tím.
nghĩ vẫn thể kiên trì, vì với Chu Diên, "Để em xử lý vết thương xong sẽ qua ạ."
bao giờ là một khó tính.
Mấy năm nay lăn lộn với web drama, cảnh võ thuật thì ngã, thương, thậm chí lúc đạo diễn chịu nổi bảo nghỉ ngơi , nhưng vẫn nghiến răng tiếp tục .
Thiết phim và ánh sáng của đoàn phim đều là thuê, diễn viên đều là sinh viên nên thể đến hàng ngày, nếu trì hoãn ở đây thì chi phí của đoàn phim sẽ tăng gấp đôi.
Trong ngành mà tranh giành từng lời thoại, tất cả những gì thể là nỗ lực gấp trăm , nghìn .
Không ngờ, Lục Diệp đột nhiên giật lấy điện thoại của , "Giám đốc Chu, Kiều Kiều bong gân mắt cá chân, chúng cảnh khác ."
mở to mắt và rằng vẫn thể gắng gượng, cả.
Lục Diệp dùng một tay ngăn cản sự vùng vẫy của , ấn mạnh vết bầm tím mắt cá chân của .
đau đớn đến mức thể nên lời.
Chu Diên vui vẻ đồng ý, "Lời của Lục tổng là sắc lệnh hoàng gia. Dù Tống Lệ cũng là do nhét , sẽ cảnh của khác ."
Cười chế.t.
Có vẻ như Chu Diên thực sự nhiều ý kiến về Tống Lệ, sẽ chế giễu cô bất cứ khi nào cơ hội.
Trợ lý mang dầu t.h.u.ố.c đến, vết bầm với đôi mắt đỏ hoe, "Tống Lệ thật là..."
Khi thấy khuôn mặt của Lục Diệp, lời định thốt đột nhiên mắc kẹt.
Lục Diệp cầm lấy dầu t.h.u.ố.c, đổ lòng bàn tay xoa xoa, "Nói ."
Người trợ lý cầu cứu.
lắc đầu với cô , để cô rời một cách cẩn trọng.
"Thực cũng gì to tát. "
Bàn tay to lớn của Lục Diệp bao lấy mắt cá chân , nhẹ nhàng xoa những vết bầm tím.
rít lên và ngắt quãng kể những gì xảy phim trường.
Lục Diệp chăm chú lắng , cuối cùng em lau tay và giúp giày.
"Em sẽ lo liệu, chị đừng lo nhé."
gật đầu, nhào trong lòng em ấy, ôm thật c.h.ặ.t: “Ôm.”
Đây là điều kể từ khi trở về.
Cái ôm ấm áp quen thuộc, như thể thứ đều sẽ bao dung và chấp nhận.
Lục Diệp sững sờ giơ hai tay lên, khi hồn, em mỉm và ôm lưng .
"Được, em sẽ ôm chị cả đời."