Ánh trăng không bao giờ lặn. - Chương 18: Tôi chỉ biến mất, chứ tôi không mất trí nhớ.

Cập nhật lúc: 2024-10-31 14:31:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lạnh lùng .

"Sau khi và Dương Cảnh Chi quen ,  chặn nhà vệ sinh nữ, còn nhớ lúc đó ?"

"Nói cho - Ngọc Minh, tiêu bao nhiêu tiền cho Dương Cảnh Chi?"

Hứa Vạn Hành hoảng hốt: “, nhớ…”

"Sau mắng Dương Cảnh Chi là vịt,  cũng quên ? Biệt danh khó ưa cũng từ  truyền ?"

“Không, ,  chỉ đang vớ vẩn thôi.”

" hiểu quy tắc của là gì. Nếu tiết lộ rằng một ngôi lớn bắt nạt bạn học của bằng lời , hâm mộ sẽ nghĩ gì?"

“Ngọc Minh!” Hứa Vạn Hành cao giọng: “Bây giờ chính  bịa đặt!”

Mai

"Ồ? Muốn tìm mấy bạn học đến để chứng ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-trang-khong-bao-gio-lan/chuong-18-toi-chi-bien-mat-chu-toi-khong-mat-tri-nho.html.]

 lập tức nản lòng.

"Làm ơn Ngọc Minh, thể cho  bất cứ tiền nào  . Đừng nhắc đến chuyện nữa ? Đừng với Cảnh Chi, lúc đó còn trẻ và thiếu hiểu tổn thương , nhưng bây giờ thích , thể bù đắp .”

“Cậu vẫn cảm thấy như tổn thương ?”

lắc đầu bất lực.

"Hứa Vạn Hành, cũng   tổn thương ."

“Vậy thì xin !” Cô bối rối: “Xin Ngọc Minh, đừng với Cảnh Chi, đừng hủy hoại hình ảnh của trong lòng …”

 còn xong, rèm phòng khám đột nhiên mở .

Dương Cảnh Chi ở ngay cửa.

Có vẻ như ở đó lâu .

 

Loading...