Chương 5
 
‘Khoan ,  khi nào  nhầm   nhỉ,  nhớ  gì  gặp  hồi bé khi nào , nếu như gặp thì  nhớ chứ. Anh ưu tú như , chắc hồi bé cũng xinh trai lắm đây, mà xinh  thì   mà  quên ’.
 
Cô phân tích trong đầu, tìm cách phá vỡ cục diện lúng túng  mắt.
 
 “Lục tổng việc  là do vô ý thôi, chắc  nhầm em với ai, em còn việc   xin phép , em  ” 
 
Cô vội vàng chào    khỏi phòng,  bước  2 bước chân, cô   kéo giật , tay  nắm lấy vai cô mắt hai  đối diện .
 
“Em   quên  chứ, chúng  còn lập cả lời thề hẹn với  nữa mà,   tìm em  lâu đó” 
 
Cả  cô   ghì chặt, Vũ Đình trợn mắt   nghẹn lời,  kéo cô đến sát mặt , cúi xuống  nữa,   chính thức Lục Tử Sâm hôn cô.
 
Vũ Đình hóa đá, cô  mất nụ hôn đầu,  cắn nhẹ môi cô , miệng cô hé mở, lưỡi  tiến  khoang miệng cô, lưỡi  quấn lấy đầu lưỡi của cô, môi cô tê dại.
Gác Xép Của Tiếu Tiếu
 
 Tỉnh táo  cô vùng vẫy khỏi  , nhưng sức cô  đấu  , đành mặc kệ cho  hôn,   bao lâu.
 
Nước mắt cô chảy xuống, cảm nhận  má  ướt, Lục Tử Sâm ngừng  buông cô ,  thả Vũ Đình  đầu chạy một mạch  tháng máy.
 
Không nhớ vì  mà cô về  nhà, chỉ nhớ là tài xế thấy cô  dữ quá, tưởng cô  cướp nên định chở cô tới cảnh sát trình báo.
 
Nằm  giường cô lén lau nước mắt, Vũ Đình nghĩ  nhất định  nghỉ việc,  bao giờ cô  uất ức như  cả, nếu  kiện  thì  cô cũng thua, hoặc  khi tệ hơn cô sẽ  chặn  đường sinh sống tại đây.
 
Thành phố biển   bao giờ  chỗ cho  như cô, Vũ Đình cảm thấy bản   yếu đuối  vô dụng, những lúc như thế  cô chỉ   lóc.
 
Tiếng điện thoại vang lên,  cô gọi tới, lau nước mắt,  cô điều chỉnh  giọng  của , nhấn nút mở máy.
 
 “Đình Đình , về  con”
 
 “Dạ con về , quên mất  báo với ”
 
 “Hử ốm hả,  giọng con nghẹt ” 
 
“Không, con  sặc nước nên thế đó ”
 
 “Thật thế  con”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-that-dang-so-ma/chuong-5.html.]
  Ba cô lên tiếng chen .
 
 “Đình Đình con  cẩn thận, đang  dịch cúm đó con”
 
 “Vâng ba yên tâm, con cẩn thận lắm”
 
 “Con gái ngoan mau ngủ ” 
 
Điện thoại  ngắt, Vũ Đình  vùi mặt  chăn  lớn, cô thật sự   ba   cô  thất nghiệp, nghĩ  cô  dám nghỉ lúc , nhưng bảo cô   đối diện với kẻ quấy rối  .
 
Khóc một hồi, điện thoại cô   tiếng đổ chuông đến,  máy  lạ, chắc  lừa đảo, cô  còn tâm trạng nào, ngắt máy,  đó  gọi đến tiếp, đến  thứ 3 cô mở máy lên . 
 
“Alo ai  ạ” 
 
Người bên  trầm  một lúc, cất tiếng .
 
 “Là , em đừng ngắt máy”
 
Vũ Đình nín thở chờ   tiếp. 
 
“Anh xin ,   là do   kiềm chế  dọa em,  mong em hãy bỏ qua coi như   chuyện gì cả,   gửi em một chút coi như đền bù” 
 
Cô  xong  bùng nổ,  coi cô là gì chứ, hôn xong xin  cho tiền để lấp l.i.ế.m , Vũ Đình đột nhiên  sợ  nữa mà chuyển qua ghét , nhưng cô cần suy nghĩ kĩ  thiệt hơn của bản . 
 
“Em chấp nhận lời xin  từ , nhưng em còn đang sốc,  nghỉ ngơi một thời gian để hồi phục” 
 
“Được em cứ nghỉ , khi nào cảm thấy  hãy  ” 
 
Lục Tử Sâm đáp  lời và đồng ý ngay lập tức, cô nhận  sự chấp thuận của  thì dứt khoát ngắt máy, lúc  điện thoại của cô nhận  một khoản tiền  nhỏ, cô  mà lác mắt.
 
Dù vẫn còn tức giận vì  cưỡng hôn, nhưng  tài khoản rủng rỉnh tâm trạng cô cũng đỡ hơn đôi chút, cô  dậy mở laptop lên để tạo cv mới.
 
 Theo như thông tin cô  , thường những vụ như  xảy , bên phe  hại sớm muộn cũng  đuổi khỏi công ty để tránh lùm xùm, Vũ Đình  tính đường lui cho bản .
 
Cô đoán chắc bản  nên nộp đơn xin nghỉ , dù  cô mới ký kết hợp đồng, theo điều khoản trong vòng 1 tháng chính thức, cô  thể xin nghỉ và mất 30% lương. 
 
Nhanh tay tìm thêm mẫu đơn xin nghỉ nữa, cô cũng cần  nó ngay mới , trong một ngày xảy  quá nhiều thứ, giờ tâm lý cô vẫn còn nặng nề, chắc đêm nay cô  mất ngủ nữa cho xem.
 
Thở dài một , Vũ Đình gập máy tính , cô  vật  giường  vắt tay lên trán, lăn qua lăn , cô nhớ  những điều  , Vũ Đình nghĩ    kiểu   bừa, chắc là cô từng gặp  thật.