Bà nội Vương nhắm chặt mắt, liên tục lắc đầu.
“Không ! Toàn là cô bậy!”
bám riết buông: “Thế thì món dồi bà nấu cho bữa tối nay, rốt cuộc từ mà ?”
Bà nội Vương lập tức cứng họng.
Buổi chiều hôm đó, khi bọn họ bàn bạc xong, chính mắt thấy chị dâu tự tay tiễn bà nội Vương cửa.
Trong tay bà xách chính là món dồi do nhà đẻ chị dâu .
Nhà họ Vương vốn nổi tiếng lười biếng trong vùng.
Lập tức hàng xóm nhảy chứng:
“, đúng thế! cũng ngửi thấy, nhà họ Vương quanh năm chẳng mấy khi bữa thịt thà, thế mà hôm nay thơm lừng cả một vùng!”
“ mà, nhà họ Vương lấy thịt mà ăn, hóa là nhận đồ hối lộ của Tú Cần, giúp chị khắp nơi bịa chuyện hãm hại em chồng…”
trịnh trọng hỏi một nữa:
“Với một trai chỉ bao che cho vợ cho qua chuyện cùng một chị dâu hai mặt lòng thâm sâu như thế , chia phần đồ mà cha để khi còn sống, tách sống một cuộc đời riêng, thì gì sai chứ!”
Mọi đều thấu bộ mặt thật của chị dâu.
“Chẳng gì sai cả!”
“Loại như thế thì chia mới yên!”
“Ra công xã nhờ đại đội hỗ trợ phân chia, sớm muộn gì cũng chia thôi!”
Thế nhưng trai bỗng bước .
Vẻ mặt thì đánh tình , nhưng trong lời ngầm chứa đe dọa.
“Tranh Vanh, chị chỗ với em, nhưng em cũng nên cứ bám riết mấy chuyện buông!”
“Em vẫn lấy chồng, lỡ nhà chồng bắt nạt em, thì ngay cả nhà đẻ cũng chẳng còn để về nữa !”
dứt khoát thẳng:
“Vương Cương, cho rõ: thi đỗ đại học ! tự kiếm một bầu trời cho riêng !”
“ chia phần đồ , thì sẽ chỗ cho , chẳng cần lo lắng ai bắt nạt !”
09
Anh trai và chị dâu lập tức lộ vẻ mặt như sét đánh ngang tai.
Bà nội Vương thấy mục tiêu chuyển sang chỗ khác, liền nhanh nhảu chuồn về nhà .
Năm 1977, sinh viên đại học giá trị chẳng kém gì quốc bảo gấu trúc.
Lần , dứt khoát công khai tin tức thi đỗ đại học mặt chị dâu, bà nội Vương và tất cả dân làng.
càng chú ý, mục tiêu càng lớn, càng xem bọn họ còn dám tay ám hại như kiếp nữa .
Hàng xóm láng giềng từ chỗ kinh ngạc ban đầu, dần dần đều lên tiếng chúc mừng .
Thế nhưng chẳng vui mừng, ngược trong lòng còn thêm lo lắng.
“Anh chị đối xử với thế nào, đều thấy !”
“ giờ mới chỉ qua vòng sơ tuyển, liệu bọn họ thật sự sẽ để lên đại học ?”
Mọi bàn tán xôn xao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-duong-cua-toi/6.html.]
đa phần là khuyên chị đừng quá nhẫn tâm, bởi thi đỗ đại học thì chính là rạng rỡ tổ tông nhà họ Vương.
Chị dâu lúc gì cũng vô ích, dứt khoát chỉ còn trừng mắt tức giận .
Anh trai thì nhanh lấy dáng vẻ điềm tĩnh thường ngày.
“Tranh Vanh, em chịu nhiều ấm ức. em thể vì thi đỗ đại học mà coi trời bằng vung !”
“Cha mất , chúng nương tựa mà sống. Bao em bệnh, chỉ nghĩ đủ cách cầu xin khác cứu em. Em đói bụng, cũng là chia khẩu phần lương thực của cho em một nửa…”
bày dáng vẻ dầu muối chẳng thấm.
“Những năm qua, chị dâu đối xử với thế nào, chẳng đều vin cớ ‘ một nhà’ để che đậy hết ?”
“Giờ thi đỗ đại học, thì nhớ là em gái …”
“Nếu còn chút lương tâm, thì hãy chia phần đồ cha để cho . Có thứ đó, mới thể yên tâm mà học!”
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Chị dâu vội vàng xông tranh cãi:
“Vương Tranh Vanh, mày đúng là đồ vong ân bội nghĩa!”
“Anh mày cha nuôi một đứa con gái vô dụng như mày bao nhiêu năm, là đủ thiệt thòi !”
“Tao chỉ vì thương mày, đem hết tiền nong và tem phiếu tiêu xài cho mày, thì chứ?”
“Giờ còn chia cả đồ trong nhà, mày cứ mơ !”
lạnh: “Đây chính là lý do chị hành hạ ? Vì chị hận khổ ?”
Rồi sang giả nhân giả nghĩa của .
“Vương Cương, cũng nghĩ như , đúng ?”
Chị dâu tức giận đến cực điểm, lao tới định xé thành từng mảnh.
Anh trai bất ngờ giơ tay, tát thẳng mặt chị một cái bốp!
10
Hiện trường lập tức lặng ngắt.
Chị dâu về vợ ba bốn năm, cùng trai ân ái ngọt ngào, luôn là một đôi vợ chồng tình cảm.
Trong thôn quê, nơi nhà nào cũng ít nhiều tồn tại thói đánh vợ, thì trai thể là nổi bật như hạc giữa bầy gà.
Thế nhưng hôm nay, cũng tránh khỏi, ngay mặt bao tay.
Không ít đàn ông bật những tiếng khẽ, nửa chế giễu nửa xem kịch vui.
Đám phụ nữ thì , nhưng ánh mắt nhiều hơn đổ dồn về phía chị dâu, chờ xem phản ứng của chị .
Chị dâu hề gào điên loạn như tưởng tượng.
Ngược , chị che mặt, kìm nén tiếng nức nở.
Anh trai dường như cũng chịu cú sốc lớn.
“Có thể đừng ầm ĩ nữa !”
“Tranh Vanh là em gái , là của .”
“Tú Cần, hề với em, nhưng em thì với nó!”
Ngay đó, ngẩng đầu, mang theo một vẻ bi tráng đặc biệt mà .
“Tranh Vanh, xin em, em thể…”