Anh Đến Như Nắng Mai - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-09-02 18:14:52
Lượt xem: 3
Ra khỏi sân bay, Tần Đường lập tức lấy xe, lái thẳng đến phòng việc.
Trên đường đèn đuốc sáng trưng.
Tần Đường đỗ xe ở ngay phòng việc, ánh đèn trong phòng việc đúng lúc vụt tắt, cô cũng mở cửa xe bước xuống. Chu Đồng đang chuẩn khóa cửa, thấy cô, kinh hỉ kêu lên: “Chị Tần Đường, chị về ?”
Tần Đường đang khom lấy máy ảnh từ ghế lên, , đóng cửa xe , bước từ bóng cây bên đường: “Ừ, em tan tầm muộn thế ?”
Chu Đồng mở cửa phòng việc, bật đèn lên. Cô Tần Đường muộn như thế còn tới chắc chắn là việc. Cô mới tới đây việc từ năm ngoái, còn ba tháng nhưng Tần Đường xuất hiện nhiều. Cô mới gặp Tần Đường vài , lời cũng chỉ vài câu.
Tần Đường tới, ánh đèn huỳnh quang, bóng dáng cao gầy, dáng no đủ, vô cùng xinh . Chu Đồng thấy liền chút kích động: “Em còn việc xong nên ở tăng ca một chút ạ.”
Tần Đường tự rót cho một cốc nước, cặp sách vai Chu Đồng, uống ngụm nước cho nhuận họng mới : “Em thể về , cần để ý đến chị.”
Chu Đồng bỏ cặp sách xuống, hỏi thử: “Em thể ở giúp đỡ chị mà.”
Tần Đường đồng hồ, 10h , nếu hỗ trợ thì cô thể về nhà nghỉ ngơi sớm một chút. Nghĩ , Tần Đường đưa cho Chu Đồng một cái thẻ nhớ, : “Em copy hết ảnh chụp trong bốn tháng gần đây phân loại thành từng mục giúp chị nhé.”
Chu Đồng cầm lấy thẻ nhớ, híp mắt : “Được ạ.”
Tần Đường cô nhiều hơn vài , sắc mặt nhu hòa ít: “Em năm nay bao nhiêu tuổi ?”
“22 ạ. Em mới nghiệp năm ngoái.”
“Đã mấy đổi việc ?”
“Sáu…. sáu ạ.” Cô gái nhỏ hổ trả lời, cố gắng giải thích cho chính , “Em thích công việc hiện tại, mà đây cũng là công việc em dài nhất. Em cảm thấy em thể việc lâu dài ở đây!”
Tần Đường nhướng mày: “Em vội, chị chỉ thuận miệng hỏi thôi.”
Sinh viên mới trường đặt chân xã hội, nhảy việc liên tục cũng là bình thường, gì kì lạ cả.
Thực Tần Đường cũng trẻ, chỉ hơn cô 2 tuổi, nhưng luôn khiến cảm giác xa cách, hơn nữa phòng việc là của chị . Chu Đồng sợ chẳng may sai điều gì đó sẽ nghỉ việc. Chu Đồng Tần Đường lên tầng, trong lòng vô cùng rối rắm, thì cố gắng bịa một câu chuyện hơn một chút .
Tần Đường để ý đến tâm tư của cô gái nhỏ, bước phòng tối, bắt đầu công việc rửa ảnh.
Đợi cô xong, đồng hồ mới để ý giờ hơn 2h sáng .
Ngẩng đầu một loạt các tấm ảnh đang kẹp dây, nhiều màu sắc gì bởi chỗ vô cùng cằn cỗi, dân làn da đều ngăm đen thô ráp, vô cùng khô nứt, thậm chí trẻ nhỏ cũng như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/anh-den-nhu-nang-mai/chuong-1.html.]
Cô mím môi, nhíu mày ngoài.
Tắt đèn, xuống tầng mới phát hiện cô gái nhỏ hóa vẫn còn ở .
“Sao em còn về?”
Chu Đồng lắc đầu, vội vàng đưa thẻ nhớ đến: “Em phân loại xong xuôi cả .”
Tần Đường cầm lấy, thấy máy tính vẫn còn mở, liền kéo ghế xuống: “Cũng rạng sáng , em mau về nhà nghỉ ngơi , ngày mai .”
Cô mở hòm thư, gửi hết ảnh và tài liệu cho Hạ Tòng An, đầu , thấy cô gái nhỏ vẫn ở chỗ cũ.
Chu Đồng nhịn hỏi: “Ảnh chụp ở ạ?”
“Vân Nam.” Tần Đường tắt máy tính.
Chu Đồng thổn thức: “Trước đây Vân Quý Xuyên nhiều địa phương nghèo, thật ngờ nghèo đến như ….”
Càng nghĩ tới một bạch phú mỹ như Tần Đường sẽ chạy tới cái nơi nghèo nàn như để chụp ảnh. Hồi năm hai cô xem triển lãm ảnh của Tần Đường, năm đó triển lãm ảnh của Tần Đường những bức ảnh như thế . Cô Tần Đường, cảm thấy chị giống như khác, vô cùng đặc biệt.
Tần Đường cầm lấy máy ảnh và túi xách, “Còn địa phương còn nghèo hơn.”
Chu Đồng hỏi: “Chị từng tới đó ?”
Tần Đường nắm chặt tay, cúi đầu, nhỏ giọng : “Đã từng, nửa đường.”
Chu Đồng mờ mịt: “Hả?”
Được nửa đường là ý gì?
Tần Đường trả lời, : “Tắt đèn khóa cửa , muộn , để chị đưa em về.”
Chu Đồng sắc mặt lạnh nhạt của của Tần Đường, dám hỏi thêm nữa, ngoan ngoãn tắt đèn khóa cửa.
…….
Sáng sớm hôm , Tần Đường còn tỉnh ngủ, điện thoại của Hạ Tòng An phiền liên tục: “Trở về tiếng nào thế hả? Mỗi em thì thấy thư của em mới trở về .”
Tần Đường nghỉ ngơi , đánh thức liền chút cáu kỉnh: “Anh thể đợi đến tối gọi ?”