Ẩm Thực Thời Dân Quốc - 16.

Cập nhật lúc: 2025-12-28 12:43:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự hiện diện của Trương phó quan chỉ Lục lão gia ngạc nhiên mà ngay cả Tần gia của Kim Ngân Phường cũng khiếp sợ.

Việc một tín như xuất hiện chứng minh vị thế quan trọng của Lục gia trong mắt Cố Tứ gia, một chuyện xưa nay từng tiền lệ.

Lục Nghiên thầm suy tính trong lòng gọi Lý Hạ hỏi rằng: “Sao ngươi thể mời của Cố Tứ gia đến giúp đỡ ?”

Lý Hạ vội vàng giải thích: “Tiểu thư dặn nên dám chậm trễ một giây nào. Ngay khi tới cổng Cố phủ thì tình cờ gặp đoàn của Cố Tứ gia săn trở về...”

Nhớ hình ảnh đàn ông mặc quân trang đen đầy khí chất nhưng toát vẻ lạnh lùng đến gai , Lý Hạ vẫn còn thấy run sợ: “Cố Tứ gia khi trình bày sự việc thì lập tức sai Trương phó quan cùng luôn, cũng ngờ là ngài dễ chuyện đến như !”

Hóa là họ săn về, hèn nào mà Lục Nghiên ngửi thấy mùi m.á.u tươi thoang thoảng đoàn quân của Trương phó quan ngay khi họ bước .

Lục lão gia tiếp tục cảm thán: “Thật chẳng ngờ Cố Tứ gia dễ tính đến thế, đây cứ ngỡ là kẻ tuyệt tình và lạnh lùng như một tảng băng . Xem nhầm , thực sự là một trai !”

Trong khi đó tại một nơi khác thì Cố Tỉ, Lục lão gia ban cho “thẻ ”, bỗng nhiên hắt một cái khiến xung quanh đều chú ý. Trương phó quan kinh ngạc thốt lên: “Tứ gia! Ngài... ngài hắt ?!”

Vẻ mặt của gã chẳng khác nào thấy ma .

Mà đúng là hiếm thấy thật, vì Cố Tỉ vốn dĩ sức khỏe nên suốt bao nhiêu năm qua đám thuộc hạ từng thấy ngài đau ốm hắt sổ mũi bao giờ.

Trước những ánh mắt đang dán c.h.ặ.t thì Cố Tỉ vẫn giữ vẻ mặt điềm nhiên và hỏi về tình hình ở Lục gia.

Trương phó quan báo cáo rằng chỉ cần dùng danh tiếng của Tứ gia là của Kim Ngân Phường dám manh động. Tuy nhiên gã cũng cho khi tới nơi thì thấy của Lục gia dẫu chút chật vật nhưng Tần gia đối với họ vẫn khá giữ lễ nghĩa khi cả hai bên đang cùng dùng .

Cố Tỉ khẽ nhướn mày trong khi Trương phó quan vẫn tiếp tục chia sẻ sự ngạc nhiên của : “Điều khiến bất ngờ nhất chính là đang nắm quyền điều hành ở Lục gia dường như là Lục lão gia, mà là vị đại tiểu thư . Toàn bộ đám gia nhân đều dường như chỉ theo mệnh lệnh của cô mà thôi.”

“Đại tiểu thư Lục gia ...”

“Chính là cô gái hôn ước với Cố Thành thiếu gia tên là Lục Nghiên đấy ạ... Lời đồn thì bảo cô yếu đuối nhút nhát nhưng hôm nay tận mắt chứng kiến thì thấy sự thực trái ngược!”

“Phía Tây Nam chính là khu vực đóng quân của T nước, theo tin báo thì sắp tới họ sẽ chuyển một đội vận tải vật tư băng qua tỉnh S chúng ...”

Cố Tỉ chỉ thoáng ghi nhớ cái tên Lục Nghiên một lập tức chuyển sang chủ đề quân sự khác mà bận tâm thêm.

Đối với ngài thì Lục gia vốn dĩ quan trọng, việc ngài phái đến giúp đỡ chẳng qua cũng chỉ là nể mặt Cố tướng quân cùng mối quan hệ thế giao lâu đời giữa hai nhà mà thôi.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thuc-thoi-dan-quoc/16.html.]

Lục Thực đến tối thì bắt đầu dấu hiệu phát sốt, nhưng may mắn là dự liệu tình huống nên kịp thời giúp hạ nhiệt. Đến sáng hôm thì ngoại trừ đôi chân vẫn còn đau nhức, dường như bình phục .

Lục Nghiên vốn là sợ lạnh nên cô cũng bọc kín mít trong chiếc áo khoác lông cáo cùng chiếc lò sưởi cầm tay, trông hệt như một khối bông di động . Bộ dạng dẫu chút cồng kềnh nhưng hiệu quả giữ ấm vô cùng tuyệt vời giữa tiết trời băng giá.

Sau khi cởi bỏ lớp áo khoác đưa cho Xuân Hạnh thì Lục Nghiên bước phòng thăm Lục Thực. Thấy sắc mặt em trai hơn, cô liền : “Nhìn khí sắc thế ... Chị nấu cho em chút cháo củ mài, em nhớ tranh thủ uống lúc còn nóng nhé!”

“Chị ơi!”

Lục Xu thấy chị đến liền vội vàng chạy và cứ thế bám dính lấy chị rời nửa bước.

Trong lòng cô bé lúc thì vị thế của Lục Nghiên vượt xa cha để trở thành hình mẫu vĩ đại và đáng tin cậy nhất. Hành động bảo vệ gia đình của Lục Nghiên ngày hôm qua khiến Lục Xu nảy sinh một lòng tin yêu và dựa dẫm tuyệt đối chị .

Lục Nghiên âu yếm xoa đầu em gái dịu dàng bảo: “Bên chỗ Xuân Hạnh món bánh củ mài mứt táo chị riêng cho em đấy...”

Vừa thấy đồ ăn ngon thì đôi mắt Lục Xu lập tức sáng rực lên vì vui sướng.

Những củ mài là do dân trong thôn mới đào lên mang bán, Lục Nghiên thấy tươi ngon nên mua về để nấu cháo và điểm tâm.

Món cháo ninh từ loại gạo tẻ và gạo nếp thượng hạng khiến củ mài tan chảy trong lớp cháo trắng mịn, hòa quyện với những hạt gạo hầm nhừ tạo nên một hương vị vô cùng thanh khiết và dễ chịu.

Trong khi đó món bánh củ mài táo đỏ chế biến vô cùng tinh tế. Củ mài khi hấp chín nghiền mịn tạo hình thành những cánh hoa xinh xắn, bên trong là phần nhân táo đỏ đậm đà, đồng thời bên còn điểm thêm chút mật ong vàng óng hệt như nhụy hoa. Món bánh chỉ vẻ ngoài bắt mắt mà hương vị cũng vô cùng tuyệt vời.

Lục Thực dẫu từng thưởng thức qua vô loại điểm tâm cầu kỳ nhưng cảm thấy tất cả đều thể sánh bằng món bánh củ mài bình dị của chị gái.

Những món ăn qua bàn tay của cô hệt như phù phép một loại ma thuật mỹ vị khiến dày của thưởng thức thổn thức vì thèm .

“Ngon quá mất ——”

Được thưởng thức một bát cháo nóng hổi giữa mùa đông quả thực là một loại hưởng thụ cực phẩm, cảm giác ấm lan tỏa từ dày khiến bộ cơ thể như đang reo vui vì sung sướng.

Lục Thực lẩm bẩm thán phục: “Chỉ là một bát cháo đơn giản mà thể ngon đến nhường chứ!”

Lục Nghiên mỉm giải thích: “Nấu cháo dẫu trông vẻ đơn giản nhưng thực đòi hỏi sự tinh tế cao từ hỏa hầu cho đến việc lựa chọn nguyên liệu và cân đối lượng nước, bởi lẽ chỉ cần một sai sót nhỏ thôi cũng đủ để ảnh hưởng đến hương vị cuối cùng .”

Chính những chi tiết nhỏ nhặt tạo nên sự khác biệt cho món ăn.

Lục Nghiên xuống Lục Thực khiến bỗng cảm thấy chút lúng túng, chỉ lập tức nhảy xuống khỏi giường ngay. Thế nhưng dẫu đang bệnh thì mặt chị gái, vẫn giữ một tư thế vô cùng nghiêm chỉnh và thành khẩn.

 

Loading...