Ẩm Thực Thời Dân Quốc - 13.
Cập nhật lúc: 2025-12-28 12:42:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lão gia nhà họ Cố vốn là một đại quân phiệt khét tiếng phương Nam, chẳng khác nào một vị thổ hoàng đế tại tỉnh S nên Kim Ngân Phường tuyệt đối bao giờ đắc tội.
Hơn nữa dẫu cho hôn sự thành thì thời điểm , Lục Nghiên vẫn đang mang danh phận là cháu dâu tương lai của nhà họ Cố.
“Lục tiểu thư quả thực là một nhanh mồm nhanh miệng đấy!”
Sau khi định thần thì Tần gia liền thốt lên một câu nhận xét, đồng thời thầm đ.á.n.h giá cô gái mặt chẳng khác nào một con tiểu hồ ly tinh quái.
Lục Nghiên liền đáp : “Tần gia đây là đang khen ngợi ? Ta thật sự thấy hổ thẹn vì chẳng xứng với lời khen đó .”
Xuân Hạnh bưng lên và Lục Nghiên đích dâng tận tay cho cha .
Lục lão gia đưa mắt con gái thì cô liền mỉm dịu dàng để trấn an tinh thần cho ông.
Chẳng hiểu khi nụ thì trong lòng Lục lão gia bỗng chốc cảm thấy yên tâm hẳn .
Lục Nghiên mời Tần gia dùng và giới thiệu rằng đây là loại Bích Loa Xuân thượng hạng, hợp với khẩu vị của gã .
Tần gia khẽ động lòng, gã đưa tay cất chiếc mũ dậy cáo từ: “Dùng thì lẽ cần , hôm nay quấy rầy quý phủ quá nhiều nên xin phép rời . Tuy nhiên Lục tiểu thư hãy nhớ lấy lời rằng nợ thì trả là lẽ đương nhiên, nên tin chắc chúng sẽ còn gặp sớm thôi.”
Thấy đối phương ý định rời thì Lục Nghiên mới khẽ thở phào nhẹ nhõm một .
Thực chất cô cũng nắm chắc phần thắng trong việc đuổi của Kim Ngân Phường , nên kết quả đối với cô là quá mỹ mãn .
Cô dõng dạc tiếp: “Việc nợ thì trả đúng là thiên kinh địa nghĩa, bởi lẽ những gì thuộc về trách nhiệm của Lục gia thì chúng nhất định sẽ thiếu một xu, nhưng những gì nên trả thì chúng cũng sẽ bỏ thêm dù chỉ một phân!”
Dứt lời thì cô sang hỏi Lục Thực về con nợ thực tế tại Kim Ngân Phường.
Lục Thực căm phẫn đáp rằng chỉ nợ tám ngàn lượng, nhưng của Kim Ngân Phường nhất quyết ép buộc trả tới tận hai vạn lượng bạc.
Lục Nghiên mỉm nhẹ nhàng với Tần gia: “Ông cũng rõ đấy, tám ngàn lượng bạc Lục gia chúng nhất định sẽ trả đầy đủ nếu ông cho chúng thêm thời gian, còn về phần một vạn hai ngàn lượng còn ...”
Cô hết câu mà chỉ lắc đầu để biểu lộ thái độ kiên quyết của .
Tần gia khẽ nhíu mày định lên tiếng thì bỗng nhiên từ bên ngoài vang lên tiếng bước chân rầm rập vô cùng chỉnh tề của một toán đang tiến bước.
Âm thanh mạnh mẽ kèm theo tiếng kim loại va chạm của những họng s.ú.n.g khiến ai nấy đều giật .
Một đội quân gồm hai mươi binh lính mặc quân trang đen cùng s.ú.n.g vác vai xuất hiện ngay mắt .
Họ chia thành hai hàng ngay ngắn tại khu vực giếng trời của Lục gia, tạo một lối nhỏ ở chính giữa cho một đàn ông mang dáng dấp phó quan bước .
“Tiểu thư...”
Lý Hạ vội vàng chạy theo vị phó quan đó tiến về phía Lục Nghiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thuc-thoi-dan-quoc/13.html.]
Vị phó quan diện mạo tuấn cùng khí chất chính trực, nhưng mở miệng lộ vài phần bất cần đời: “Ái chà, Tần ngũ gia của Kim Ngân Phường đây mà, cơn gió nào đưa ngài tới tận nơi ?”
Tần gia đối diện bằng ánh mắt đầy kiêng dè xen lẫn sự kinh ngạc hệt như thấy một tuyệt đối thể xuất hiện tại đây.
Gã thốt lên: “Trương phó quan...”
Trương phó quan ha hả đáp: “Chính là đây, nào, Tần gia gặp ? Nếu thì từ giờ sẽ thường xuyên xuất hiện quanh ngài nhiều hơn mới , bởi tính vốn dĩ kẻ nào càng ghét thì càng thích mặt kẻ đó!”
Tần gia im lặng đáp lời nào.
Trương phó quan đưa mắt lướt qua đám tay chân cao lớn của Kim Ngân Phường lên tiếng: “Đông như thế thì Lục gia đắc tội gì với quý bang mà các dùng cách để đối phó với dân lành ? Hành động xem chút t.ử tế cho lắm .”
Tần gia mỉm gượng gạo phân trần rằng bọn gã cũng chỉ vì miếng cơm manh áo mà thôi.
Trương phó quan lập tức vặn hỏi liệu việc xin miếng cơm bao gồm cả việc leo lên đầu lên cổ Cố gia mà .
Câu hỏi khiến Tần gia nghẹn lời.
Vẻ mặt Trương phó quan bỗng trở nên lạnh lùng, gã gằn giọng: “Ai mà chẳng Lục gia và Cố gia là thế giao lâu đời, đồng thời Lục đại tiểu thư chính là vị hôn thê của tôn thiếu gia Cố Thành nhà chúng . Việc các bắt nạt Lục gia chẳng khác nào đang tát thẳng mặt Cố gia cả. Kim Ngân Phường các định động thổ đầu thái tuế là thực sự chẳng coi Cố gia gì?”
Trái tim Tần gia thắt nhưng mặt vẫn cố duy trì nụ ôn hòa, gã vội vàng thanh minh rằng tất cả chỉ là hiểu lầm chứ Kim Ngân Phường dám vô lễ với Cố gia .
Trương phó quan khinh bỉ phun một tiếng chỉ thẳng mặt Tần gia mà cảnh cáo: “Hôm nay ông về nhắn với kẻ lưng rằng, Lục gia hiện giờ do Cố gia chúng che chở. Nếu Kim Ngân Phường còn dám đụng đến của Cố gia thì chính là đang công khai đối đầu với chúng và đối đầu với cả Cố Tứ gia, rõ ?”
Lời của Trương phó quan vô cùng gay gắt cùng thiếu nể nang, thế nhưng Lục Nghiên nhận thấy Tần gia dẫu mắng cũng hề đổi sắc mặt, điều giúp cô càng thêm thấu hiểu về vị thế của Cố gia tại mảnh đất .
Tần gia đáp trả mà chỉ chắp tay chào Trương phó quan dẫn theo đám thủ hạ rời ngay lập tức.
Ngay khi gã định bước khỏi cổng lớn thì Lục Nghiên liền lên tiếng nhắc rằng nợ của Lục Thực chắc chắn gia đình cô sẽ trả, chỉ mong đối phương cho thêm thời gian.
Bước chân Tần gia khựng một nhịp gã nhanh ch.óng biến mất cánh cửa.
Đứng ở phía bên ngoài, gã ngoái đầu bảng hiệu Lục phủ với một dự cảm chẳng lành trong lòng.
Gã thầm nhĩ việc mời đích Cố Tứ gia bảo lãnh là điều gã bao giờ ngờ tới, bởi nếu là những khác trong Cố gia thì gã cần e sợ đến mức .
Ánh mắt gã hiện rõ vẻ trầm tư khi nghĩ rằng dường như việc Lục gia suy tàn vẫn còn là chuyện của tương lai xa lắm.
Chương 8
Sau khi của Kim Ngân Phường rời hết thì Lục Nghiên tiến về phía Trương phó quan, cô khẽ hành lễ gửi lời cảm ơn chân thành vì sự giúp đỡ kịp thời nếu thì sự việc chẳng sẽ về .
Trương phó quan, vốn mới tỏ vẻ bất cần mặt Tần gia, bỗng chốc trở nên lúng túng khi đối diện với Lục Nghiên.