Ẩm Thực Thời Dân Quốc - 10.
Cập nhật lúc: 2025-12-27 06:19:23
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dẫu đây chỉ là những món ăn vô cùng đơn giản nhưng qua bàn tay của Lục Nghiên thì hương vị của chúng đạt đến độ tuyệt mỹ, khiến thực khách cảm giác như đang tận hưởng một bữa tiệc vị giác đỉnh cao đến mức vì ngon.
Dì Từ dẫu ăn bát mì thêm tương ớt nhưng vị thanh đạm của nó vẫn mang một mùi hương thơm nồng nàn cùng dư vị vô cùng khó quên.
“... Tay nghề dẫu so với lão gia t.ử thì cũng chẳng hề kém cạnh chút nào!” Thậm chí theo cảm nhận của dì Từ thì món ăn còn phần tinh tế và mỹ vị hơn cả tay nghề của Lục lão gia t.ử năm xưa.
Người mà dì Từ nhắc tới chính là cha của Lục lão gia hiện tại.
Dì Từ thầm nghĩ nếu Lục lão gia t.ử Lục Nghiên thiên phú trù nghệ tuyệt vời đến thế thì liệu ông hối hận vì quy định truyền nam bất truyền nữ , bởi vì dường như chẳng ai ngờ cô tài năng thiên bẩm đến .
Nếu như ngay từ đầu Lục Nghiên lão gia t.ử dốc lòng truyền dạy thì lẽ Lục gia hiện nay phát triển lên một tầm cao mới, chứ rơi cảnh suy tàn vì kế thừa xứng đáng như lúc .
Lục Nghiên khi dùng xong hai bát cháo nhỏ cùng hai chiếc bánh bao là dừng chứ dùng thêm nữa.
Cô bỗng nhớ tới một nên khẽ hỏi: “Nhị ạ?”
Lục gia tổng cộng ba chị em với Lục Nghiên là con cả, tiếp đến là em trai tên Lục Thực và cô em út Lục Xu.
Nghe thấy câu hỏi của cô thì cô hầu nhỏ mang bánh bao cho Lục Thực liền đáp: “Em thấy nhị thiếu gia cả, đồ ăn là do gã sai vặt Dầu Muối nhận lấy giúp ạ.”
Bên cạnh Lục Thực hai gã sai vặt tín là Dầu Muối và Tương Thố.
Lục Nghiên gật đầu dặn dò: “Một lát nữa các em hãy mang phần bữa sáng của nhị thiếu gia đến tận phòng cho nhé...”
“Dạ !”
Trong khi đó thì nhân vật nhị thiếu gia Lục Thực mà đang nhắc tới lúc mới lén lút lẻn nhà bằng lối cửa . Bộ y phục vẫn là bộ của ngày hôm qua, đồng thời dáng vẻ của trông hệt như trải qua một đêm về nhà và giờ mới dám thò mặt .
“... Nhị thiếu gia, cuối cùng thì ngài cũng trở về !”
Hai gã sai vặt Dầu Muối và Tương Thố thấy chủ nhân liền tỏ vô cùng kích động.
Lục Thực liền hỏi nhỏ: “Thế nào , lão gia và phu nhân hỏi gì đến ?”
Dầu Muối đáp lời: “Dạ ạ, nhưng sáng nay đại tiểu thư sai mang tới một đĩa bánh bao và bảo rằng đó là do đích cô .”
“Chị tự tay ?”
Lục Thực thoáng ngẩn vội vàng : “Vậy thì mau mang đĩa bánh bao đó đây cho ngay.”
Tương Thố lo lắng hỏi: “Thiếu gia, hôm nay ngài vẫn định ngoài nữa ? Nếu chẳng may lão gia phu nhân phát hiện thì chắc chắn chúng em sẽ đ.á.n.h ch·ết mất.”
Lục Thực lườm một cái mắng: “Nhìn cái lá gan thỏ đế của ngươi xem, ngoài là để đại sự cơ mà, sợ cái gì chứ? Cứ đợi thêm hai ngày nữa , nhất định sẽ mang đến cho một sự bất ngờ cực kỳ lớn...”
Dầu Muối và Tương Thố đầy lo lắng vì chẳng hiểu trong lòng họ bỗng nhiên nảy sinh một dự cảm chẳng lành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thuc-thoi-dan-quoc/10.html.]
Phần 5
Chương 6
Ngôi nhà của Lục gia vốn là một dinh cơ cổ kính với diện tích rộng lớn, đồng thời ở phía hậu viện còn sở hữu một rừng mai vô cùng rộng.
Hiện tại khi tiết trời đông giá rét tràn về khiến muôn hoa héo tàn thì rừng mai đang độ nở rộ rực rỡ nhất, đồng thời trông cực kỳ xinh với muôn vàn sắc thái.
Bó hoa mai mà Lục Thực mang tặng cho Lục Nghiên lúc cũng chính là hái từ chính khu rừng .
Thông qua ký ức của nguyên thì Lục Nghiên gia đình sở hữu một rừng mai tuyệt mỹ như thế, cho nên khi dùng xong bữa sáng cô liền dẫn theo đám nha cùng gã sai vặt mang theo dụng cụ hái hoa và lấy tuyết để tới đây.
Xuân Hạnh dẫn đầu đám nha bắt đầu công việc hái hoa bởi khu rừng mai hằng năm đều chuyên trách chăm sóc nên cây cối phát triển , trong đó phần lớn là hồng mai.
Giữa một vùng trời đất trắng xóa của tuyết bỗng hiện một rực rỡ sắc đỏ rạng ngời và trông hệt như một ngọn lửa đang bùng cháy mãnh liệt giữa mùa đông.
Lục Nghiên khoác chiếc áo đại cừu dày sụ khiến cả cô trông chẳng khác nào một quả cầu tròn vo.
Nửa khuôn mặt cô vùi sâu lớp cổ áo bằng lông thỏ trắng muốt xù xì, đồng thời chỉ để lộ đôi mắt đen trắng phân minh đang thong thả ngắm cảnh sắc xung quanh.
Xuân Hạnh tò mò hỏi cô rằng tiểu thư hái nhiều hoa như thế để gì, đúng lúc đó một trận gió lạnh thổi tới mang theo hương thơm thanh khiết cuốn mặt.
Lục Nghiên khẽ rụt cổ tiếng từ lớp lông thỏ truyền rằng cô tính dùng hoa mai để chế biến vài thứ, vì những bông hoa đang độ nở cùng cánh hoa tươi nên thích hợp để hoa mai ướp đường hoặc ủ rượu hoa mai.
Vừa thấy hoa mai ướp đường và rượu hoa mai thì Xuân Hạnh lập tức trở nên phấn chấn hẳn lên, bởi chỉ cần nghĩ đến tay nghề của tiểu thư nhà là con bé nhịn mà nuốt nước bọt.
Dạo gần đây thì bộ việc ăn uống của Lục gia đều do một tay Lục Nghiên quán xuyến.
Với tài nghệ của cô thì ngay cả một đĩa cải thìa trộn đơn giản cũng thể tạo mỹ vị tuyệt trần, chính vì thế mà cuộc sống của nhà họ Lục hiện tại vô cùng sung sướng.
Chỉ nửa tháng ngắn ngủi mà ai nấy khi ngoài cũng khiến quen giật kinh ngạc vì trông béo hẳn lên một vòng.
Xuân Hạnh đưa tay nhéo cái má của thầm nghĩ đây tuyệt đối là ảo giác vì rõ ràng thịt mặt con bé nhiều hơn .
Nếu Nhị Hổ T.ử nhà hàng xóm chê con bé béo thì bây giờ, cho nên Xuân Hạnh cảm thấy chút rối rắm suy nghĩ.
Tuy nhiên con bé nhanh ch.óng tự nhủ rằng mỹ thực và đàn ông thể cả hai, nên cứ chọn mỹ thực cho .
Xuân Hạnh liền vui vẻ quyết định như thế tiếp tục việc.
Thời gian sức khỏe của Lục Nghiên dần hồi phục nên cô ở trong bếp ngày một nhiều hơn, đồng thời mỗi nấu nướng cô đều dư một chút để dành cho những hầu hạ.
Chỉ nhờ đôi bàn tay nấu nướng tài hoa mà bộ kẻ trong Lục phủ đều cô chinh phục .