Ẩm Thực Thời Dân Quốc - 08.

Cập nhật lúc: 2025-12-27 06:18:58
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sự hòa quyện giữa mùi thơm của lúa mạch, cảm giác mềm mại của vỏ bánh cùng vị ngọt của thịt và vị giòn của măng tạo nên một món ăn ngon đến mức khiến chỉ nuốt luôn cả lưỡi.

Hơn nữa nhờ thành phần măng nên bánh bao ăn hề cảm thấy ngấy mà vô cùng thanh mát và giòn sần sật.

Chẳng mấy chốc mà một chiếc bánh bao biến mất.

“Ngon quá!” Lục lão gia ăn thốt lên, đồng thời suýt chút nữa là quên luôn cả hình tượng của .

Lục phu nhân ông bỗng nhớ điều gì đó nên khẽ hỏi: “Lão gia, ngài rửa tay ?”

Thân hình Lục lão gia bỗng chốc cứng đờ .

Lục phu nhân thấy liền nở một nụ dịu dàng với ông.

Chương 4

Sau khi Xuân Hạnh rời thì Lục lão gia khẽ thở dài một : “Con bé Nghiên Nhi từ nhỏ thích quanh quẩn trong bếp, thế nhưng thật đáng tiếc...”

Đáng tiếc là bí kíp nấu ăn của Lục gia xưa nay vốn chỉ truyền cho con trai chứ tuyệt đối truyền cho con gái.

Lục phu nhân chiếc đĩa sạch bóng trong lòng bỗng nảy một ý định nên khẽ : “Nghiên Nhi sở hữu tay nghề như thế , ông thấy liệu nên để con bé đến Thực Mãn Lâu ?”

Lục lão gia tỏ vẻ do dự vì Nghiên Nhi dẫu cũng chỉ là một phận nữ nhi yếu đuối.

Lục phu nhân thở dài một tiếng đồng hồ và tiếp lời: “Vậy thì Thực Mãn Lâu tính đây? Nếu cứ tiếp tục như thế thì Thực Mãn Lâu thà rằng bán phắt cho rảnh nợ.”

Lục gia đây vốn là một đại gia tộc tiếng tăm tại tỉnh S, bởi cha của Lục lão gia là một vô cùng thủ đoạn, đồng thời trù nghệ của ông cũng lợi hại nên gây dựng danh tiếng vang dội cho dòng họ.

Vào thời điểm đó thì bất kỳ ai cũng rằng Lục gia ở tỉnh S chính là biểu tượng cho đỉnh cao của ẩm thực.

Thế nhưng thật may là Lục lão gia chẳng thừa hưởng chút tài nghệ nào từ cha , ngay cả ba đứa con thì con trai duy nhất là Lục Thực cũng hề thiên phú.

Đến khi Lục lão gia t.ử qua đời thì trong Lục gia chẳng còn ai học bộ bí kỹ của ông, đồng thời vị đầu bếp chính của t.ửu lầu đối thủ cạnh tranh lôi kéo nên tình cảnh gia đình chẳng khác nào họa vô đơn chí.

Hiện nay Lục gia còn như xưa, bởi dân ở tỉnh S đều hiểu rằng Lục gia đang bờ vực lụi tàn.

“... Nào, chúng mau xuống phòng bếp xem , chẳng ngoài bánh bao thì con bé còn thêm món gì ngon nữa !”

Lục lão gia khẽ chép miệng vì hương vị của món bánh bao tam đinh vẫn còn đọng trong khoang miệng khiến ông cứ mãi dư vị thôi.

Hai cùng chạy xuống phòng bếp, thế nhưng khi còn bước chân cửa thì thấy giọng của cô con gái út truyền , âm thanh nũng nịu ngọt ngào hệt như bọc một lớp mật ong khiến lòng cũng thấy ngọt lây.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thuc-thoi-dan-quoc/08.html.]

“... Chị ơi, món ngon quá mất...”

Sau đó là giọng của cô con gái cả vang lên: “Ngon thì ngon thật nhưng em cũng ăn quá nhiều , bởi vì đồ nếp mà ăn nhiều sẽ khiến bụng thấy khó chịu đấy.”

So với giọng của Lục Xu thì giọng của Lục Nghiên phần thanh lãnh hơn, đồng thời chứa đựng ý nhàn nhạt khiến vô thức liên tưởng đến hình ảnh một thiếu nữ đôi mày nhu hòa cùng khóe môi luôn mỉm nhưng vẫn toát lên vẻ cao ngạo.

Khi hai bước thì thấy cô con gái út đang bám dính lấy bên Lục Nghiên với khuôn mặt tròn trịa trông vô cùng đáng yêu.

“Cha, !”

Lục Nghiên xoay với bộ y phục gồm chiếc áo khoác màu đào hồng cùng chiếc váy dài màu sắc thanh nhã nên trông cô vô cùng thanh tú và xinh . Ngay cả nét rực rỡ sắc sảo gương mặt cũng tiết chế đáng kể để nhường chỗ cho một vẻ kiều diễm khiến đối diện cảm thấy vô cùng thoải mái, thế nhưng dáng vẻ tràn đầy sức sống khiến vợ chồng Lục gia thấy chút xa lạ.

Cảm giác hệt như cô biến thành một con khác !

Lục phu nhân mỉm hỏi: “Hai chị em con gì thế... Xu Nhi, con phiền chị đấy ?”

Lục Xu liền sà lòng Lục phu nhân nũng : “Mẹ ơi, chị món bánh đậu đỏ ngon lắm ạ...”

Chương 5

Món điểm tâm ngọt mà Lục Nghiên thực hiện thực vô cùng đơn giản với lớp vỏ từ bột nếp và phần nhân là đậu đỏ nghiền mịn, đồng thời bên ngoài còn phủ một lớp bột đậu nành nhạt. Những chiếc bánh chỉ nhỏ bằng nắm tay trẻ con xếp ngay ngắn trong đĩa trông vô cùng tinh xảo và mắt, khiến chỉ ngắm mãi mà chẳng nỡ thưởng thức.

Hương vị của món bánh đậu đỏ cũng vô cùng mỹ vị với cảm giác mềm mại cùng thơm ngọt bùng nổ ngay khi cho miệng. Lớp vỏ bánh mịn màng hòa quyện cùng phần nhân đậu đỏ ngọt thanh tạo nên một cảm giác vị thơm ngon lưu mãi trong miệng, đồng thời ngọt mà hề gây ngấy.

Hơn nữa phần lượng của mỗi chiếc bánh cũng vặn vì chỉ cần ba miếng là ăn xong nên luôn tạo một cảm giác thèm thuồng ăn thêm nữa.

Loại đồ ngọt nhỏ nhắn vốn dĩ lòng phái nữ, nên chỉ Lục Xu mà ngay cả Lục phu nhân cũng chinh phục và cứ ôm khư khư đĩa bánh chẳng rời tay.

Trái thì Lục lão gia vốn mấy mặn mà với những món ngọt lịm , bởi dẫu là ngon nhưng so với chúng thì ông vẫn yêu thích món bánh bao thịt hơn. Tuy nhiên vì kích cỡ bánh bao quá nhỏ nên ông chỉ cần một miếng là ăn hết một cái khiến cảm giác chẳng bõ dính răng chút nào.

“Nghiên Nhi !”

Lục lão gia liền tiến gần để thương lượng với con gái: “Món bánh bao con thể kích cỡ lớn hơn một chút ? Chứ nhỏ xíu thế thì ăn chẳng thấm tháp gì cả!”

Lục Nghiên liền vui vẻ đáp lời: “Dạ chứ ạ.”

Số lượng đồ ăn mà Lục Nghiên quá nhiều với một xửng bánh bao, một phần cháo cùng chút bánh đậu đỏ nên chỉ đủ để lót . Nhất là Lục lão gia vì phần lớn bánh bao đều chui tọt bụng ông mà ông vẫn cảm thấy no nê cho lắm.

Sau một hồi suy nghĩ thì Lục Nghiên quyết định sẽ nấu thêm một ít mì bởi món mì vốn đơn giản, đồng thời một thể nấu lượng lớn cho tất cả cùng dùng.

Nghĩ là nên cô bảo dì Từ lấy bột mì tới, Lục lão gia chủ động xin tham gia công đoạn nhào bột gian khổ bởi vì ông vốn sức khỏe nên bột nhào sẽ dai và ngon hơn hẳn.

Loading...