Ẩm Thực Thời Dân Quốc - 06.

Cập nhật lúc: 2025-12-27 06:18:35
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Loại đồ ăn như thế thì thể nuốt trôi cho ?

Lục Nghiên cảm thấy bản thể chấp nhận nổi vì đầu lưỡi của cô đang thầm lên tiếng phản đối kịch liệt.

Thân thể vốn dĩ hiểu gì về trù nghệ nhưng linh hồn bên trong lúc là một khác. Bởi lẽ Lục Nghiên ở kiếp chính là nữ đầu bếp cận của Hoàng hậu nương nương triều Đại Tần, sở hữu trù nghệ tuyệt đỉnh đến mức ngay cả Hoàng thượng cũng tấm tắc ngợi khen.

Với một tay nghề cao như Lục Nghiên thì vị giác của cô vô cùng khắt khe nên những món ăn tầm thường chắc chắn thể nào lọt mắt xanh của cô .

Chiếc bánh bao nếu là ở trong hoàng cung kiếp thì chắc chắn cô phê bình còn một chút giá trị nào, tuy nhiên vì dì Từ là thuộc hạ của cô nên cô vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt ôn hòa.

Cô bước tới bên bệ bếp lấy chiếc tạp dề treo bên cạnh buộc lên : “Dì Từ, phiền dì giúp một tay nhé.”

Nhìn thấy hành động của cô thì dì Từ lộ rõ vẻ ngơ ngác và hỏi rằng: “Tiểu thư, cô định ạ?”

Lục Nghiên lấy bột mì tới kiểm tra một lượt thì thấy đây là loại bột mì thượng hạng màu vàng nhạt, khi ngửi tỏa mùi hương thoang thoảng dễ chịu.

Hương vị của nguyên liệu nấu nướng quả thực luôn khiến cảm thấy thoải mái như !

Lục Nghiên thầm cảm thán trong lòng trong khi đổ bột mì lên thớt, đồng thời trả lời câu hỏi của dì Từ rằng: “ chút đồ ăn nên định gói vài chiếc bánh bao xem .”

Dì Từ ngập ngừng : “ mà chuyện đúng quy củ cho lắm ạ...”

Lục Nghiên khẽ mỉm đáp: “Dì cứ lời !”

Cũng giống như Xuân Hạnh thì khoảnh khắc dì Từ bỗng nhận sự khác biệt Lục Nghiên. Đó là một sự mạnh mẽ cho phép ai phản kháng, bởi dẫu cho tông giọng của cô vẫn thản nhiên nhưng tạo một áp lực lớn khiến đối diện vô thức theo lời cô .

Bột mì trộn thêm nước nhào đều, đó cô cho thêm men nở để tạo thành một khối bột bề mặt nhẵn bóng. Nhào xong thì cô vẩy thêm chút nước đặt sang một bên để bột thời gian nghỉ.

Trong bếp của Lục gia thì các nguyên liệu đều thuộc hàng nhất nên so với các t.ửu lầu lớn cũng chẳng kém cạnh là bao. Lục Nghiên đưa mắt quanh một vòng nhanh ch.óng tìm thấy những thứ cần.

Đó là một miếng thịt heo nạc mỡ đan xen, nửa con gà cùng hai b.úp măng vẫn còn dính chút bùn đất tươi mới.

Lục Nghiên quan sát kỹ hỏi: “Đây là thịt lợn rừng ?”

Thịt lợn rừng và thịt lợn nhà chất thịt khác nên cảm giác khi thưởng thức cũng một trời một vực, bởi thịt lợn rừng thường thơm hơn cùng thớ thịt săn chắc hơn hẳn.

Dì Từ đáp: “Sao tiểu thư đây là thịt lợn rừng ạ? Sáng nay bên Cố gia mới gửi sang đấy, là một con lợn rừng con nên thịt của nó cực kỳ mềm!”

Vừa dì Từ bộ mô tả kích thước của con lợn, đó là một con lợn rừng nhỏ mới sinh lâu nên chất thịt đang ở độ tươi ngon nhất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/am-thuc-thoi-dan-quoc/06.html.]

Lục Nghiên gật đầu tán thành vì kiếp Hoàng đế triều Đại Tần thích săn b.ắ.n nên cô cũng từng dịp theo vài . Cô rõ thịt lợn rừng thơm ngon hơn thịt lợn thường nhiều, chỉ cần chiên xào sơ qua là dậy mùi vô cùng.

Lục Nghiên đưa miếng thịt lợn rừng cho một cô hầu để nhờ rửa sạch, đó cô tự tay lột lớp vỏ măng.

Măng lúc đang ở độ ngon nhất vì chúng mới nhú khỏi mặt đất nên chất măng cực kỳ tươi non cùng vị giòn sảng khoái, kể măng còn cho sức khỏe con .

Sau khi thịt rửa sạch thì Lục Nghiên cầm lấy chiếc d.a.o phay đặt bên cạnh.

Đôi bàn tay của cô vốn thon thả với cổ tay trắng nõn nà, đồng thời cổ tay còn đeo một chiếc vòng ngọc thượng hạng nên trông hệt như một tiểu thư từng chạm tay nước lạnh. Vì mà khi thấy cô cầm d.a.o thì những xung quanh đều lo sợ cô sẽ vô tình đứt tay .

Thế nhưng khi chiếc d.a.o phay gọn trong tay Lục Nghiên thì tạo một cảm giác vô cùng hài hòa cùng điệu nghệ.

“Băm! Băm! Băm!”

Chiếc d.a.o phay sắc bén với phần sống d.a.o màu đen cùng phần lưỡi d.a.o trắng lấp lánh, nên khi cô thái rau với tốc độ cực nhanh thì lưỡi d.a.o chỉ còn là một vệt sáng trắng mờ ảo.

Dì Từ sững sờ vì chỉ cần đao công ngay cầm d.a.o công phu thâm hậu.

Trong trù nghệ thì đao công là môn bắt buộc học, vì mà ở kiếp Lục Nghiên rèn luyện kỹ năng suốt hơn hai mươi năm trời. Chỉ cần cô bước tư thế là nhận ngay đây là một bậc thầy lão luyện.

Lục Nghiên thoăn thoắt băm nhỏ thịt lợn rừng và thịt gà, đó cô cầm lấy b.úp măng mùa đông lột vỏ nhanh tay bổ đôi và thái hạt lựu.

Động tác của cô vô cùng mượt mà và tự nhiên với sự nhanh nhẹn mang theo một nét thẩm mỹ đầy mê hoặc.

Đối với món bánh bao thì ngoài lớp vỏ bánh thì phần quan trọng nhất chính là nhân bánh. Cô bắt đầu bắc chảo lên cho dầu , đó phi thơm gừng, hành và tỏi băm mới cho các loại nhân đảo đều.

Mùi thơm từ trong chảo bốc lên khiến những xung quanh kìm mà nuốt nước bọt vì hương vị quá đỗi quyến rũ.

Dì Từ cùng đều tròn mắt kinh ngạc từng động tác của cô, đồng thời khi ngửi thấy mùi thơm thì trong lòng khỏi nảy sinh cảm giác thèm thuồng. Rõ ràng là cùng một quy trình nấu nướng nhưng tại món ăn qua tay tiểu thư trở nên thơm ngon đến chứ?

Ngày hôm đó cô nấu cháo cho Tam thiếu gia cũng thế, tuy rằng họ chỉ nếm thử chút cháo nhưng hương vị quả thực là tuyệt phẩm vì ngay cả một bát cháo thanh đạm cũng thể mang cảm giác vô cùng thỏa mãn.

Chương 4

Món mà Lục Nghiên thực hiện chính là bánh bao tam đinh với phần nhân gồm thịt gà, thịt heo và măng thái hạt lựu, đó cô dùng cây cán bột để cán khối bột ủ xong thành những lớp vỏ bánh mỏng. Cô đặt nhân giữa miếng bột dùng ngón tay thoăn thoắt xếp nếp, chỉ trong chớp mắt là một chiếc bánh bao nhỏ nhắn bằng lòng bàn tay thành với vẻ ngoài vô cùng tinh xảo.

Thao tác của Lục Nghiên vô cùng điêu luyện bởi chỉ cần rèn luyện suốt mười mấy năm trời thì ai cũng thể đạt trình độ như .

Những chiếc bánh bao khi gói xong đều trắng trẻo mập mạp và đặt ngay ngắn thớt rắc bột mì, đồng thời kích cỡ của chúng đồng đều đến kinh ngạc hệt như đo đạc tỉ mỉ .

Loading...